XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - CHƯƠNG 85: Án mạng (2)
Cập nhật lúc: 2024-09-14 14:58:21
Lượt xem: 97
Vì công việc hàng ngày đều do trưởng thôn phân phối, cho nên không ai tranh đua dậy từ bốn năm giờ sáng ra đồng làm việc. Kết quả, lại bị đánh thức.
Người đàn ông vừa lầm bầm mắng một tiếng, đột nhiên ngồi bật dậy: “Thằng nhóc đó nói gì cơ? Có người chết? Là người nhà ai chết?”
“Thằng mất dạy kia, mới sáng sớm đã gào cái gì thế hả? Ngại chưa đủ đen đủi à?” Bác gái cách vách mở cửa ra, chỉ vào thằng nhóc mắng chửi.
“Không phải, là… Là Kiến Quốc! Kiến Quốc đã xảy ra chuyện.” Ngày thường thằng nhóc này cũng khá thân với Triệu Kiến Quốc, thấy Triệu Kiến Quốc xảy ra chuyện, cậu ta có thể không lo lắng sợ hãi sao?
Cố Diệp Phi
“Đúng rồi, thím Anh, phải đi nói cho thím Anh…” Nhà Triệu Kiến Quốc chỉ có hai mẹ con, bây giờ Kiến Quốc đã xảy ra chuyện, không biết thím Anh sẽ thế nào…
“Cái gì? Kiến Quốc xảy ra chuyện? Vậy… vậy vừa rồi mày nói có người chết… Chính là Kiến Quốc sao?” Bà thím lo lắng kinh hô thành tiếng.
“Dưới chân núi… Ở dưới chân núi bên kia, Kiến Quốc… Cả người đầy máu, nằm nơi đó…” Không lâu sau thằng nhóc đã đánh thức rất nhiều người trong thôn, đặc biệt là thím Anh, vừa nghe thấy Kiến Quốc nhà mình xảy ra chuyện, bà ấy đã sợ tới mức vội vàng chạy về phía chân núi.
“Kiến Quốc! Kiến Quốc! Con đừng xảy ra chuyện gì! Con xảy ra chuyện, mẹ phải làm sao?” Thím Anh gào khóc, còn chưa nhìn thấy đã cho rằng con trai mình mất rồi.
Phía bên kia, dưới chân núi.
“Kiến Quốc!!!!” Khi trông thấy con trai nằm dưới đất, cả người đầy máu, thím Anh kêu gào thảm thiết, lập tức xông tới, nước mắt chảy ròng ròng.
“Kiến Quốc.”
“Kiến Quốc!”
“Con đừng dọa mẹ…” Bà ấy khóc rối tinh rối mù lao đến ôm lấy con trai, không ngừng lay anh ta, cho rằng làm vậy có thể gọi con trai mình tỉnh lại.
Nhưng mà, Triệu Kiến Quốc bị c.h.é.m cả người đầy m.á.u vẫn nằm yên không nhúc nhích, tất nhiên là sẽ không tỉnh lại, vĩnh viễn nằm ở nơi này, không mở mắt ra được rồi.
Thím Anh khóc c.h.ế.t đi sống lại, ôm chặt con trai bà ấy, dù ai tới khuyên cũng không có tác dụng
Trưởng thôn biết chuyện cũng vội vàng chạy tới, trong địa bàn ông ấy quản lý lại xảy ra chuyện như vậy, lỗi chẳng phải thuộc về ông ấy sao?
“Đã xảy ra chuyện gì? Sao Kiến Quốc lại nằm ở chỗ này?” Nghe nói Triệu Kiến Quốc đã chết, trưởng thôn vội vàng chạy tới hỏi thăm, muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành.
Người phát hiện ra Triệu Kiến Quốc xảy ra chuyện tên Trần Chính Điền, nghe thấy trưởng thôn hỏi, vội vàng mở miệng: “Sáng nay lúc mẹ cháu dậy nấu cơm phát hiện ra trong nhà hết củi, mới bảo cháu lên núi nhặt ít củi mang về, không ngờ, lại trông thấy… Sau đó cháu sợ quá, vội vàng chạy về báo tin.”
