Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1305

Cập nhật lúc: 2024-10-10 06:27:35
Lượt xem: 424

Cạnh tranh giành quyền làm đại lý tôm càng 1

Thời gian vừa đến thì Trình Loan Loan đã xuất hiện ở hội trường.

Nàng mặc y phục lộng lẫy đến tham dự, đầu mang trâm ngọc cùng bộ diêu, phía sau có bà tử và nha hoàn theo cùng, nhìn vô cùng khí thế.

“Gặp qua Tuệ Cung nhân!”

Tất cả thương nhân ở đây bất kể là ai thì cũng đều đứng lên, chắp tay khom lưng, thái độ cung kính, đồng loạt hành lễ.

Trình Loan Loan tươi cười bình dị gần gũi: “Các vị đường xa đến đây, đều ngồi đi.”

Nàng ngồi xuống trước rồi uống một ngụm trà, nhìn về phía mọi người nói: “Nói vậy là các vị đã nghe nói qua về đại hội chiêu thương đầu tiên ở trấn Đại Hà rồi đúng không, quy trình của đại hội chiêu thương lần hai này cũng không có gì khác nhau, bất quá lần đầu tiên là để cạnh tranh quyền kinh doanh cửa hàng, lần thứ hai này là để tìm kiếm đại lý phân phối mỹ thực, ai ra giá cao thì được.”

“Sau khi trở thành đại lý mỹ thực thì mỹ thực ở trấn Đại Hà chỉ cung cấp cho riêng đại lý.” Nàng cười cười: “Đây là lần thử nghiệm đầu tiên trong năm nay nên nguồn cung cấp hữu hạn, mỗi một loại mỹ thực chỉ tạm thời cần tuyển một đại lý, sau khi được thị trường hưởng ứng thì trấn Đại Hà sẽ điều chỉnh quy tắc một lần nữa, mọi người còn có yêu cầu hay thắc mắc gì thì có thể hỏi cho rõ ràng.”

Một nam tử trẻ tuổi đứng lên, thong thả ung dung nói: “Thảo dân là nhân sĩ Toàn Châu, nếu trở thành đại lý tôm càng ở Toàn Châu thì nghĩa là ta chỉ có thể bán tôm ở Toàn Châu sao?”

“Cũng không phải.” Trình Loan Loan lắc đầu: “Nghĩa là ở Toàn Châu chỉ có một mình ngươi lấy được nguồn cung tôm càng, ngươi có thể bán ở Dương Châu cũng được, bán ở kinh thành cũng không sao, cái này dựa vào bản lĩnh của ngươi. Nếu là nếu tôm càng được hoan nghênh thì năm thứ hai hoặc năm thứ ba trấn Đại Hà sẽ mở rộng tuyển đại lý ở các khu vực khác, tóm lại cũng không thể để một mình ngươi ăn mảnh có đúng không.”

Vừa nghe mấy lời này thì những người khác đã bắt đầu xoa tay hầm hè.

Mọi người đều là người làm ăn, ai không biết được đạo lý đi trước sẽ chiếm được tiên cơ, chỉ cần bắt được quyền đại lý là có thể chiếm được thị trường, đến lúc đại lý thứ hai thứ ba cũng không chắc sẽ cạnh tranh lại đại lý đầu tiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1305.html.]

Nói ngắn lại là đi đầu rất quan trọng.

Triệu huyện thừa cười tủm tỉm mở miệng: “Nếu mọi người đã rõ quy tắc vậy bây giờ bắt đầu luôn đi.”

Hắn làm một động tác, Triệu Thiết Trụ từ sau bình phong bưng một cái khay đi ra, trên khay đặt một chén trứng bắc thảo, còn cắt ra một cái làm làm mẫu.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Đây là mỹ thực độc nhất ở trấn Đại Hà - trứng bắc thảo, từ khi trứng bắc thảo ra mắt thị trường tới nay thì đã được dân chúng vô cùng yêu thích và săn đón, trước mắt trứng bắc thảo chỉ được bán ở một huyện trấn phụ cận huyện Bình An, ở những nơi khác đều không có… Người nào trở thành đại lý trứng bắc thảo thì trấn Đại Hà sẽ trợ giúp Chu gia mở rộng sản xuất để đảm bảo nguồn cung cho đại lý… Mỹ thực đầu tiên này có giá khởi điểm là một trăm lượng bạc, mời các vị giơ lệnh bài.”

Chu lão bà tử cũng ở hiện trường, lấy trứng bắc thảo đã được cắt ra đưa đến trước mặt các thương nhân để cho bọn họ nhấm nháp.

Bà không hiểu quyền đại lý là gì, là nương Đại Sơn nói với bà làm như vậy sẽ có thể nâng cao sản lượng, kiếm nhiều tiền lời hơn nên bà không chút do dự tham gia.

Bà hợp tác với thương nhân bên ngoài, trợ giúp quảng bá mỹ thực của trấn Đại Hà, song song đó trấn Đại Hà sẽ giúp bà mở rộng sản xuất trứng bắc thảo, bà có được lợi ích, nương Đại Sơn cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, trấn Đại Hà làm trung gian cũng thu được chỗ tốt, mua bán như vậy kiếm được không tệ.

Mọi người ở đây đều được chia một phần tám trứng bắc thảo, một ngụm đã ăn hết.

Có vài người thích ăn, cũng có vài người không thích, nhưng phải nói đây là mỹ thực độc nhất vô nhị, chỉ cần là độc nhất vô nhị thì chắc chắn sẽ có giá trị trên thị trường.

“Ta ra giá một trăm năm mươi lượng.”

“Một trăm tám mươi lượng.”

“Hai trăm lượng…”

Giá cả chậm rãi tăng lên, cuối cùng được một thương nhân Toàn Châu dùng bốn trăm lượng giành được quyền đại lý.

Loading...