XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - CHƯƠNG 96 : Yêu hận tình thù
Cập nhật lúc: 2024-09-14 15:04:21
Lượt xem: 105
Lê Thừa Du mím môi, không nghe ra được nguy hiểm ẩn giấu trong lời nói của Giang Quả Nhi, trời đã xẩm tối, còn dưới bóng cây, đã che phủ biểu cảm trên mặt cô ta.
Lê Thừa Du cũng không để ý tới lúc này sắc mặt Giang Quả Nhi thế nào, chỉ kinh ngạc vì lời đối phương nói, đồng thời lại nhiều thêm vài phần không kiên nhẫn.
Kết hôn sao?
Kết cái gì hôn?
Anh ta xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, đâu phải vì cưới vợ ở nơi khỉ ho cò gáy này, tuy rằng Giang Quả Nhi cũng là thanh niên trí thức, nhưng hiện tại Lê Thừa Du thật sự không hề có ý định kết hôn với đối phương.
Có lẽ đã từng có trong khoảnh khắc nào đó, nhưng thời gian gần đây sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, ý nghĩ đó đã bị Lê Thừa Du gạt bỏ từ lâu.
Hơn nữa hiện tại ở chỗ trưởng thôn có một chỉ tiêu về thành phố, sao Lê Thừa Du còn tâm trạng kết hôn ở chỗ này?
Thấy Lê Thừa Du không nói lời nào, trong lòng Giang Quả Nhi càng tức giận hơn, ánh mắt nhìn Lê Thừa Du như hận không thể tử hình anh ta ngay tại chỗ.
Nhưng cô ta biết, hiện tại mình lẻ loi không nơi nương tựa, không có năng lực ấy.
Khuôn mặt dịu dàng lập tức chuyển sang ấm ức, nước mắt kia nói đến là đến, như hoa lê dính mưa, nghẹn ngào lên tiếng: “Thừa Du, chẳng lẽ… Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, anh chưa hề nghĩ tới chuyện kết hôn với em sao? Làm vậy… Không phải chơi lưu manh à?”
Chủ tịch Mao vĩ đại từng nói, yêu đương không vì mục đích kết hôn đều là chơi lưu manh!
Cố Diệp Phi
Tất nhiên Lê Thừa Du sẽ không thừa nhận tội danh chơi lưu manh rồi.
“Sao có thể? Chỉ là anh đang nghĩ làm thế nào mới có thể khiến em trở thành đối tượng được người khác hâm mộ, đáng tiếc, bây giờ chúng ta ở nông thôn, không thể đưa em về ra mắt…”
Lê Thừa Du nhỏ giọng dỗ dành, khuôn mặt ôn nhã kia dịu xuống, thấy Giang Quả Nhi thương tâm như vậy, anh ta bước đến ôm Giang Quả Nhi vào lòng.
“Thật vậy sao?” Cô gái khóc như hoa lê dính mưa ngẩng đầu, đôi mắt long anh nhìn Lê Thừa Du, chỉ là khuôn mặt không đủ xinh đẹp, không khiến anh ta sinh ra nửa phần thương tiếc, ngược lại còn cảm thấy phiền phức.
Vẻ ngoài bình thường như vậy, sao trước kia anh ta lại nhìn trúng nhỉ?
Ý nghĩ này chợt lóe qua, rất nhanh đã cắm rễ nảy mầm trong lòng Lê Thừa Du.
“Đương nhiên, em tốt như vậy mà.” Lê Thừa Du trấn an, hai người lòng mang ý xấu ôm lấy nhau, bầu không khí hòa hoãn đôi chút, nhưng vẫn rất quỷ dị.
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-96-yeu-han-tinh-thu.html.]
Thịnh Ngọc Châu không hề quan tâm mối yêu hận tình thù giữa Lê Thừa Du và Giang Quả Nhi, nhưng Lý Yến lại vô cùng bát quái.
