[Xuyên Không TN 60] Sau Khi Bị Hủy Hôn, Tôi Gả Cho Đại Lão Văn Niên Đại - Chương 376

Cập nhật lúc: 2025-11-16 14:06:45
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quốc Phú Dân Cường, thể thấy tư tưởng của bố Hạ chính trực đến mức nào.

“Ái Phú?” Cái tên đến mức Trần Ký Bắc cau mày, “Sao giống như ham giàu chê nghèo?”

, nên chị dâu đến giờ vẫn dám sinh đứa thứ hai.”

Thực là Đại Bằng hai tuổi thì bắt đầu xảy nạn đói, sắp c.h.ế.t đói , gì còn sức lực để sinh con.

Hạ Thược đùa một chút, hỏi Trần Ký Bắc, “Còn nhà ? Đời là chữ gì?”

“Không .” Giọng Trần Ký Bắc nhàn nhạt, “Cũng quan trọng, dùng.”

Hạ Thược nghĩ cũng , nhưng tên thời đại Ái Quốc Ái Cường, thì cũng là Kiến Quốc Kiến Quân, là Vệ Quốc Vệ Dân. Con gái cũng là Anh, Chi, Dung, Hoa, hoặc là Mai, gọi là Mẫn, Hoa thì ít hơn.

hai đứa bé, đột nhiên cảm thấy gọi là Kê Bào Đậu Phụ và Lão Thố Ba Thái (Đậu phụ xào trứng và Cải bó xôi trộn giấm) cũng .

Ít nhất cũng đủ đặc biệt, đến mức học thầy giáo gọi Vương Kiến Quốc, bên roẹt roẹt dậy năm sáu đứa…

Hạ Thược hỏi Trần Ký Bắc: “Hay là đặt tên từ thơ cổ ? Cái tên Ký Bắc đặt cũng .”

Trần Ký Bắc , vẻ mặt khựng , một lúc mới khẽ: “Đây là đặt, hồi nhỏ bà gọi như .”

Mẹ đặt ư?

“Dạ Vũ Ký Bắc” là một bài thơ nhớ vợ mà…

Hạ Thược vẻ mặt Trần Ký Bắc, cuối cùng cũng gì, “Hay là cứ gọi là Đậu Đậu và Ba Ba , tổ hợp đậu nành và rau bó xôi.”

Hai cái tên quá qua loa, Trần Ký Bắc xong liền cau mày, “Con gái nào gọi là Ba Ba?”

Hóa con gái thể gọi là Ba Ba, còn con trai thì thể gọi là Đậu Đậu…

Hạ Thược nhất thời nên lời.

“Ăn cơm .” Mẹ Hạ mở cửa gọi họ, “Có chuyện gì ăn cơm xong .”

Trần Ký Bắc đặt từ điển lên bàn, tiên giúp Hạ bưng cơm, Hạ Thược liền tiện thể hỏi Hạ: “Mẹ đặt tên cho con thế nào là ?”

“Mẹ nào đặt tên gì?” Mẹ Hạ , “Nếu bảo đặt, thì thấy gì đặt nấy. Hồi sinh con, bên ngoài hoa mẫu đơn nở lắm, mở cửa sổ là thấy, liền đặt tên con là Hạ Thược.”

Trần Ký Bắc ngoài cửa sổ, nhưng chỉ thấy tuyết trắng, “Con gái nhà họ tên là Tiểu Tuyết .”

“Vậy thì theo mùa , chẳng sắp lập xuân ? Con trai thể gọi là Tiểu Đông, con gái gọi là Tiểu Xuân.”

“Trần, Trần Tiểu Xuân?” Hạ Thược nhịn sặc một cái.

Mẹ Hạ và Trần Ký Bắc đều sang, cô vội vàng xua tay, “Không , con chỉ nghĩ đến Vương Tiểu Xuân thôi.”

thể nhớ đến một ngôi Hồng Kông nào đó, so sánh khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái với đối phương chứ?

Hơn nữa Trần Tiểu Đông, hình như cũng nổi tiếng tên tương tự, chỉ là đồng âm khác chữ.

“Không thể gọi là Lập Xuân chứ? Trùng tên với .” Trần Ký Bắc nhíu mày vỗ lưng cô, rõ ràng cả hai đều hài lòng lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tn-60-sau-khi-bi-huy-hon-toi-ga-cho-dai-lao-van-nien-dai/chuong-376.html.]

