Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH NỮ PHỤ NGỐC NGHẾCH - CHƯƠNG 110: Cưởng ép

Cập nhật lúc: 2024-09-15 13:07:27
Lượt xem: 58

 Dưới gốc cây.

Lê Thừa Du đứng trước mặt Giang Quả Nhi, xung quanh gần như không có ai qua lại: “Tìm anh có chuyện gì à?”

Giọng Lê Thừa Du vẫn ôn hòa nho nhã như trước kia, nhưng Giang Quả Nhi có thể nghe ra được, thái độ đối xử với mình đã thay đổi. Cô ta cắn chặt môi dưới ngẫm nghĩ rataslaua không biết mình có nên làm thế với Lê Thừa Du hay không.

Nếu mình bức ép Lê Thừa Du, dù đạt được mục đích, tình cảm Lê Thừa Du dành cho mình cũng sẽ dần dần phai nhạt, thậm chí… Còn bất mãn vì mình bức ép anh ta.

Nhưng mà Giang Quả Nhi thật sự không còn cách nào khác, cô ta không muốn trơ bước nhìn Lê Thừa Du từng bước rời xa mình, nhất là anh ta còn định chuyển hướng về phía Thịnh Ngọc Châu.

Giang Quả Nhi tuyệt đối không thể tiếp thu kết cụ này. Cô ta tính kế lâu như vậy, lăn lộn lâu như vậy, không phải vì góp một viên gạch xây dựng hạnh phúc cho Thịnh Ngọc Châu và Lê Thừa Du, không muốn nhìn thấy tỉnh cảm của hai người đó càng thêm kiên cố.

Huống chi, hôm nay cô ta còn trông thấy trưởng thôn ra ruộng, đi quan sát tiến độ công việc của từng thanh niên trí thức.

Giang Quả Nhi thật sự lo lắng Lê Thừa Du sẽ nhận được chỉ tiêu về thành phố, sau đó rời đi…

Ngẫm nghĩ hồi lâu, trên mặt Giang Quả Nhi lộ ra biểu cảm dịu dàng điềm tĩnh: “Thừa Du, lần trước anh nói, phải dẫn em về nhà ra mắt trước mới bằng lòng kết hôn với em, đúng không?”

Nghe Giang Quả Nhi nói ra lời này, Lê Thừa Du nhíu mày, hơi mất kiên nhẫn, nhưng chỉ chợt lóe qua mà thôi, sau đó vẫn làm ra vẻ tôi là thằng đàn ông tốt, sẽ chịu trách nhiệm: “Đương nhiên rồi, chẳng lẽ em muốn hai ta không cưới hỏi đàng hoàng đã ở bên nhau sao?”

“Nhưng mà, chúng ta đã tìm hiểu nhau lâu như vậy rồi, người trong thôn đều biết chuyện, chẳng lẽ anh không định chịu trách nhiệm sao? Rõ ràng chúng ta có thể kết hôn trước, sau này về nhà chào hỏi cha mẹ anh sau cũng được, không phải sao?”

Giang Quả Nhi dùng giọng điệu dịu dàng nói ra lời vô cùng sắc bén, thực sự chỉ kém nói thẳng: Lê Thừa Du, anh đừng hòng lừa tôi.

“Anh vẫn hy vọng có thể tới ra mắt cha mẹ em trước, với anh mà nói, cuộc hôn nhân không được bọn họ đồng ý, không được cha mẹ chúc phúc, là không hoàn mỹ.”

Lê Thừa Du lại tìm lý do, lời trong lời ngoài đều tỏ rõ thái độ, hiện tại mình vẫn chưa muốn kết hôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-110-cuong-ep.html.]

“Lê Thừa Du, chủ tịch Mao từng nói, yêu đương không vì mục đích kết hôn đều là chơi lưu manh, anh định chơi lưu manh với em sao? Hay là chỉ nói chơi chơi vậy thôi?”

Giang Quả Nhi không biết mấy lời này có phải do chủ tịch Mao nói ra hay không, nhưng kiếp trước người trên mạng đều nói như vậy, lần này cô ta trực tiếp lấy ra sử dụng.

Cố Diệp Phi

Khi nói lời này, trong lòng Giang Quả Nhi cảm thấy bản thân cực kỳ ấm ức, nước mắt không nhịn được chảy xuống, giọng nói bắt đầu trở nên nghẹn ngào.

Vì sao?

Vì tương lai của mình, cô ta đã làm nhiều như vậy, đã trả giá nhiều như vậy, sao bây giờ Lê Thừa Du lại muốn rời xa cô ta?

Nghĩ đến tương lai của mình khả năng vẫn phải cắm rễ ở nông thôn giống như kiếp trước, dù lên thành phố, không có văn hóa không có kiến thức, cũng chỉ có thể quét rác rửa chén, tiền đồ chìm trong hắc ám….

“Không phải như thế, Quả Nhi, sao anh có thể chơi lưu manh với em chứ? Tình cảm của anh dành cho em có trời đất chứng giám, sao em lại không tin anh như vậy?” Lê Thừa Du bước đến, nắm lấy tay Giang Quả Nhi, vội vàng nói.

“Vậy được, đợi đến ngày nghỉ tháng sau, chúng ta lên thị trấn lấy giấy đăng ký kết hôn được không?” Giang Quả Nhi không dễ dàng bị hoa ngôn xảo ngữ của Lê Thừa Du lừa gạt, cầm giấy chứng nhận trong tay, cô ta mới có đủ cảm giác an toàn.

Kiếp trước cô ta từng thấy không ít người mở tiệc cưới trong thôn, thì tính sao? Khi người ta muốn chạy, người ở lại căn bản không biết đi đâu tìm.

Đăng ký kết hôn… Đợi đến lúc đó, cô ta sẽ nhớ kỹ địa chỉ nhà Lê Thừa Du ở đâu, nếu Lê Thừa Du dám chạy, cô ta dám tới đơn vị anh làm việc gây sự, làm ầm ĩ đến khi nào Lê Thừa Du chịu thua mới thôi!

Giang Quả Nhi đã quyết tâm, ngay cả những việc khả năng sẽ phát sinh cũng đã nghĩ ra kế sách đối ứng.

Nghe Giang Quả Nhi dõng dạc nói ra câu này, sắc mặt Lê Thừa Du hơi đen lại, Giang Quả Nhi nói vậy là có ý gì? Uy h.i.ế.p anh ta sao?

“Quả Nhi, em thật sự muốn đăng ký kết hôn với anh à?” Lê Thừa Du sa sầm mặt, biểu cảm trở nên lạnh lùng, bình tĩnh nhìn Giang Quả Nhi.

Giang Quả Nhi không biết Lê Thừa Du có ý đồ gì, nhưng chưa từng nghĩ sẽ vì chuyện này mà xé rách da mặt với đối phương. Cô ta khóc thút thít, tiếng nói nghẹn ngào ấm ức truyền đến: “Thừa Du, em… Em là một cô gái, tất cả mọi người trong thôn đều đã biết, em… Em với anh đã ở bên nhau, chẳng lẽ… Chẳng lẽ anh không định chịu trách nhiệm sao? Hu hu hu…”

Giang Quả Nhi nghẹn ngào mở miệng, nói được mấy câu đã khóc òa lên, dáng vẻ bi thương yếu ớt khiến người ta đau lòng.

Loading...