Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 531

Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:02:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Nhượng giải thích: "Vốn định đợi em xác nhận, nhưng chiều nay lúc xem thì thấy một nhà khác cũng đang trả giá mua, sợ để lâu sẽ lỡ mất." Tân Điềm phàn nàn.

Trên đường về, Lục Nhượng bàn bạc với cô, mua luôn căn nhà nhỏ của hai vị giáo viên cạnh trường Đại học Tỉnh để sửa sang .

Hai phòng thông thành một phòng, đổi hệ thống thoát nước, tiện cả việc sử dụng nước cho phòng tắm và nhà bếp.

"Không nhất thiết ở, nhưng bụng em lớn hơn, buổi trưa thể qua đó ngủ một giấc. Bình thường ăn gì cũng chỗ để ."

Tân Điềm lo lắng về giá cả: "Tiền của chúng đủ ?"

Lục Nhượng giấu giếm: "Đủ. Bố nhà lớn họ sẽ chi tiền, chúng tự trang trí, tiền còn đủ để mua căn nhỏ ."

Nói gì thì , khi đại học, kênh kiếm tiền của nhiều hơn hẳn.

Khi ngoài theo học cùng giáo sư, nhận tiền thưởng từ việc hỗ trợ một vụ án; hoạt động công ích xã hội bảo vệ yếu thế do tự thành lập bí mật khi nổi tiếng, ngoài thời gian nghĩa vụ, cũng trả phí để tư vấn.

Bình thường còn thấy khá nhiều, nhưng giờ đây mua nhà trang trí, vợ nhỏ còn đang mang thai, thực phẩm dinh dưỡng tương lai, sữa bột tã lót cho con...

Phải kiếm tiền thôi.

Việc đăng ký nhà cửa diễn suôn sẻ.

Giấy chứng nhận quyền sở hữu căn nhà do bố mua tên của cả hai , còn căn nhà nhỏ thì Lục Nhượng độc lập bỏ vốn, kín đáo chỉ ghi tên một vợ nhỏ.

Tiền chi , Lục Nhượng gần như trở thành một "bán" nghèo rỗng túi, sở dĩ là "bán" vì tiền trang trí hứa sẽ chi nhưng rút.

Thời gian rảnh, Lục Nhượng bắt đầu nhận việc thêm.

Tân Điềm liên tiếp hai buổi trưa gặp Lục Nhượng, đến ngày thứ ba, khi ngoài đưa cô đến trường, cô liền giữ hỏi rõ.

Biết là vì kiếm tiền, ngay tối hôm đó, cô lấy sổ tiết kiệm nhét tay .

"Nè, bên trong chắc còn một vạn hai vạn gì đó? Mua ăn cơm trưa với em!"

Lục Nhượng ngạc nhiên.

Mở xem, thấy dư hiển thị là hai vạn ba.

Vợ nhỏ của vẻ giàu hơn tưởng.

Lục Nhượng bận rộn hai ngày, an nhiên tự tại trở về trạng thái cũ.

Bạn học: "Hôm còn nỗ lực kiếm tiền nuôi vợ ?"

Lục Nhượng: "Ừ, nhưng vợ bảo nuôi thì thoải mái hơn."

Bạn học: "?"

Giữa tháng Năm, Tân Điềm nhận điện thoại của trai.

Hải quân thành lập đội tàu thực tập viễn dương, sắp sửa lên đường khởi hành, Tân Lập Diệp giữ chức đội trưởng, thời gian chuyến kéo dài bao lâu, khi nào về, ai dám chắc.

Sợ Thất Nguyệt suy nghĩ lung tung, đưa cô về nhà.

Tân Điềm nhíu mũi, tim đập thình thịch hai nhịp, cảm thấy chút lo lắng.

Ý định , Thất Nguyệt đang chằm chằm Tân Lập Diệp bên đầu dây bên la lên chịu, cô đảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-531.html.]

