[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 504 (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:18:04
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc họ bảo ngoài tránh một thời gian, ánh mắt phức tạp, giống như bất lực, giống như còn sự áy náy. Anh nghĩ là họ quyết định , cảm thấy với , bao giờ nghĩ đến phương diện .

Anh đáng lẽ nghĩ đến phương diện , nhưng tại nghĩ đến?

Có lẽ là do vết thắt lưng rơi xuống lúc đó quá đau, thà nghĩ đến, cũng ôm hy vọng, thấy đầy rẫy sự ghê tởm.

Chỉ cần đừng chạm , đừng hy vọng, sẽ bao giờ cảm thấy thất vọng.

Thấy im lặng hồi lâu, Hạ Thược gì thêm, từ sâu trong tủ lôi một chiếc hộp nhỏ, mở mặt .

Trần Ký Bắc quả nhiên từng thấy, “Cái gì đây?”

“Di vật của .” Hạ Thược một cái, “Có từ khi đến Đông Bắc, từng về quê nhà Quan Nội?”

Trần Ký Bắc thực sự về, ban đầu gia đình còn gửi thư đòi tiền , tránh , thư từ cũng đứt đoạn. Đoán chừng bên đó liên lạc , tưởng c.h.ế.t ở bên ngoài, cũng thực sự dây dưa với gia đình đó nữa.

Không ngờ còn di vật để cho , thậm chí còn cuốn vở giấy thô dùng để luyện chữ năm xưa…

Đây là một câu chuyện dài hơn, Trần Ký Bắc xong, mím môi nhắm mắt .

Hạ Thược phiền , đợi đến khi thở hỗn loạn của dần định, mới hỏi: “Rốt cuộc khi nào về?”

Trần Ký Bắc: “…”

Rốt cuộc khi nào mới thể về?

Trần Ký Bắc ở phía bên cũng đang nghĩ đến vấn đề .

Thằng già Tứ Pi tống , lý do đều sẵn, đột nhập nhà dân cố ý cướp tài sản, còn thương. Hạ Thược của thế giới cũng gửi , tìm một công việc ở nơi khác, nhưng nếu cô còn chạy về thăm con trai thì cũng quản .

Tính cách quyết định phận, ít nhất nếu vợ ở đây, tuyệt đối sẽ để cuộc sống thành như .

Vậy khi nào mới thể về?

“Sếp, điện thoại của Tổng giám đốc Tề.” Ngoài cửa gõ.

Trần Ký Bắc thèm nhấc mắt, “Không .”

Hoàn thành xong bộ bài tập thể d.ụ.c cuối cùng, tính toán thời gian uống thêm một viên t.h.u.ố.c dày, xuống ghế sofa đắp chăn len cashmere, bắt đầu nuôi dưỡng cơn buồn ngủ.

Văn phòng chìm yên tĩnh, qua bao lâu, ghế sofa đột nhiên mở mắt, quét mắt xung quanh, thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng về , còn tưởng thực sự trói tay trói chân liệt cả đời.

Người phụ nữ đó hề mềm lòng, hai đứa con chuyện cũng đáng ghét như cô . Đặc biệt là thằng con trai, vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng đầu óc xoay chuyển nhanh hơn bất cứ điều gì, chỉ trong một đêm, nghĩ xong hết những vấn đề thể xảy tiếp theo với cô .

Thằng bé còn mặt cảm xúc đút cơm cho , “Ăn ngoan , đừng để hỏng cơ thể của bố .”

Vừa việc bên cạnh , “Ghen tị ? Ghen tị thì mau nghĩ cách về , đừng lãng phí thời gian ở đây.”

Thật là nghĩ , mới cưới kiểu vợ , sinh kiểu con .

Trần Ký Bắc bò dậy, uống một ngụm nước cho tỉnh táo, mở bình giữ nhiệt , bên trong nổi vài quả màu đỏ, là kỷ tử.

Anh xuống ghế văn phòng, thứ gì đó cấn, cầm lên xem, là một dụng cụ massage gắn quả bóng cao su.

Nhìn sang bên cạnh, sàn cửa sổ còn vương vãi mấy quả tạ, hình như lâu đó dùng.

Trần Ký Bắc sợ c.h.ế.t đến mức nào?

Anh cầm bình giữ nhiệt, dù là cơ thể , cũng thực sự uống nổi, dứt khoát gọi đổi cho cái khác.

