XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - Chương 245: Nam chính này có bệnh rồi (1)
Cập nhật lúc: 2024-09-16 14:27:01
Lượt xem: 47
Giấy báo trúng tuyển đại học lục tục truyền tới, tuy rằng thanh niên trí thức trong khu tập thể học hành vô cùng chăm chỉ, nhưng tin tức khôi phục thi đại học đến quá vội vàng, giữa tháng chín nhận được tin, đến tháng mười một đã thi rồi, mọi người còn bỏ bê sách vở đã lâu chưa động vào. Cho nên chỉ có bốn năm người thi đỗ, một trong số đó chỉ thi đỗ trung cấp nhưng vẫn mừng rỡ như điên, bởi vì tốt nghiệp trung cấp cũng đủ để vào nhà máy làm công nhân rồi!
Lê Thừa Du vẫn luôn chờ đợi, nhưng đợi nữa đợi mãi vẫn không đợi được thư thông báo trúng tuyển thuộc về anh ta.
Lê Thừa Du không cho rằng mình thi không đỗ, còn bởi vì trước đó nhà họ Trần từng có tiền án cấm không cho anh ta tham gia thi đại học, cho nên anh ta nghĩ là người nhà họ Trần đã giấu thu thông báo trúng tuyển của anh ta đi rồi.
“Kim Phượng, có phải em… Đã nhận thư thông báo trúng tuyển giúp anh rồi hay không?” Lê Thừa Du nhìn Trần Kim Phượng, cười vô cùng dịu dàng, nhỏ giọng hỏi han.
Nghe thấy lời này của Lê Thừa Du, mặt Trần Kim Phượng đầy mờ mịt, giống như không hiểu vì sao Lê Thừa Du lại nói như vậy: “Đâu có, nhà mình có ai lên thị trấn đâu.”
Không phải thư thông báo của mỗi người đều được nhân viên bưu điện đưa đến tận tay, có người phải tự mình đi lấy, người nào không thấy ai đến nhận, người đưa thư mới mang tới nhà.
Trong khoảng thời gian này Lê Thừa Du vẫn luôn bị sắp xếp rất nhiều công việc, chỉ đến ngày nghỉ phép trong tháng mới bớt ra được chút thời gian ln thị trấn, nhưng nhân viên bưu điện lại nói căn bản không hề có thư của anh ta.
Vì sao lại không có?
Lê Thừa Du muốn chất vấn nhân viên bưu điện như vậy, nhưng lại hiểu rõ, dù anh ta có cất vấn thế nào kết quả vẫn không thay đổi, thậm chí còn chọc giận người trong bưu điện.
Lê Thừa Du về nhà chờ tiếp, chờ đến khi thông báo trúng tuyển trung cấp cũng đã gửi tới cho thanh niên trí thức nào đó trong khu tập thể, anh ta vẫn chưa nhận được gì như cũ.
Lê Thừa Du không tin ngay cả trung cấp mình cũng không thi đỗ, bình thường thành tích học tập rác rưởi như Thịnh Ngọc Châu còn thi đỗ đại học Thanh Hoa, chắc chắn anh ta cũng thi đỗ.
Nhưng mà, Lê Thừa Du chờ đợi rất lâu, cuối cùng gì cũng không có, anh ta bắt đầu luống cuống…
“Sao có thể như vậy? Sao có thể không thi đỗ? Có phải các người cầm rồi không?” Nghe Trần Kim Phượng nói vậy, Lê Thừa Du lập tức suốt ruột chất vấn.
Trần Kim Phượng nhăn mày: “Thật sự không ai lấy mà, hơn nữa, đâu phải không có khả năng anh thi không đỗ? Thừa Du, vì sao anh không chịu thừa nhận?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-245-nam-chinh-nay-co-benh-roi-1.html.]
Trần Kim Phượng nhớ rõ, hôm đó Lê Thừa Du bị sốt cao vẫn cố đi tham gia thi đại học, nếu không có hai gói thuốc đông y cô ấy lấy về từ chỗ lão u, không biết đêm đó Lê Thừa Du có chống đỡ nổi cơn sốt hay không đâu.
Lê Thừa Du cho rằng Trần Kim Phượng cố ý nói như vậy, trên thực tế, thư thông báo trúng tuyển đã bị người nhà họ Trần lấy mất, có khả năng đã bị xé… Nghĩ đến đây, Lê Thừa Du lập tức không khống chế nổi lửa giận trong lòng.
“Tôi không tin, chắc chắn là nhà cô đã giấu đi đúng không? Kim Phượng, lấy ra đây cho tôi được không? Đừng lừa tôi như vậy, tôi sẽ không chịu nổi.”
Vì khó có thể tiếp thu nổi kích thích mà Lê Thừa Du túm chặt lấy Trần Kim Phượng, còn lắc lư cánh tay Trần Kim Phượng vài cái, khiến Trần Kim Phượng bị đau.
Cố Diệp Phi
“Lê, Lê Thừa Du, anh làm em đau quá!” Trần Kim Phượng che chở bụng mình theo bản năng, sắc mặt cũng bắt đầu tức giận, rồi mất kiên nhẫn đẩy Lê Thừa Du.
Lê Thừa Du không hề đề phòng đã bị Trần Kim Phượng đẩy ra như vậy, mắt anh ta trợn trừng, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Trần Kim Phượng, khoảnh khắc ấy, trong lòng Lê Thừa Du cho rằng Trần Kim Phượng đang chột dạ.
Nếu không phải chột dạ, vì sao lại đẩy mình ra?
“Người nhà cô thật sự đã xé mất thông báo trúng tuyển của tôi rồi?” Lê Thừa Du không nhịn được cất cao giọng, gào lên chất vấn Trần Kim Phượng
Đó là tương lai của anh ta, là tiền đồ của anh ta, là tất cả của anh ta đó!
Bây giờ anh ta bị què rồi, không thể làm việc nặng, người nhà anh ta cũng đã ngừng chi viện, anh ta tưởng rằng mình cố gắng thi đỗ đại học sẽ khổ tận cam lai… Vậy mà hiện tại… Đã bị người nhà họ Trần phá hỏng hết rồi.
Lúc này, Lê Thừa Du hoàn toàn không nhớ đến nửa năm trước khi nhận được tin tức khôi phục thi đại học, khi đó cuộc sống ở rể trong nhà họ Trần của anh ta thoải mái hơn thanh niên trí thức khác rất nhiều, anh ta chỉ nhớ rõ hiện tại tương lai của mình đều bị phá hủy rồi…
Bọn họ từng phá hủy một lần, đương nhiên Lê Thừa Du cho rằng bọn họ có thể hủy hoại lần thứ hai, khả năng lần sau còn làm kín kẽ hơn lần trước.
Lê Thừa Du cảm thấy, anh ta khóc lóc đòi tham gia thi đại học, đã vứt bỏ hết thể diện của mình rồi, dù có lần thi tiếp theo khả năng người nhà họ Trần vẫn sẽ không để anh ta tham gia thi…
Trong cơn giận dữ, đột nhiên anh ta đẩy Trần Kim Phượng đang mang thai đứa con của mình một cái, rồi lao ra bên ngoài.