[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 464

Cập nhật lúc: 2025-11-17 04:54:08
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai cha con đều ngoài, Hạ bận tâm đến việc xong nên cũng về phòng.

Hạ Thược liền lấy những quả quýt mua dịp Tết cho Tần Thư, “Ăn chút cho đỡ mệt.”

“Cảm ơn.” Tần Thư nhận lấy, bóc vỏ nhỏ: “Chuyện đó .”

Hạ Thược thể giấu , cũng lấy một quả quýt, “Bà lão phản ứng dữ dội lắm ?”

“Sao chỉ là phản ứng dữ dội?” Tần Thư khổ, “Bà trực tiếp chạy đến gây rối, đòi lấy công bằng cho con trai .”

Công bằng? Thời lấy nhiều công bằng như ?

đòi, cũng đợi mười năm qua , bây giờ mà gây rối, chỉ tự hại thôi.

Hạ Thược dừng động tác bóc quýt, “Bà gặp chuyện .” Giọng điệu vô cùng khẳng định.

Cô luôn sáng suốt, Tần Thư cũng thể đoán , “Gặp chuyện , cái c.h.ế.t của Thái Phó Ân cũng từ tự sát biến thành tự sát vì sợ tội.”

Tự sát và tự sát vì sợ tội, thoạt chỉ khác hai chữ, nhưng bản chất khác .

Hắn sợ tội gì, đồng phạm , những điều đều thể lợi dụng.

Cũng bà cụ nhà họ Thái là vì quá đau buồn, còn nghĩ gì, là vì đày xuống nông thôn, vẫn tưởng nhà họ Thái là nhà họ Thái ngày xưa. Người khác sợ liên lụy, bà thì , tự dâng lên chọc giận những đó.

Hạ Thược ăn một múi quýt, “Chuyện liên lụy đến Tiểu Hổ ?”

Nhắc đến chuyện Tần Thư nổi giận, “Bà chạy đến nhà Hồ Tuyết Mai mới tái hôn, Hồ Tuyết Mai và hại c.h.ế.t con trai bà . Hồ Tuyết Mai đó tha cho bà ? Cô liền Thái Phó Ân còn một đứa con trai, chừng cũng liên can, để bà tuyệt tự tuyệt tôn.”

Chuyện Hồ Tuyết Mai và nhà chồng mới quả thực hiềm nghi, hiềm nghi còn nhỏ. Hồ Tuyết Mai thể gả cho , chứng tỏ nhà bây giờ tiếng , nếu thật sự là họ , vì để che giấu sự thật chẳng lẽ xử lý gọn ghẽ bà ?

Thảo nào Tần Thư đột nhiên đổi ý định, cho Tiểu Hổ chuyển trường ngay bây giờ.

Chuyện mà kéo Tiểu Hổ , thì chỉ đơn giản là bà cụ nhà họ Thái tranh giành nữa. Cũng may Tiểu Hổ sớm đổi sang họ Lục theo Lục Trạch Đồng, ngay cả bạn học của bé cũng chỉ nghĩ Lục Trạch Đồng là bố , ai đây họ Thái.

Hạ Thược vỗ tay Tần Thư, “Không , chị cứ yên tâm để Tiểu Hổ ở đây. một đồng nghiệp quen , con trai năm nay cũng học lớp mười, thì tìm cách xếp Tiểu Hổ lớp họ, sẽ chuyện với đồng nghiệp đó.”

là Trương Thục Chân, con trai Tiểu Binh nhà Trương Thục Chân chỉ lớn hơn Tiểu Hổ một tuổi.

Nghe cô còn đồng nghiệp con trai học lớp mười, Tần Thư vội vàng gật đầu, “May mà cô và Ký Bắc, lão Lục.”

Nhà họ Tần ở tỉnh thành , nhưng những đó đều là nhà họ Thái , Hồ Tuyết Mai . Muốn Tiểu Hổ an sống vài năm, những chuyện buồn nôn nhà họ Thái liên lụy, thì Giang Thành bên là an nhất.

Buổi tối trời gần tối, Lục Trạch Đồng đưa Tiểu Hổ về, “Xong , lão Hứa mai sẽ tìm thủ tục.”

“Vậy cần mời họ ăn cơm ?” Tần Thư hỏi.

“Không cần ăn cơm, hôm khác đích đến cảm ơn, tránh gây chú ý.”

