Quả nhiên Tôn Thanh bĩu môi, “Đến , đến một cặp vợ chồng trung niên, dẫn theo bốn đứa con. Nghe là đàn ông định ở đây, phụ nữ mới dẫn con cái đến, cũng ngóng từ cô chuyển , đến chiếm luôn căn nhà. Sở quản lý nhà đất đến đuổi hai , họ c.h.ế.t sống , phụ nữ còn ôm con lóc om sòm, cuối cùng Sở quản lý nhà đất đành cho họ thuê.”
Trường hợp đàn ông định về đón vợ con qua đây phổ biến trong thời đại , chỉ là kiểu chiếm nhà cứng rắn như thế thì…
Hạ Thược đoán chừng hàng xóm mới của Tôn Thanh lẽ dễ hòa hợp, “Họ cho để đồ ?”
“Cũng . Họ đến với họ , cái hầm đất đó là nhà cô đào, đồ của cô còn để tạm một thời gian, hễ tan băng đào hầm đất mới thì sẽ lấy . Lúc đó họ cũng đồng ý , ai ngờ sáng nay…”
Nhắc đến chuyện Tôn Thanh tức giận, “Sáng nay thức dậy, thấy nhà họ đang thái dưa muối, chuẩn hầm. Nhà họ mới đến Đông Bắc lấy dưa muối? lúc đó thấy , hỏi họ, họ là cho. vẫn yên tâm, xuống hầm đất xem, quả nhiên phát hiện thùng dưa muối nhà cô động , đồ đạc khác cũng lục lọi.”
Hầm đất là nhà Hạ Thược đào, họ cho Hạ Thược để đồ, cùng lắm là tình .
tự ý động đồ nhà Hạ Thược, còn lấy dưa muối ăn, thì chỉ là tình , mà còn là vấn đề về phẩm hạnh.
“Đồ nhà chị chứ?” Hạ Thược quan tâm Tôn Thanh đầu tiên.
Cô là như , thật lòng kết giao với khác, nên Tôn Thanh mới đặc biệt tức giùm cô, “Đồ nhà thì , may mà Bách Thắng cũng là công an. Lúc đó tìm họ , ban đầu họ vẫn thừa nhận, thấy thể lừa nữa, Bách Thắng cũng mặt, mới thật. Cô đoán xem họ gì? Họ đó là đồ cô cần nữa, ăn thì ?!”
“Chị đừng giận quá hại đến con.” Hạ Thược vỗ vỗ lưng cô .
Tôn Thanh hít một sâu, nhưng rõ ràng tác dụng lắm, “Họ đến rõ với họ , nhưng họ cô , đồ mang , tức là cần nữa. Thấy cứ hỏi mãi, phụ nữ đó còn mất kiên nhẫn, cái gì mà nếu vui, chia cho một nửa còn ? Cứ như thể là thấy họ ăn mà ăn , nên mới tức giận . Người đàn ông đó cũng chẳng thứ gì, thấy chịu nhường, còn ném hết đồ để trong hầm đất ngoài, cái hầm đất đó là của nhà họ, dựa cái gì cho dùng.”
Thật là, nếu Hạ Thược ngày xưa gặp loại hàng xóm kỳ cục , chắc cũng tức giận.
Đừng Tôn Thanh, hiền lành như Hạ, xong sắc mặt cũng lắm, “Gia đình như ?”
“Thế giới rộng lớn, loại nào mà .” Hạ Thược khá bình tĩnh, pha cho Tôn Thanh một cốc nước mật ong, “Uống chút đồ ngọt cho hạ hỏa, gọi Ký Bắc, giờ sẽ cùng chị về lấy đồ.”
Xử lý xong cột băng mái hiên, Trần Ký Bắc đang trèo thang dùng xẻng dọn tuyết mái nhà xuống, để tránh hình thành băng mới.
Hạ Thược ngẩng đầu cho tình hình, “ cùng chị Tôn, đạp xe nhanh, gọi Nhị Lập.”
