XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - CHƯƠNG 64
Cập nhật lúc: 2024-09-14 10:48:28
Lượt xem: 101
Thịnh Ngọc Châu nhướng mày, nhìn khí thế trên người Giang Quả Nhi: “Thanh niên trí thức Giang, cô nói gì vậy, tôi bôi nhọ cô lúc nào? Hôm nay cũng là lần đầu tiên tôi gặp mặt thím Trần, tôi nói gì với bà ấy, mọi người đều nghe rõ.”
Lúc đó, tôi chỉ nói một câu: “Thím Trần, vậy là thông tin của thím hạn hẹp rồi, thanh niên trí thức Giang và thanh niên trí thức Lê chỗ chúng cháu thường xuyên ra ngoài hẹn hò, chẳng lẽ thím chưa gặp phải một lần nào sao?”
Đương nhiên Giang Quả Nhi biết rõ điểm này, nếu không phải Thịnh Ngọc Châu nói vậy với thím Trần, sao thím Trần có thể hiểu lầm?
Còn lan truyền khắp nơi…
Cho nên, chuyện này không trách tội Thịnh Ngọc Châu, thì trách tội ai?
“Chính là cô!” Giang Quả Nhi tức giận mắng tô. Nếu không phải tại Thịnh Ngọc Châu, sao mình phải chịu tội như vậy?
“Ha hả, đồng chí Giang Quả Nhi, còn các đồng chí khác nữa, người trong thôn luôn thích nói chuyện khoa trương, thích xem náo nhiệt, mà tôi chỉ nói một câu nói thật, nếu đồng chí Giang Quả Nhi muốn trách tội, nên trách tội thím Trần mới đúng.”
“Còn không phải sợ thím Trần, cảm thấy tôi là quả hồng mềm sao? Hơn nữa, đồng chí Giang Quả Nhi, giữa trưa nay cô uy mãnh như vậy, sao có thể sợ hãi?”
Thịnh Ngọc Châu cố ý nhắc nhở mọi người, nhìn cô nàng dịu dàng hiền lành trước mặt đi, lúc mắng chửi còn hung tàn hơn mọi người nhiều đó.
Được Thịnh Ngọc Châu nhắc nhở, sắc mặt thanh niên trí thức đang ngồi bên cạnh đột nhiên trở nên cổ quái.
Vừa rồi bọn họ chưa nhớ tới, bây giờ nghĩ lại thì… Không biết nên nói Giang Quả Nhi thế nào mới tốt đây, xem ra, vẻ dịu dàng của đồng chí Giang Quả Nhi lúc này cũng là giả vờ rồi!
Riêng khoản mắng chửi người chắc chắn không thành vấn đề.
Há mồm ngậm miệng đều là “Con mẹ nó, bà đây…” linh tinh, có thể thấy được trước kia đã từng âm thầm nói không ít, nếu không sao có thể thuận miệng như vậy.
“Đúng thế, thanh niên trí thức Giang, thanh niên trí thức Thịnh nói không sai, vì sao cô cứ nhắm mãi vào thanh niên trí thức Thịnh như vậy? Nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm, đâu phải cô với thanh niên trí thức Lê không ở bên nhau.”
Trước kia Lý Yến là bạn thân nhất của Giang Quả Nhi, tất nhiên là biết rõ chuyện giữa Lê Thừa Du và Giang Quả Nhi rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-64.html.]
Đâu phải bọn họ chưa từng lén lút ra ngoài hẹn họ, khi đó, vì để hai người có không gian riêng, cô ta còn cố ý yểm trợ cho hai người đó.
“Lý Yến, chuyện này liên quan gì đến cô?” Giang Quả Nhi nổi giận, con tiện nhân Lý Yến này lại làm sao vậy?
“Đúng là không liên quan gì đến tôi, chỉ là gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ, không quen nhìn cô kiêu ngạo bắt nạt người khác thôi.” Còn lâu Lý Yến cô mới sợ Giang Quả Nhi.
Khoảng thời gian trước, lời đồn đãi vớ vẩn đè ép khiến Lý Yến sắp không thở nổi, bây giờ có chuyện của Giang Quả Nhi, không phải mọi người có đề tài mới để bàn tán rồi sao?
Cố Diệp Phi
Trần Xuân Hoa đứng ra biện giải giúp Giang Quả Nhi đầu tiên: “Đó là vì thím Anh nói chuyện quá đáng trước, Quả Nhi đã bị chọc khóc rồi, cho nên mới nổi giận như vậy.”
Thịnh Ngọc Châu liếc mắt khinh bỉ Trần Xuân Hoa, kệ cô ta ba hoa chích chòe, Thịnh Ngọc Châu cô không tin đâu, thậm chí còn định quay về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng Thịnh Ngọc Châu không ngờ, sức chiến đấu của Lý Yến rất mạnh.
Xem ra, oán hận chất chứa với Giang Quả Nhi đã sâu……
“Thanh niên trí thức Thịnh, sau này khi nói chuyện với người ngoài, vẫn nên chú ý chút. Chúng ta đều là thanh niên trí thức xuống nông thôn, không đoàn kết với nhau, dễ bị bắt nạt.” Anh cả Tạ Trung vẫn hy vọng thanh niên trí thức có thể đooàn kết với nhau, nên mở miệng dạy dỗ cả hai bên.
Nghe thấy lời này, Thịnh Ngọc Châu cũng không định phản bác hay tranh cãi với anh ta, ngược lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía Giang Quả Nhi, nghiêm túc tỏ thái độ.
“Nếu đã như vậy, chiều nay tôi sẽ làm sáng tỏ giúp cô! Cô cứ yên tâm!” Thịnh Ngọc Châu ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn qua vô cùng đáng tin cậy.
Giang Quả Nhi nghi ngờ nhìn Thịnh Ngọc Châu, trong ấn tượng của cô ta, Thịnh Ngọc Châu không giống người tốt bụng làm sáng tỏ giúp người khác, không biết lại đang có ý đồ xấu gì.
Lý Yến suýt chút nữa tức điên vì mấy lời này của Thịnh Ngọc Châu, vừa rồi cô ta cố gắng giúp đối phương như vậy, kết quả, Thịnh Ngọc Châu lại cúi đầu nhận sai với Giang Quả Nhi sao?
……
Buổi chiều.
Hiếm khi mới thấy Thịnh Ngọc Châu cùng ra đồng làm việc với Giang Quả Nhi, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, gặp người nào đi ngang qua, Thịnh Ngọc Châu đều trịnh trọng cản đối phương lại, hỏi: “Không biết hôm nay anh (chị, cô, bác…) đã nghe thấy lời đồn đãi về thanh niên trí thức Giang chưa?”