Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1025
Cập nhật lúc: 2024-10-08 05:45:35
Lượt xem: 517
Gió Bắc hiu quạnh.
Những người đến thôn Đại Hà ai nấy đều co vai rút cổ, y phục trên người dán sát thân mình, hoàn toàn không che chắn được cơn gió lạnh thấu xương.
Trình Loan Loan khoác áo choàng đi tới, nàng vẫn chưa mở miệng nói chuyện thì , đám người kia không biết do ai dẫn đầu đột nhiên rầm rập quỳ xuống hành lễ.
“Thỉnh an Tuệ An nhân.”
Trình Loan Loan thoáng chốc xấu hổ, liên tục nói: “Nhanh đứng lên, trời quá lạnh, chúng ta nói ngắn gọn thôi, đừng lãng phí thời gian.”
Lúc này mọi người mới đứng dậy, bởi vì nhiều người không đủ chỗ ngồi nên cứ đứng vậy mà nói chuyện.
Nàng thở ra một hơi, lớn tiếng nói: “Hẳn mọi người đã thấy hồ sen khô trước mặt, ta bảo mọi người đến là muốn mọi người xuống hồ đào ngó sen, ta có nói mọi người cũng không hiểu. Đại Sơn, con đi xuống làm mẫu một chút.”
Triệu Đại Sơn lập tức cởi giày ra, xắn ống quần lên rồi đi chân trần xuống nước.
Thời điểm này như vậy, mùa đông làm công việc này chính là dùng chân trần tiếp xúc với nước lạnh thấu xương của mùa đông. Không có cách nào khác, bằng không bột ngó sen sẽ không trở thành vật phẩm quý giá mà chỉ nương nương trong cung mới có thể dùng được.
Chân của hắn lần mò giẫm đạp trong bùn, sau khi xác định được được vị trí đại khái của ngó sen thì bắt đầu dùng xẻng đào hố, sau đó múc nước vào trong vũng bùn bên cạnh, thực hiện xong những việc này mới có thể bắt đầu đào ngó sen. Bình thường phải đào sâu từ một mét đến một mét rưỡi mới có thể nhìn thấy ngó sen, khi chạm tới ngó sen rồi thì không thể tiếp tục sử dụng xẻng nữa mà phải dùng hai tay đào từng chút một để lấy ngó sen ra. Người có kỹ thuật tốt có thể đào được một cây hoàn chỉnh mà những người vừa bắt đầu làm đào lên được là đã khá tốt rồi, không thể yêu cầu quá cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1025.html.]
Triệu Đại Sơn đào một cây ngó sen hoàn chỉnh lên, rửa sạch bằng nước rồi giơ lên, nhìn mọi người nói: “Đây là ngó sen chính, bên cạnh là ngó sen con, nếu mọi người có thấy thì cứ lấy ngó sen chính là được rồi, giữ lại ngó sen con để trồng tiếp....”
Hắn giải thích kỹ lưỡng, mọi người chỗ hiểu chỗ không gật đầu.
Trình Loan Loan mở miệng nói: “Việc này đại khái là như vậy, nếu mọi người cảm thấy làm được thì có thể ở lại, còn những người cảm thấy quá vất vả thì bây giờ có thể rời đi, nhưng nếu sau này nghĩ thông suốt rồi vẫn có thể quay lại, thôn Đại Hà bất kỳ lúc nào cũng hoan nghênh mọi người.”
Nàng cho mọi người quyền lựa chọn.
Trong khoảng thời gian ngắn những người ở đây cũng không biết nên lựa chọn như thế nào, chủ yếu là cứ cảm thấy dùng chân trần xuống nước sẽ rất lạnh, lạnh đến mức mất nhiều hơn được.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc này Triệu Đại Sơn mới trèo ra từ trong nước, mở miệng nói: “Lúc vừa xuống nước quả thật rất lạnh nhưng sau khi chân giẫm vào bùn rồi thì không còn lạnh nữa, thậm chí còn cảm thấy hơi ấm áp, chủ yếu là phải mặc y phục ấm một chút bằng không sẽ dễ cảm thấy lạnh.”
Có người thử ngay tại chỗ, quả đúng như vậy, sau khi chân giẫm vào bùn thì còn ấm áp hơn cả đeo giày, ngược lại trên người có vẻ lạnh hơn.
“Những người bằng lòng ở lại làm việc thì có thể đến đây đăng ký.” Trình Loan Loan nhìn về phía mọi người: “Những người ký tên làm mười ngày có thể nhận được một bộ y phục mùa đông, những người đăng ký làm hai mươi ngày thì có thể nhận thêm một chiếc chăn mùa đông nặng sáu cân ngay bây giờ. Nhưng nếu ký tên rồi mà không làm đủ thời gian thì không chỉ phải trả lại y phục và chăn mùa đông mà tiền công có thể cũng sẽ bị trừ một ít. Đương nhiên, ngoại trừ tình huống đặc biệt ra.”
Vừa dứt lời thì một vài hán tử lang thang lập tức xông đến trước ký tên, bọn họ lấy trời làm chăn lấy đất làm nhà, may mắn lắm thì có thể tìm được chỗ dung thân ở trong miếu hoang còn nếu không may thì chỉ có thể tìm một ngõ nhỏ tránh gió, sau đó tìm cỏ khô bao gai lót trên mặt đất chịu đựng qua đêm mà thôi. Đêm đông lạnh lẽo đến run bần bật, nếu có chăn thì cho dù đêm đó có ngủ ở đâu chăng nữa cũng không cần sợ lạnh.
Phần lớn những hán tử lang thang gấp rút không chờ nổi mà ký tên, sau đó được Ngôn chưởng quỹ đưa đến kho hàng nhận y phục và chăn mùa đông.
Y phục mùa đông là một bộ hoàn chỉnh, một chiếc áo bông tà ngắn, một chiếc quần bông thật dày, sờ vào cũng rất dày dặn. Những hán tử này mặc vào người ngay tại chỗ, nháy mắt cảm thấy vô cùng ấm áp, mỗi người còn nhận thêm một chiếc chăn dày, rộng một mét hai, cũng có thể lựa chọn thêm tiền đổi thành chiếc chăn rộng hơn, dày hơn một ít, tiền sẽ được trừ vào tiền công.