“Anh Tử…” Thấy thím Anh như người mất hồn, ôm chặt con trai không cho ai tới xem xét kiểm tra tình hình, trưởng thôn thở dài một tiếng, nhưng cũng hiểu bà ấy chưa thể tiếp nhận sự thật con trai mình đã chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-85-an-mang-2.html.]
“Anh Tử, sao Kiến Quốc lại tới chân núi? Đêm qua đã xảy ra chuyện gì? Trong thôn chúng ta chưa từng có loại người tàn nhẫn độc ác như vậy…” Nhìn Triệu Kiến Quốc bị c.h.é.m m.á.u chảy đầm đìa, không cần nghĩ cũng biết, hung thủ vô cùng tàn nhẫn.
…
Khu tập thể thanh niên trí thức.
Nơi này không xa nhà dân trong thôn lắm, còn nhiều người, dù trời vẫn chưa sáng hẳn, nhưng xảy ra chuyện gì chỉ cần gọi một tiếng, là có người xuất hiện ngay.
Khi Trần Chính Điền sợ hãi chạy về thôn gọi người, không phải thanh niên trí thức trong khu tập thể không nghe thấy, căn bản là người trong thôn xảy ra chuyện, không tới phiên bọn họ quản.
Nếu tới sớm quá, người ta còn cho rằng bọn họ tới xem kịch vui đó!
Cho nên thà đi cùng đám đông còn hơn. Vì thế, khi mọi người đều thức dậy, bọn họ mới kể lại chuyện mình vừa nghe thấy, nói ra tin tức đồng chí Triệu Kiến Quốc trong thôn bị sát hại.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người đều kinh ngạc, bởi vì Triệu Kiến Quốc là thanh niên trưởng thành, còn khỏe mạnh như vậy, không phải ai cũng có thể g.i.ế.c hại anh ta.
Giang Quả Nhi càng khiếp sợ hơn, bởi vì thời gian này kiếp trước, cô ta chưa từng nghe thấy có người nào trong thôn bị sát hại.
Hơn nữa Triệu Kiến Quốc…… Giang Quả Nhi nhớ rõ, không phải anh ta sống rất lâu à? Vì sao đột nhiên lại xảy ra chuyện?
Bị sát hại?
Là ai…… Là ai hại c.h.ế.t anh ta? Sao không giống kiếp trước nhỉ?
Giang Quả Nhi luôn tự tin, là vì cô ta trọng sinh, biết được chuyện tương lai. Nhưng mà bây giờ, đột nhiên xảy ra chuyện như vậy… Không phải sau này Triệu Kiến Quốc đi bộ đội à?
Sao lại… Sao lại c.h.ế.t trong thôn?
Như vậy mới nói, có đôi khi hiệu ứng bươm bướm cực kỳ mãnh liệt, chỉ cần một điểm nào đó trên quỹ đạo thay đổi, con đường tiếp theo cũng sẽ thay đổi, là chuyện con người không thể khống chế nổi.
Nếu như hôm trước Thịnh Ngọc Châu không nhìn thấy Lục Dữ trên phố, không chạy theo Lục Dữ một phen, sẽ không nghe được cuộc đối thoại kia, Lục Dữ càng không tìm được hộp gỗ trên núi…
Nếu Lục Dữ không đào nó lên trước, ngày đầu tiên hai người kia lên núi tìm kiếm sẽ phát hiện ra nơi đó khác thường, sẽ tìm ra hộp gỗ, tất nhiên sẽ không tiếp tục đến lần hai.
Số tiền kia thật sự quá động lòng người, sao đối phương có thể từ bỏ? Bọn họ chỉ cho rằng mình chưa tìm đúng chỗ.
Nào ngờ, lần thứ hai tới lại gặp phải Triệu Kiến Quốc, giữa đêm lên núi không ở nhà ngủ, chắc chắn là đàn em của đại ca, hoặc người bang đối địch, đương nhiên bọn họ sẽ ra tay rồi.