“Lê Thừa Du và Giang Quả Nhi lại lén lút ra ngoài rồi, lúc đi giận dỗi lúc về thân mật, rất ân ái…”
Lý Yến lén lút nói chuyện này với Thịnh Ngọc Châu, hình như đã quên mất trước kia Thịnh Ngọc Châu cũng từng dây dưa theo đuổi Lê Thừa Du.
Thịnh Ngọc Châu chỉ liếc mắt nhìn Lý Yến một cái, rồi quay về làm việc của mình luôn. Cô vừa nhận được sách toán Lục Dữ đưa qua, đang vùi đầu khổ học, môn toán này đúng là khó thật đấy.
“Ngọc Châu, cô chuyển sang học toán rồi à? Lợi hại quá!” Lý Yến căn bản không hề có hứng thú với chuyện học hành, thậm chí vừa nhìn thấy sách vở là mệt mỏi rã rời. Đồng chí Thịnh Ngọc Châu giỏi thật, không hổ là con gái nhân viên nghiên cứu khoa học.
“Cô muốn xem thử không?” Thịnh Ngọc Châu lục lọi đồ đạc, lấy ra quyển trích lời chủ tịch của mình đưa cho Lý Yến: “Tôi cảm thấy rất hữu dụng, cảm giác cuộc đời mình dần thăng hoa.”
Câu nói này, khiến Lý Yến vô cùng sùng bái. Quá lợi hại! Sao đồng chí Thịnh Ngọc Châu lại có được tư tưởng cao thượng như vậy? Cô ta thật sự không theo kịp.
“Được rồi!” Lý Yến quyết định, thân là bạn tốt, sao cô ta có thể tụt lại phía sau?
Cả khu tập thể đều không hiểu nổi hành vi buồn cười của hai người Thịnh Ngọc Châu và Lý Yến, làm việc đồng áng đã mệt sắp c.h.ế.t rồi, còn học tập? Nghỉ ngơi không sướng hơn sao?
Hiện giờ rất nhiều giáo sư đại học đều bị gắn mác “Lỗ mũi trâu”, bị đưa xuống nông thôn cải tạo, phải ngủ chồng bò, rất nhiều nơi còn bị người trong thôn ghét bỏ và bắt nạt.
Cho nên, bọn họ thật sự không nghĩ ra.
…
Sau cuộc nói chuyện, hai người Giang Quả Nhi và Lê Thừa Du, một người đã hiểu hình như đối phương không định kết hôn với mình, còn một người đã hiểu hình như đối phương rất muốn kết hôn.
Khi quay về, nhìn thấy Thịnh Ngọc Châu ngồi trong phòng đọc sách, đột nhiên Giang Quả Nhi nhớ tới một sự kiện quan trọng kiếp trước, là sự kiện vô cùng quan trọng.
Thi đại học!!!
Phải rồi, sao mình lại quên mất chuyện quan trọng như vậy nhỉ?
Giang Quả Nhi lập tức trở nên kích động. Kiếp trước khi thi đại học, vì bản thân không có bất kỳ chuẩn bị nào, căn bản là không thi đỗ…
Cô ta ngẩng đầu nhìn qua Lê Thừa Du bên cạnh, muốn mở miệng nói, lại nuốt trở vào. Hiện giờ còn đang cắm rễ ở nông thôn, Lê Thừa Du đã không mấy ưng mắt cô ta rồi. Giang Quả Nhi nhìn rõ được Lê Thừa Du muốn lùi bước, đã hối hận và mất kiên nhẫn… Nếu vậy, không thể nói chuyện này cho Lê Thừa Du biết.
Lại nhìn lướt qua Thịnh Ngọc Châu đang chăm chỉ học tập ở phía xa, hai mắt lóe lên, nhưng không nói gì cả, tiếp tục cùng ăn cơm, tắm rửa, đi ngủ với mọi người.