[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 467

Cập nhật lúc: 2025-11-17 04:56:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe tin tức truyền , nhà họ Lý trực tiếp cắt đứt quan hệ với Lý Lai Đệ, Lý Lai Đệ cũng như phát điên, loạn một trận.

Tuy nhiên đây là thời đại mà thể thẳng tay tố cáo cả cha ruột ruột con ruột, loạn như hiển nhiên tác dụng gì.

đày xuống nơi quá hẻo lánh, Hạ Thược còn tin gì về họ nữa, cô cũng lòng nào hỏi thăm.

Lúc chủ nhiệm Hồ hỏi, cô chỉ gì.

Chủ nhiệm Hồ liền sang những tấm bằng khen tường, “Tuy nhiên hai xứng đôi, tập thể lao động tiên tiến cấp tỉnh , cũng là do cô giành .”

Tấm bằng khen tường dán quá lâu, ngả vàng, nhưng chữ đó vẫn rõ ràng, rõ ràng ghi vinh quang ngày xưa.

Tập thể lao động tiên tiến cấp thành phố, tập thể lao động tiên tiến cấp tỉnh… khỏi khiến nhớ sự sôi nổi khi tổ chức buổi giao lưu năm đó.

Chỉ tiếc vật đổi dời, lão La nghỉ hưu , phó chủ nhiệm Ôn nghỉ hưu , hai bên thái dương chủ nhiệm Xa cũng tóc bạc. Và vì tình hình bên ngoài , bảy tám năm nay tỉnh còn tổ chức hoạt động giao lưu nào như thế nữa, huống hồ là họ.

Kế toán Tiểu Triệu vẫn là dẫn đoàn tham quan năm đó, khỏi thở dài, “Tiếc là chỉ tổ chức một khóa đó thôi, còn tưởng sẽ khóa thứ hai, thứ ba.”

Ai mà nghĩ như , Hạ Thược hai năm tạo ba công thức, đều tràn đầy kỳ vọng và tin tưởng cô.

Diệp Đại Dũng thậm chí còn cất giữ một chiếc túi giấy dùng để đựng quà tặng các nhà máy khác năm đó, ngờ hội nghị giao lưu thực phẩm Giang Thành khóa thứ hai kịp đến, thì mười năm đó đến . Mọi cầu công, chỉ cầu , ai dám hành động liều lĩnh nữa.

Căn phòng văn phòng im lặng một lúc, cuộc sống những năm quá đè nén, họ suýt nữa quên mất từng những khoảnh khắc hăng hái như .

Cuối cùng vẫn là Hạ Thược : “Ai khóa thứ hai? Cuộc sống còn dài, ngày nào đó sẽ đổi.”

Đây cũng chỉ là một mong xa vời mà thôi, cũng hùa theo đúng , nhưng ai dám coi lời cô là thật?

bầu khí trong văn phòng dù cũng hơn nhiều, chủ đề loanh quanh một vòng, nhanh chóng về công ty thổ sản, về đợt xuất khẩu .

Mãi đến cuối tháng bảy, lô rau rừng cần xuất khẩu mới chuyển hết.

Trần Ký Bắc trở về từ Đại Liên, mang về cho gia đình một ít hải sản khô, cùng với mấy mảnh vải de liang.

Loại vải mới thịnh hành trong hai năm gần đây, Giang Thành còn bán, chỉ hàng may sẵn ở cửa hàng bách hóa, là đồ từ Hồng Kông về, địa phương gọi là áo kiểu Hồng Kông. Hạ Thược còn mua cho hai đứa trẻ mỗi đứa một cái, mỗi cái ba tệ rưỡi.

Thực nếu so về độ thoải mái thoáng khí, vải de liang bằng vải bông, hậu thế đều theo đuổi chất liệu cotton nguyên chất.

vải bông thời quá dễ rách, nhiều bộ quần áo mua về mặc, vá vài miếng ở đầu gối, mông, khuỷu tay. Nếu công việc lao động chân tay, vai cũng vá, vải de liang đến cái khác, tuyệt đối bền và dai hơn vải bông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-467.html.]

Hạ Thược biếu một ít đồ khô cho nhà họ Hà, tặng một mảnh vải cho Tôn Thanh, “May quần áo cho Đại Cường nhà chị.”

