Người quản lý khẽ cúi : "Thất ca dặn nhắn với cô là gần đây bên ngoài yên , nhất cô nên ngoài, đặc biệt đừng rời khỏi hành tinh Phan Đạt."
"Không cần ngoài ?"
Thời Miên giật : "Các bắt ?"
"Không chúng , mà là tình hình bên ngoài yên ." Người quản lý giải thích, "Ngay cả Thất Hợp bang gần đây cũng tạm thời hủy bỏ hoạt động." (Ngay cả một thế lực như Thất Hợp bang cũng tránh né, chắc chắn đây chuyện nhỏ.)
Thời Miên cũng rõ vì họ đặc biệt nhắc nhở , cô gật đầu : " , cảm ơn Thất ca giúp đỡ."
Lúc , Hồ Nhất Châu còn tâm trạng thất vọng buồn bã nữa, suốt quãng đường trở về, liên tục suy đoán xem rốt cuộc chuyện gì xảy .
cần đoán quá lâu, vì ngày hôm , cả Liên Bang đều chuyện gì xảy .
Mọi chuyện bùng phát đúng ngày học viện bảng hiệu mới.
Bảng hiệu mới thiết kế bởi Tôn Trường Không, mang phong cách đơn giản nhưng kém phần sang trọng, với biểu trưng và tên của học viện. Hai chữ 'Lâm Tượng' như đôi cánh đang khao khát bay vút lên, gần như xuyên thủng bầu trời xanh thẳm.
Lúc , ông mang nhiều bản vẽ, tất cả đều là những tác phẩm ông tự tay phác thảo trong những lúc rảnh rỗi.
Biển hiệu là bộ mặt của học viện, chẳng ai thấy danh tiếng của vùi dập mỗi ngày.
Chỉ là học viện cần dùng tiền quá nhiều khoản, luôn thứ quan trọng hơn, những bản vẽ đành yên trong ngăn kéo của ông, chìm dần quên lãng.
Do bản thiết kế sẵn, biển hiệu thiện nhanh chóng.
Thời Miên chẳng chọn ngày lành tháng nào, cứ thế khánh thành biển hiệu một cách giản dị, còn đám học sinh thì... Họ vỗ tay vì biển hiệu, mà vì hôm nay nghỉ nửa ngày, khu ẩm thực của học viện cũng tái hoạt động.
lúc Thời Miên nhậm chức tổ chức tiệc chào mừng, Tôn Trường Không nhân tiện dịp , tổ chức luôn một buổi liên hoan chào mừng cho cả cô và Tề Trác.
Khu ẩm thực ở cửa phía Tây của tòa nhà dạy học. Mọi đến nơi thấy các bàn bày biện la liệt đồ ăn, chủ yếu là các món ăn chế biến sẵn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-95.html.]
Ban đầu Thời Miên mua gạo, bột mì và dầu ăn nhưng ai ở học viện nấu ăn. Sa La thì thử, nhưng ai dám nếm thử.
Một bàn ăn mới mua xếp , tám học sinh, Thời Miên, Tôn Trường Không, Sa La và Tề Trác, đủ một bàn. Tôn Trường Không chậm rãi lên, bắt đầu bài diễn văn khai mạc buổi liên hoan đầu tiên của học viện: "Biển hiệu mới, một khởi đầu mới, nhân dịp ....
Mọi học sinh im lắng .
Tôn Trường Không: "Chào mừng tân Hiệu trưởng, chào mừng vị cố vấn đặc biệt từ bên ngoài đến với chúng , và vân vân..."
Học sinh dán mắt những món ăn bàn, ánh mắt họ sáng rực lên.
Tôn Trường Không: "Những nỗ lực ngừng của các em trong suốt thời gian qua, Hiệu trưởng đều ghi nhận, và vân vân...'"
Sa La nhịn nữa: " thể ăn ?"
Thời Miên cũng rót cho Tôn Trường Không một cốc nước.
Ôi trời, lời lẽ quá rề rà, thảo nào Sa La thường mỗi Tôn Trường Không phát biểu, các học sinh đều để ngoài tai.
Giờ Tôn Trường Không mới xuống và về phía Thời Miên: "Hiệu trưởng điều gì ?”
Học sinh: ˆ...
Thời Miên đương nhiên chẳng gì để , cô tin rằng hành động quan trọng hơn lời suông.
Cô chút do dự, nhanh chóng gắp lấy một chiếc bánh bao đông lạnh hấp chín, đũa, thìa, d.a.o đồng loạt bay lượn như vũ bão.
Đến khi Tôn Trường Không uống xong nước, ngẩng đầu lên, thức ăn bàn hầu như còn gì.
Hành tinh Phan Đạt từng chiến tranh tàn phá nhiều , môi trường còn thích hợp cho thực vật phát triển. Thực phẩm tự nhiên hành tinh đều vận chuyển từ các hành tinh khác, đắt đỏ quý hiếm, hầu hết chỉ thể uống dung dịch dinh dưỡng.
Lần cuối cùng học viện Lâm Tượng khu ẩm thực còn là 50 năm , khi một vị hiệu trưởng giàu còn tại nhiệm.
Quyển 1