Mẹ Hạ tên là Viên Lập Xuân, bà sinh tiết Lập Xuân, nên mới cái tên .

Cả nhà đau đầu vì chuyện đặt tên cho con, bên , Tôn Thanh mâm cơm nóng hổi cũng đau đầu.

Hạ Thược bảo cô khen, cô cũng chuẩn tinh thần bất kể ngon dở cũng nhắm mắt mà thổi phồng, nhưng cô thực sự tìm chỗ nào để mở lời khen, mãi một lúc mới thốt một câu: “Món rau cháy đều ghê, cố ý xào cũng như thế .”

Khương Bách Thắng: “…”

Thấy mặt đàn ông đen , cô vội vàng bổ sung: “Rau cũng thái nữa, miếng to thì đặc biệt to, miếng nhỏ thì đặc biệt nhỏ, một vẻ hỗn độn.”

Khương Bách Thắng: “…”

Khương Bách Thắng thật sự ném đũa, bảo cô tự mà ăn.

nghĩ đến sự vất vả khi cô nôn ọe buổi sáng, dừng . Hơn nữa vẻ mặt cô , cũng giống cố ý kiếm chuyện.

Khương Bách Thắng mặt đen sạm, gắp vài miếng rau quá cháy cho Tôn Thanh, “Thật sự , tìm dưa muối cho em.”

“Không .” Tôn Thanh , “Món của tuy dưa muối, nhưng cũng đậm đà như dưa muối .”

Nhớ đến lời dặn của Hạ Thược, thêm một câu theo kiểu vẽ rồng: “Lần nếu thể cho ít muối hơn thì sẽ càng ngon hơn.”

Khương Bách Thắng nắm chặt đũa, thật sự chút nhịn .

Tôn Thanh cũng cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng cô khen theo lời Tiểu Hạ mà, hình như tức giận hơn?

Thực sự tìm từ nào nữa, cô dứt khoát thật: “Thực ngon lắm, nhưng cơm cũng ngon, đầu còn tệ hơn . Bình thường còn chê , gì mà chê ?”

Mười câu khen giả tạo, cũng bằng một câu chân thành.

Khương Bách Thắng cúi đầu ăn một miếng rau, đột nhiên giọng mơ hồ: “Lần bất kể sinh con trai con gái, đều thư em sinh con trai.”

Tôn Thanh khựng , khóe mắt đột nhiên ướt.

Người nhà họ Khương chạy từ xa đến ép cô nhận con nuôi, mắng thì mắng, hề nể nang gì, giận là thể.

mặt Hạ Thược, mặt Tôn, nhưng mặt Khương Bách Thắng rơi một giọt nước mắt nào.

Cơn uất nghẹn cứ kìm nén, kìm nén đến tận bây giờ, những điều , cuối cùng mới chút lay động.

Hơn nữa cô áp lực, áp lực. Quê hương bên hai năm thúc giục nhận con nuôi , là tự chống đỡ, từ chối hết đến khác, ngoại trừ nhà đột nhiên đến, cũng cho cô .

Tôn Thanh cụp mắt, giọng nhẹ, “Ừm.”

sự nghẹn ngào đó vẫn Khương Bách Thắng nắm bắt , Khương Bách Thắng vụt một cái ngẩng đầu, “Em thế? Dở đến mức đó ?”

Anh giỏi an ủi khác, Tôn Thanh cũng nũng, “Không , chỉ nhớ đến rượu lộc pín mới ngâm năm nay, mới uống một nửa uống nữa. Tiểu Hạ nhà đối diện còn đang ở cữ, cũng thể tặng cô , phí hoài đồ của .”

Khương Bách Thắng: “…”

Nguyên chủ và Trần Ký Bắc đều học nhiều, Hạ Thược là một cô gái kỹ thuật, cuối cùng cũng đặt cái tên nào chất thơ.

Hai vợ chồng bàn bạc đến tối, quyết định con trai gọi là Thừa Đông Tiết, con gái gọi là Bán Hạ. Thừa kế mùa đông, nửa mùa hè đến, mặc dù hề nhắc đến chữ “Xuân” nào, nhưng ẩn ý là mùa xuân vạn vật hồi sinh, đầy sức sống.

Loading...