Kết quả bước là một trai trẻ tóc cắt ngắn, to khỏe, là tài xế lái xe chuyên cho . Sao tài xế lên lầu?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-504-2.html.]

Trần Ký Bắc im lặng một chút, “Thư ký Lương ?”

“Sếp thấy phụ nữ là đau đầu, bảo cô về nhà nghỉ phép , sếp quên ?”

Trần Ký Bắc: “…”

Rõ ràng mấy ngày nay ngủ đủ giấc, Trần Ký Bắc cảm thấy đau đầu.

Không khéo hai đứa trẻ đó đúng , Trần Ký Bắc thấy vợ, quả thực phát điên.

Trần Ký Bắc tài xế, “Hai ngày nay công việc của công ty đều do xử lý?”

Tài xế chút mơ hồ, nhưng vẫn thành thật : “Thực cũng việc gì, sếp đều bảo hoãn .”

Trần Ký Bắc: “…”

Lúc Trần Ký Bắc chỉ đau đầu, còn chóng mặt, cảm thấy huyết áp đang tăng cao.

May mà kịp thời về, thì gây bao nhiêu rắc rối nữa?

Ban đầu còn chút bùi ngùi, Trần Ký Bắc bên cho một trận, còn bận tâm gì nữa, tiên dọn dẹp đống hỗn độn.

Gọi thư ký , điện thoại cần gọi thì gọi, tài liệu cần phê duyệt thì phê duyệt. Người khác hỏi đến, thì việc quá mệt, cơ thể thực sự chịu nổi nữa, nghỉ ngơi vài ngày, thì còn ? Xin của điên ?

Thấy tài xế ôm đống tài liệu chất đống lộn xộn , sắp , Trần Ký Bắc đang xoa thái dương dừng .

Mãi một lúc mới : “Cậu giúp điều tra một , tìm hiểu rõ chuyển , tên là Lục Trạch Đồng.”

Nếu họ chuyển , là để giúp giải quyết rắc rối, nếu họ cũng thế nào để đối diện với

Một chuyện họ lãng phí gần ba mươi năm, e rằng còn ba mươi năm thứ hai để lãng phí nữa.

Bên , Trần Ký Bắc mở mắt thấy thứ quen thuộc, cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ba ngày , thấy vợ ba ngày .

Ba ngày suy nghĩ thế nào để về, một mặt Hạ Thược còn qua . Cơ thể đó quá yếu, sợ kịp đợi Hạ Thược qua c.h.ế.t yểu, hoặc là Hạ Thược qua, Hạ Thược chê bai.

May mà về , vợ vẫn còn đó, cơ bụng cũng vẫn còn đó.

Trần Ký Bắc đưa tay sờ thử, động đậy mới phát hiện tay chân trói.

Thừa Đông đầu tóc rối bù việc bên cạnh, thấy tiếng động mí mắt cũng nhúc nhích, “Ăn cơm vệ sinh?”

Trần Ký Bắc ngờ thấy con trai trong phòng , “Mẹ con ?”

Mở miệng ăn cơm cũng vệ sinh, càng cố gắng thuyết phục thả , mà là hỏi

Thừa Đông cuối cùng cũng ngẩng đầu, “Bố?”

Phản ứng của con trai, Trần Ký Bắc còn hiểu , mặt lập tức tối sầm, “Anh đến?”

Thừa Đông gật đầu, mở cửa , sang phòng bên cạnh gọi Hạ Thược và Bán Hạ, “Bố về .”

“Bố về !” Bán Hạ lê dép chạy tới, cửa suy nghĩ một chút, dang tay chặn Hạ Thược phía , “Đợi con hỏi .” Đôi mắt to tròn chằm chằm Trần Ký Bắc , “Hồi nhỏ hai đứa đều trốn ở chỗ cũ nào để ăn kẹo?”

Trần Ký Bắc: “…”

Thừa Đông cũng nỡ , sang , quả nhiên mắt nheo , “Hai đứa còn chỗ cũ ?”

“Anh , .” Trần Ký Bắc phủ nhận ba , “Tiền tiêu vặt của đều cô tịch thu , kẹo ?”

là bố !” Bán Hạ yên tâm, vội vàng chạy tới cởi trói cho bố.

Vừa cởi tự hào , “Bố chiêu của con lợi hại ? Đổi khác, chắc chắn sẽ vì ăn kẹo mà vợ tịch thu tiền tiêu vặt.”

Loading...