Một thùng thể chứa hơn trăm hai mươi cân dưa muối, nửa thùng cũng năm sáu chục cân, Trần Ký Bắc một cũng thể mang về . Hạ Thược bảo gọi cả Hà Nhị Lập, liền chỉ đơn thuần là chuyển rau củ, sải bước dài xuống thang, “Được.”
Trước khi khỏi nhà Hạ chút lo lắng, “Các con sẽ đ.á.n.h với chứ?” Rõ ràng là sợ Hạ Thược họ thiệt.
Bà ngày xưa Hạ Vạn Quang Trần Ký Bắc đ.á.n.h thê t.h.ả.m thế nào, danh tiếng của Trần Ký Bắc ở ngoài là gì, nếu , đáng lo lắng là khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-389.html.]
Hạ Thược , “Con gái giống kiểu sẽ đ.á.n.h với ?”
Chính vì giống, nên mới lo.
Mẹ Hạ còn gì đó, Hạ Thược an ủi với bà, “Không , sẽ xung đột với họ .” Rồi cùng Tôn Thanh ngoài.
Sắp đến ngõ nhà cũ, Trần Ký Bắc và Hà Nhị Lập cũng đến, chỉ là hướng chút đúng.
Hạ Thược , “Mấy từ qua thế?”
Trời nóng lên, Hà Nhị Lập chạy đến mức đội nổi mũ, tháo xuống quạt quạt, mặt đỏ lên, “ chợ nhỏ .” Có vẻ sợ Hạ Thược hỏi nhiều, bắt đầu xắn tay áo, “Đồ ?”
“Anh cẩn thận kẻo cảm lạnh.” Còn việc khác, Hạ Thược cũng hỏi nhiều.
cần hỏi, cô cũng tám phần là giúp Kim Mỹ Vân bán hàng . Hai tuy miệng thừa nhận là đang hẹn hò, nhưng liên lạc ngày càng thường xuyên, giờ Hà Nhị Lập giúp Kim Mỹ Vân bán hàng, Kim Mỹ Vân cũng đuổi .
Những bày hàng xung quanh trêu chọc, cô gái nhỏ cũng chỉ đỏ mặt, cách đây lâu còn tặng Hà Nhị Lập một chiếc áo gi-lê bông.
Hà Nhị Lập thể chất kém, như Trần Ký Bắc sức khỏe dồi dào, thể sớm cởi áo bông. mặc quá dày, việc nặng khó tránh khỏi cồng kềnh, mặc áo gi-lê bông ngoài áo thu, giữ ấm ảnh hưởng đến cử động.
Cả nhóm đến nơi, cửa nhà đối diện đóng kín, mơ hồ thể thấy tiếng chuyện bên trong.
Hà Nhị Lập bước cửa nhíu mày, “Sao mà lộn xộn thế?”
Hạ Thược và Trần Ký Bắc luộm thuộm, Hạ cả đời quẩn quanh bếp núc, dọn dẹp nhà cửa càng là tay giỏi. Trước khi mấy họ chuyển nhà đối diện luôn sạch sẽ gọn gàng, mới đầy nửa tháng, đồ đạc chất thành đống như núi.
Đã ăn cơm xong mấy tiếng , vỏ khoai tây gọt vẫn vứt nền bếp, dọn dẹp.
Vẻ mặt Tôn Thanh như quá quen, lấy chìa khóa mở cửa phòng, chỉ cái thùng gỗ bên cạnh giường sưởi phía Bắc, “ sợ động , nên bảo Bách Thắng chuyển trong phòng . Giường sưởi phía Bắc đốt, thể mát mẻ hơn, thời gian ngắn thế chắc hỏng .”
“Không , để một hai ngày cũng hỏng .”
Hạ Thược vội bảo chuyển đồ, ngoài, khỏi cửa đúng lúc thấy khe cửa đối diện đang hé mở nhanh chóng khép .
Đoán chừng từ lúc họ , gia đình , chỉ là chột , dám đối mặt với họ.
Nói là thấy lời Tôn Thanh , chẳng là thấy đồ mãi đến lấy, nảy sinh lòng tham ?