[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:59:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thời đại khác đều mua, cô cũng tiện tỏ quá tích cực, “Chú cho chúng cháu suy nghĩ một chút ạ?”

Chú Lệ cũng hai gian nhà bên cạnh là cô cùng hùn vốn mua, cô vẫn đang thu tiền thuê nhà, thật giả thế nào, nên mới đến hỏi. Thấy cô từ chối thẳng thừng liền gật đầu, “Được, chú còn ở nhà nửa tháng nữa.”

Đợi , Trần Ký Bắc nhỏ, “Em mua.”

Là câu khẳng định, chứ câu hỏi.

Hạ Thược giấu , “Em nghĩ thể cứ mãi để thanh niên về nông thôn như thế , nhà máy sẽ còn công nhân. Anh xem tổ bánh quy cơ khí đây em phụ trách, hơn nửa nghỉ hưu , chỉ còn hai ba cũng sắp . May mà năm sáu sáu tuyển một đợt công nhân tạm thời, nếu thiếu từ lâu , tương lai những thanh niên tri thức sẽ về thành phố.”

“Tương lai những thanh niên tri thức sẽ về thành phố.” Trần Ký Bắc cúi mắt cô, lặp một .

“Em chỉ đoán bừa thôi.” Hạ Thược , tưởng đàn ông còn suy nghĩ, ngờ Trần Ký Bắc : “Vậy thì mua.”

Hạ Thược bất ngờ.

“Chị Tôn đưa tiền nhà một nửa cho chúng ? Cộng với tiền chúng đang , mua vài căn cũng đủ.”

Trước đây khi con, Tôn Thanh một đứa, con trai con gái đều . Sau Đại Cường, ngày nào cũng thấy Đại Cường nghịch ngợm, chị một cô con gái, tiếc là bảy tám năm trôi qua, vẫn động tĩnh gì nữa.

Người tiêu xài, tiền cứ tích lũy ngày càng nhiều, Tết Tôn Thanh liền đưa một nửa tiền nhà cho họ.

Hạ Thược còn đang bất ngờ về sự dứt khoát của đàn ông, Trần Ký Bắc nhà, “Em giúp xem, treo lệch .”

Thế nhưng Hạ qua chỗ Tôn Thanh vá lót giày, về đúng lúc gặp chú Lệ, hỏi han vài câu. Nghe đến chỗ con trai, bà nhớ đến con trai út, “Vạn Huy sắp thư nhỉ? Không giới thiệu đối tượng nó gặp .”

Ban đầu Hạ Vạn Huy đề xuất chuyển ngành, Hạ còn mong nhanh chóng giải ngũ, về địa phương tìm việc định.

Kết quả đợi giải ngũ, đợi Hạ Vạn Huy thăng quân hàm.

Quân hàm thăng, chức vụ cũng đề bạt, tiếp tục hình như chuyện nên , Hạ đành đợi thêm một thời gian nữa.

Bây giờ Hạ Vạn Huy gần hai mươi bảy tuổi , Hạ thể yên , năm ngoái bắt đầu hỏi chuyện hôn nhân của .

Hạ Vạn Huy vẫn úp mở, đến năm nay về nghỉ phép thăm nhà, mới cuối cùng đề cập một chút, chính ủy già giới thiệu đối tượng cho .

Nghe Hạ hỏi, Hạ Thược lịch dương, “Chắc là sắp , thường là mấy ngày sẽ thư.”

“Vậy con chú ý một chút.” Mẹ Hạ thấy trời tối, ngoài gọi hai đứa trẻ về.

Ngày hôm Hạ Thược chú ý đến bảng đen nhỏ ở phòng bảo vệ, trưa xem , tối xem vẫn . Chỉ là buổi tối Trần Ký Bắc đến đón cô sớm một chút, xe đỗ bên ngoài, bên trong chuyện với ông Lữ.

Tai ông Lữ lãng, ngoài cửa là thể thấy giọng , “Học tiếng Nhật?”

Ông lão lắc đầu, “ , mấy câu đều ăn bụng từ lâu , cái tìm giáo viên ở trường học.”

“Ông giáo viên nào ? Tốt nhất là những lớn tuổi.”

