Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 938
Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:06:24
Lượt xem: 470
Không cẩn thận đã thành địa chủ 2
Chuyện tiếp theo chính là bông.
Phải đảm bảo bông thu hoạch được mùa, nàng muốn chọn ra loại bông tốt nhất để làm quà mừng thọ, ngàn dặm xa xôi gửi đến kinh thành làm quà cho hoàng thượng nhân lễ Vạn Thọ.
Đương kim hoàng thượng tất nhiên là dùng tơ tằm, dùng tơ tằm chế thành các loại chăn hay y phục đều có chất lượng tốt hơn rất nhiều so với vải dệt bông, nhưng chế phẩm từ tơ tằm cũng chỉ có đại quan, quý nhân mới có thể dùng nổi, nàng dâng lên chăn bông và áo bông ngoài mặt là đưa cho thánh thượng, ẩn sâu bên trong chính là đưa cho tất cả vạn dân bá tánh của Đại Vũ.
Nếu hoàng thượng thật sự là một vị minh quân trong lòng lo lắng cho bá tánh, vậy thì bông này chắc chắn có thể được triển khai rộng rãi.
Nếu hoàng thượng chỉ lo vui chơi hương lạc thì có lẽ về sau nàng nên thu mình lại một chút.
Trình Loan Loan đội mũ rơm rồi đi xuống ruộng bông tuần tra.
Bây giờ đã sắp đến tháng bảy, thời tiết nóng bức vô cùng, đi trên ruộng một lát mà mồ hôi đã ướt đẫm.
Trên ruộng còn có Trình Ất và Trình Bính đang đứng canh giữ, hai người này trước đây cũng chỉ là có thân hình cao lớn, bây giờ thì bị phơi đến đen đi một tầng, thoạt nhìn không khác gì các hán tử trong thôn.
Còn có mấy chục tiểu hài tử xách thùng nước chạy đi bắt sâu, nửa tháng qua đi đã tiêu diệt được gần hết đám sâu trong đất, nhưng nhóm tiểu tử nghịch ngợm này nếm được đồ ngon rồi thì không chịu bỏ qua, mỗi ngày đều sẽ qua đây lượn một vòng, cho dù là một con sâu bé bằng ngón tay hay một con bọ đỏ đều sẽ bị bắt lấy, mang đến nhà Trình Loan Loan khoe khoang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-938.html.]
“Các cháu thật lợi hại!” Trình Loan Loan giơ ngón tay cái lên: “Nhưng mà hiện tại sâu không nhiều lắm, các cháu có thể cách ngày hẵng tới một lần, nhìn xem này, bị phơi đen hết rồi.”
Đám hài tử rất nghe lời, sôi nổi gật đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi đi dạo một vòng dưới ruộng bông thì Trình Loan Loan tiện đường đi thăm vườn ớt, bởi vì mảnh đất này quá lớn lại không có gieo trồng thứ gì nên mới quyết định gieo trồng ớt, có rất nhiều chủng loại, cay nhiều cay ít đều có, tưới nước vài ngày là đã sinh trưởng, ước chừng hai tháng sau là có thể thu hoạch được đợt ớt đầu tiên.
Trình Loan Loan tính tính, trong nhà nàng hiện tại đã có gần một ngàn mẫu ruộng, nàng thế mà đã trở thành địa chủ rồi.
Từ chỗ này đi về vừa lúc có thể nhìn thấy lúa nước ở trong thôn, năm nay mưa thuận gió hoà, lúa nước mọc rất tốt, xem bộ dáng này thì khoảng hai mươi ngày nữa là có thể thu hoạch, thời điểm bận rộn nhất trong một năm cũng sắp đi đến chương cuối cùng.
Cùng lúc đó, chi nhánh đầu tiên của Đại Hà Yến cũng sắp khai trương.
Trong khoảng thời gian này Triệu Nhị Cẩu mỗi ngày đều phải chạy lên trấn Hà Khẩu, chủ yếu là giám sát chuyện bày biện trang trí, Chu nương tử thì lại đến Đại Hà Yến học một ít kỹ thuật nấu ăn, sau một tháng thì việc trang hoàng cũng đã làm xong, Chu nương tử cũng gần như học xong các món đang có, vì thế đã quyết định chọn ngày khai trương.
“Chu chưởng quầy dự định khai trương vào ngày mùng hai tháng bảy, chính là ngày mốt.” Triệu Nhị Cẩu trở về báo cáo: “Hôm khai trương nương cũng đến cổ vũ đi, có nương ở đó thì độ hút khách hẳn là không cần lo.”
Sau khi nương hắn trở thành Lục phẩm An nhân thì đã thành nhân vật truyền kỳ xung quanh các thôn trấn gần đó, thậm chí trong quán trà còn có tiên sinh kể chuyện viết thoại bản, hắn nghe qua một lần chỉ cảm thấy rất buồn cười, nương hắn cơ bản không có giống như trong thoại bản… Nhưng mà bởi vì thoại bản được truyền miệng nên nương hắn đã nổi tiếng khắp trấn Hà Khẩu.
“Khi tửu lâu chính khai trương lòng ta không yên nên mới tự mình đến đó, còn mời Thẩm huyện lệnh cắt băng.” Trình Loan Loan dừng một chút rồi mở miệng nói, “Tửu lâu đầu tiên khai trương là dựa vào thân phận, chi nhánh thứ hai khai trương phải dựa vào danh tiếng, vừa lúc cũng có thể kiểm nghiệm thương hiệu Đại Hà Yến này có dùng được hay không. Ta sẽ không đi, nếu bên kia con thiếu người thì có thể để Trình Giáp gọi người sang đó giúp đỡ.”
Triệu Nhị Cẩu gật đầu: “Nương yên tâm, con nhất định sẽ không đạp nát biển hiệu nhà chúng ta!”