Lục Trạch Đồng xuống uống một ngụm nước, mới nhớ hỏi: “Ký Bắc ? Chưa tan ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-464.html.]

“Anh công tác , Đại Liên.” Hạ Thược .

Lục Trạch Đồng chút bất ngờ, “Công tác?”

“Ừm, đơn vị họ đàm phán một hợp đồng xuất khẩu. Cũng rể bao giờ về, gặp .”

“An bài xong Tiểu Hổ chúng về, đơn vị còn việc.”

Lục Trạch Đồng xong, nhịn quan tâm đến em họ, “Đơn vị họ đàm phán xuất khẩu, nó gì? Xuất khẩu thùng gỗ ?”

Rời quá sớm, Trần Ký Bắc trong lòng vẫn là đứa em cần chăm sóc, Hạ Thược chỉ thể giải thích với một chút.

Lục Trạch Đồng im lặng hồi lâu, “Cũng , lẽ rời xa chúng tự lập , Tiểu Hổ cũng sẽ trưởng thành.”

Thừa Đông và Bán Hạ học về, mới nhà khách, Tiểu Hổ còn đến Giang Thành học.

Bán Hạ vui mừng khôn xiết, liên tục hỏi Tần Thư: “Chị Tiểu Tuyết ? Chị Tiểu Tuyết cũng đến học ạ?”

Tần Thư xoa đầu cô bé, “Chị Tiểu Tuyết đến học, nghỉ lễ mới thể đến chơi với các cháu.”

“Ồ.” Bán Hạ chút thất vọng, nhưng lâu vui vẻ lên, kéo Tiểu Hổ xem những cuốn truyện tranh của Hạ Thược, “Lần thiếu một cuốn ? Mẹ , cuốn truyện tranh nào cũng , đầy đủ lắm.”

là đầy đủ, Hạ Thược dự đám cưới Hạ Vạn Huy, cũng quên ghé hiệu sách mua truyện tranh.

Những năm cô tích lũy thêm ít, sớm từ hai hộp lớn thành năm hộp lớn, xếp thành hàng, ấn tượng.

Tiểu Hổ vốn tâm trạng còn tệ, thấy cũng khỏi kinh ngạc, “Nhiều thế ?”

“Ừm, cả Giang Thành là nhiều nhất!” Bán Hạ kiêu hãnh nhướn cằm, rút một cuốn từ trong đó, “Anh xem cuốn ?”

là nó.”

cũng là trẻ con, Tiểu Hổ lâu cùng Bán Hạ xem truyện tranh, một lớn một nhỏ đầu kề đầu sấp giường.

Tần Thư bên cạnh , trong mắt yêu thương, nỡ, cuối cùng tất cả đều biến thành bất lực.

Ngày hôm , thủ tục chuyển trường của Tiểu Hổ xong, Hạ Thược đặc biệt tìm Trương Thục Chân, nhờ con trai Tiểu Binh nhà cô ở trường chiếu cố một chút.

Mười mấy năm trôi qua, khóe mắt Trương Thục Chân cũng nếp nhăn, liền đồng ý ngay.

Hai năm nữa, Vương cũng nên nghỉ hưu, ai sẽ tiếp quản tổ bánh mì, nhiều đều trông cậy Trương Thục Chân. Nếu Trương Thục Chân thì là Ngưu Lượng trẻ hơn cô , chị Quách dù cũng lớn tuổi , vài năm nữa thôi, cũng quá cầu tiến.

Hạ Thược liền dành chút thời gian, đích đưa Tiểu Hổ đến trường, giới thiệu bé với Tiểu Binh.

Trường vốn học sinh nhà xa ở nội trú, ký túc xá, cũng căng tin. Tần Thư và Lục Trạch Đồng đổi cho Tiểu Hổ ít phiếu lương thực, nhưng sợ cháu tiêu tiền lung tung, phần lớn vẫn để ở chỗ Hạ Thược, để Tiểu Hổ mỗi tuần về lấy một .

Mặc dù thứ sắp xếp thỏa, Tần Thư vẫn yên tâm, Lục Trạch Đồng đứa con trai một tay nuôi lớn, cũng chút nỡ.

vẫn , Lục Trạch Đồng vỗ vai Tiểu Hổ, “Tự chăm sóc nhé.”

Loading...