Trước khi tiếng Anh phổ cập, Đông Bắc vẫn luôn học tiếng Nga và tiếng Nhật, ngược ít học tiếng Anh. Chỉ là những năm kỳ thi đại học đình chỉ, học sinh chịu học hành tử tế, nên các lớp ngoại ngữ cũng chỉ là hình thức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-450.html.]

giúp hỏi thăm xem .” Ông Lữ , chút tò mò, “Anh học cái gì?”

“Tìm việc gì đó để .” Trần Ký Bắc thấy Hạ Thược, dậy cáo từ.

Hạ Thược tin chỉ là rảnh rỗi việc gì , tìm việc gì đó để , nếu đài mua bản đồ gì?

“Anh ý tưởng gì ?” Trên đường cô hỏi đàn ông.

Với cô thì Trần Ký Bắc giấu giếm, “Cũng hẳn, chỉ là chuẩn một chút thôi.”

Làm chuẩn ? Lúc thể chuẩn gì?

Trong lòng Hạ Thược mơ hồ chút ý tưởng, nhưng tạm thời sắp xếp đầu mối, nghĩ vẫn là hỏi nữa.

Nếu manh mối rõ ràng, đàn ông tự nhiên sẽ với cô, chỉ đến mức , tức là tính chắc chắn quá cao, cũng dám khẳng định.

với đàn ông chuyện căn nhà, “Đã quyết định mua, thì tìm thời gian qua xem .”

Nhà chú Lệ cô chỉ thấy từ bên ngoài, cũng bên trong, mua thì chắc chắn lỗ, nhưng giá cụ thể bao nhiêu, nhất nên xem .

Hai về nhà ăn cơm, bữa cơm hai đứa trẻ bài tập, họ liền bộ đến nhà chú Lệ.

Căn nhà cũ, nhưng kích thước quả thật tương đương. Hạ Thược cùng Trần Ký Bắc mặc cả thêm, giảm xuống còn hai trăm bốn mươi tệ.

Giá còn bằng một nửa căn nhà của họ, cho thuê thì cho thuê, cho thuê để trống cũng lợi.

Chưa đầy hai ngày, ông Lữ bên cũng tin tức, giới thiệu cho Trần Ký Bắc một giáo viên họ Ngụy.

Mấy năm nay yên , gia đình thầy Ngụy khó khăn, trông cũng trầm lặng. Trần Ký Bắc hứa mỗi tháng sẽ trả cho ông mười tệ, ông chỉ nhận năm tệ, “Anh chịu học, sẽ dạy, bây giờ học cái cũng ích gì.”

Hai đứa trẻ nhanh chóng phát hiện bố bắt đầu học buổi tối, về nhà còn bài tập giống chúng.

Bán Hạ vô cùng tò mò, “Bố ơi, bố cũng lưu ban ạ?”

“Lưu ban?” Tay Trần Ký Bắc đang chép bài dừng .

“Là học theo kịp, ở lớp ạ.” Bán Hạ bẻ ngón tay nhỏ xíu đếm cho , “Bạn Quách Tiểu Ba lớp con học theo kịp, nên lên lớp hai, ở lớp một, bạn Lý Tú Xuân là giáng từ lớp hai xuống, bố…”

Cô bé đếm hết tay trái đếm tay , cảm thấy đủ dùng, chỉ đành hỏi trai: “Bố lưu ban bao nhiêu lớp ạ?”

Khuôn mặt nhỏ của Thừa Đông nghiêm túc, em gái hồi lâu, vẫn nên lời.

Bán Hạ hiểu , “Anh cũng tính, bố chắc chắn lưu ban nhiều lớp , tính phép cộng trừ trong phạm vi một trăm từ lâu mà.”

Hạ Thừa Đông: “……”

Trần Ký Bắc: “……”

Cuối cùng vẫn là Hạ Thược kéo con gái , “Đừng phiền bố học, qua đây thư .”

Hạ Vạn Huy mỗi năm đều một nghỉ phép thăm nhà, hai đứa nhỏ vẫn quen thuộc với , Bán Hạ lập tức bỏ rơi bố đầu óc quá chậm chạp lưu ban nhiều lớp của , chạy cửa gọi bà ngoại: “Cậu gửi thư ! Bà ngoại mau đây!”

Loading...