“Vậy chị khách sáo với em nữa.” Tôn Thanh từ chối, “Đại Cường suốt ngày nghịch ngợm bên ngoài, về nhà chỗ rách chỗ rách.”

Mấy đứa trẻ cùng học về, quần áo Đại Cường lúc nào cũng nhiều miếng vá nhất, còn thường xuyên vá mới. Vải vụn Tôn Thanh quần áo thừa , đa đều dùng để vá quần áo cho nó, khi Tôn Thanh vá chán, còn cho nó ở trần học.

Không lâu cả nhà Hạ Thược đều mặc quần áo mới may bằng vải de liang, ngay cả Tiểu Hổ, Hạ cũng may cho bé một chiếc áo sơ mi.

Cùng nhận quần áo mới với các em, Tiểu Hổ vô cùng ngượng ngùng, “Cháu cũng ?” Được Hạ và Hạ Thược giục, bé mới , bước Hạ và Hạ Thược đều , còn bảo cứ mặc thế, đừng cởi .

Có lẽ thư về nhà chuyện , Tần Thư đến thăm, mua cho Thừa Đông và Bán Hạ mỗi đứa một đôi giày mới.

Bán Hạ giày , kết hợp với bộ đồ de liang trong phòng, còn chọn đôi dây lụa để buộc tóc, mới vui vẻ học.

Cũng chính lúc , Trần Ký Bắc đề xuất với đơn vị xin chuyển vị trí công tác, hy vọng chuyển sang phòng kinh doanh nhân viên bán hàng.

“Đừng cả Giang Thành, cả tỉnh cũng chẳng mấy thùng gỗ tròn, đơn vị trông cậy gánh vác đó.”

Sau ba năm đày xuống, giám đốc Lâm khôi phục chức vụ, ông gọi riêng Trần Ký Bắc đến văn phòng để chuyện , “Đây là công việc kỹ thuật, lương cao, chuyển sang bán hàng sẽ nhiều tiền lương như , đừng hành động bồng bột.”

Đây là cách khách sáo của ông , nếu đổi là khác, chỉ thẳng mặt Trần Ký Bắc Đại Liên một chuyến là ai ?

Lần đàm phán xuất khẩu với Nhật Bản , Trần Ký Bắc quả thực đóng góp ít công sức, cũng quả thực hề hoảng loạn lúc then chốt, giành ít lợi ích cho họ. bán hàng cần sự khéo léo, tính cách Trần Ký Bắc, thế nào cũng phù hợp.

Trần Ký Bắc cũng tranh cãi với giám đốc Lâm, “Tiểu Lưu , lô thùng năm nay góp ít sức, , xưởng mộc thể gánh vác. Nếu giám đốc tin , thể điều chuyển hồ sơ ngay, cứ để thử xem .”

Tiểu Lưu quả thực , nhưng so với Trần Ký Bắc, tốc độ còn kém xa.

Những đơn hàng họ nhận những năm , thậm chí là nhắm thẳng tay nghề của Trần Ký Bắc.

Giám đốc Lâm đau đầu, nhưng với một trụ cột lớn như Trần Ký Bắc, thể diện cần cho. Hơn nữa đợt xuất khẩu sang năm lẽ vẫn cần đến , giám đốc Lâm cuối cùng cũng đồng ý, cứ để thử vài đơn xem .

thử đó, năm thứ hai Trần Ký Bắc chuyển sang bán hàng.

Không ai từ chối tiền, huống hồ ngoài mấy đơn hàng đó, còn đàm phán thêm một khoản xuất khẩu lớn với bên Nhật Bản.

Chỉ là như , Trần Ký Bắc sẽ thường xuyên công tác, may mà chủ yếu phụ trách mảng xuất khẩu , cũng lúc nào cũng ở ngoài.

Hạ Thược đếm tiền hoa hồng đàn ông mang về, thoáng chốc, Tiểu Hổ nghiệp cấp ba xuống nông thôn .

Tần Thư và Lục Trạch Đồng nhờ vả quan hệ, sắp xếp quá xa, để bé đến đại đội là quê nhà đẻ của Kim Mỹ Vân. Vừa bé xuống nông thôn muộn, điểm thanh niên tri thức đầy, thanh niên tri thức mới đến đều ở nhà dân, bé liền ở nhà đẻ Kim Mỹ Vân.

Loading...