Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1203
Cập nhật lúc: 2024-10-09 06:01:52
Lượt xem: 330
Triệu Hữu Kim hiển linh lần thứ hai 1
Vương Vĩnh Thành là người đầu tiên xông vào.
Trong tay hắn cầm thanh kiếm mà trong thôn thưởng cho, dùng chung đã văng cửa lớn đang bị đóng.
Phía sau hắn là các thôn dân cầm đủ loại vũ khí, một đám gấp không chờ được hướng vào bên trong, chẳng sợ không phải đối thủ, bọn họ tin rằng mình có thể chiến đấu hết sức.
“Từ từ!”
Vương Vĩnh Thành duỗi tay chặn lại thôn dân đang tiến lên, không thể tin tưởng nhìn vào trong nhà.
Một đám người mặc y phục đen lúc nãy còn bừng bừng sát khí thì lúc này đang run rẩy nằm trên đất, thậm chí miệng còn sùi bọt mép.
Mà người dẫn đầu đám người này là Hạ Lăng cũng không khá hơn chút nào, ngồi trên ghế đá không thể khống chế được tay chân đang có quắp, hình như hắn ta đang tức giận mắng mỏ gì đó, nhưng miệng chỉ có thể thốt ra những âm thanh không hoàn chỉnh, sau khi co quắp liên hồi thì hắn ta ngã xuống bất tỉnh nhân sự, đầu đập xuống nền đất tạo ra âm thanh rất lớn.
Hơn năm mươi người ngã trên đất làm xôn xao cả một khu vực, tình huống này khiến toàn bộ thôn dân đều ngây dại.
Trình Loan vẻ mặt sợ hãi đứng cạnh bàn đá nói: “Vừa nãy ta có ý tốt mời mấy người này vào nhà uống trà, chỉ là vừa vào trong thì bọn chúng muốn ra tay lấy mạng ta, ta cho rằng ta c.h.ế.t chắc rồi, không nghĩ tới… Bọn họ đột nhiên bị như vậy, ta cũng không biết sao lại thế này… Ta nhớ lúc trước Triệu Phú Qúy muốn ra tay với ta thì cũng có kết cục như vậy…”
Nhắc tới Triệu Phú Quý thì người trong thôn đều nhớ ra rồi.
Vào một buổi tối hai năm trước, Triệu Phú Quý mò đến nhà nương Đại Sơn trộm đồ, muốn xuống tay với cô nhi quả phụ, vậy mà hơn nửa đêm Triệu Hữu Kim hiển linh khiến cho Triệu Phú Qúy muốn sống không được, muốn c.h.ế.t không xong, đã qua hai năm mà người trong thôn vẫn nhớ tình huống lúc đó, có chút không thể tin được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1203.html.]
Lúc trước Triệu Hữu Kim chỉ là một bách phu trưởng quen, mà nay hắn đã được phong thành Thất phẩm Hộ quân, năng lực khẳng định rất lớn, nhìn một đám người mặc y phục đen nằm bất tỉnh trên đất thì sẽ biết.
“Hữu Kim thật là một người nặng tình, chỉ cần nương Đại Sơn gặp nguy hiểm thì hắn nhất định sẽ hiển linh.”
“Hạ đại nhân này cũng đáng đời, làm gì không làm cứ một hai phải tới trêu chọc nương Đại Sơn, giờ thì hay rồi, gặp báo ứng rồi.”
“Các ngươi nhìn mấy người này đều dựng hết tóc tai lên rồi, cũng không biết rốt cuộc Hữu Kim hiển linh như thế nào.”
Các thôn dân vây quanh xem náo nhiệt.
Trình Loan Loan sợ thôn dân nhìn thấy mấy thứ không nên thấy nên vội vàng mở miệng nói: “Cha Nê Thu, trói đám người xâm nhập thôn Đại Hà này lại.”
“Được!”
Vương Vĩnh Thành vung tay để cho người của đội tuần tra đi tìm dây thừng, sau đó trói năm, sáu chục người này lại.
Vừa mới trói xong đang chuẩn bị đưa đến phòng củi nhốt lại thì Ngô đại nhân đã nghe tin mà đến.
Ngô đại nhân cũng là nhân sĩ ở kinh thành, ở kinh thành nhiều năm như vậy, mỗi lần lên triều đều nhìn thấy Hạ Lăng, hai người xem như quen biết, vừa thấy Hạ Lăng bị trói gô thì trong lòng hắn lập tức nổ lộp bộp, nhanh chóng nói: “Tuệ An nhân, như vậy không ổn, vị này chính là đích trưởng tử của Hạ gia, là Tam phẩm Thiếu Phủ Giám…”
Trình Loan Loan thờ ơ mở miệng: “Theo ta thấy là hắn ta xâm nhập thôn Đại Hà, có ý muốn bắt cóc g.i.ế.c người, ta làm như vậy chẳng qua chỉ là tự vệ thôi.”
Nếu không phải nàng có Hoàng Mã Quái hộ thân thì Hạ Lăng đã sớm ra tay g.i.ế.c nàng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tuệ An nhân, nhất định là có hiểu lầm.” Ngô đại nhân khuyên giải nói: “Ta thấy Hạ đại thiếu gia rất ưu tú, hắn từ nhỏ thông minh hiếu học, sau khi trưởng thành lại ôn tồn lễ độ, đối xử với người khác cũng cung kính khiêm tốn, tuyệt đối không thể làm ra chuyện đả thương tính mạng của dân chúng… Ta nghe nói Hạ đại thiếu gia tới thôn Đại Hà lần này là để tìm kiếm nơi Hạ nhị thiếu gia rơi xuống, huynh đệ bọn họ tình như thủ túc, hắn hành sự quá kích động thì cũng bình thường……”
Trình Loan Loan cười cười: “Ha, cho nên trong cảm nhận của Ngô đại nhân thì Hạ đại thiếu gia là chính nhân quân tử? Nếu hắn thật là chính nhân quân tử, thật sự để ý người đệ đệ này, thì hẳn là không nên gióng trống khua chiêng tới thôn Đại Hà tìm người. Hiện giờ cả triều đình đều cho rằng Hạ nhị thiếu gia đã chết, hắn lại một hai phải để cho mọi người Hạ nhị thiếu gia còn sống, đây không phải là chặt đứt đường lui của Hạ nhị thiếu gia sao?”