Thất Nguyệt lo rằng, nếu đưa về , cô một năm rưỡi nữa gặp .

Tân Điềm lén hỏi trai, bây giờ rốt cuộc là .

Tân Lập Diệp nghiến răng, cuối cùng đành tự : "Bọn với , đợi khi tìm nhà cô , nếu cô vẫn đổi ý định, thì sẽ chính thức sống cùng ."

Tân Điềm: "Đồ tra nam."

Tân Lập Diệp: "?"

Tân Điềm: "Anh, nhỡ cả đời tìm thấy, chẳng sẽ ăn Thất Nguyệt cả đời , chủ động chịu trách nhiệm, tra nam ?"

Không cô nhất định tác hợp hai , cô chỉ thấy chuyện cần rõ ràng, đừng mập mờ.

Tân Lập Diệp khẽ ừ: "Đợi thêm ba năm nữa."

Thất Nguyệt phụ họa theo, như thể đang với Tân Điềm rằng, cô đồng ý.

Cô còn khuyên nên học theo trai cô, cứ nhất quyết đòi đưa cô , gần đây bà Ôn đổi thời tiết sức khỏe , cô ở vặn thể giúp đỡ chăm sóc.

Tân Điềm , già sức khỏe là yếu nhất: "Trên đảo vẫn ẩm thấp quá, thật sự thì về thành phố ở."

Thất Nguyệt thấy, Tân Lập Diệp giúp giải thích: "Không vấn đề môi trường, đảo sắp xếp mới, bà Ôn tức mà sinh bệnh."

Tân Điềm lắng một lúc mới hiểu, thì là Hải quân mới phát triển thuận lợi, nên đến chia phần.

Điều lệ Bảo hiểm Lao động quy định, nam giới sáu mươi tuổi là đến tuổi nghỉ hưu.

Tân tướng quân năm nay sáu mươi tám, lấy cớ , bắt đầu thúc ép nghỉ hưu, thậm chí mặt gây sự.

Hòn đảo đó lâu điều động thêm hai sư trưởng, những nhân sự vượt biên chế chính là nhắm vị trí để thế.

Ôn Ngọc cũng hiếm khi trở nên cứng rắn: "Ai cũng , riêng Triệu Định Sơn đó thì ! Con trai thứ ba của chính là do hại c.h.ế.t! Ông quên nhưng thì quên!"

"Nói bậy bạ gì đấy." Tân Hải Yến mặt đen : "Hoàn một chuyện! Ông đây còn thời gian bên cạnh ông , đợi lệnh điều động xuống, sẽ cùng ông ngoài dạo chơi?"

"Đi ? Đi ! còn mặt mũi nào ngoài, sợ ngoài sẽ con trai thứ ba thấy, cha ruột của nó dùng mạng sống để dọn đường cho hung thủ hại c.h.ế.t nó, hại con trai thứ ba của giờ còn hủy hoại Lập Diệp! Trừ khi ông rút Lập Diệp khỏi đội viễn dương!"

"Nó là quân nhân, phục tùng mệnh lệnh." Giọng Tân Hải Yến kiên định.

Ôn Ngọc bật nức nở: ", mạng quân nhân là mạng, c.h.ế.t là đáng đời, con trai thứ ba kém may mắn thành con ông, Triệu Định Sơn dẫn đoàn nhiệm vụ cuối cùng chỉ con trai c.h.ế.t, cũng là con đáng đời!"

"Đó là mệnh của nó."

"Chỉ ông là tâm vì nước!" Ôn Ngọc bật dậy, đẩy đối diện bước , ngay cả đồ đạc cũng buồn thu dọn.

Tân Hải Yến thấy tiếng "choang" phía , căn nhà lạnh lẽo, cảm thấy mệt mỏi rã rời.

Gắng gượng tinh thần tắm rửa xong, về đến phòng ngủ mới phát hiện thiếu ít đồ đạc, ngẩn , vén chăn xuống, ẩm vùng biển nặng, nhưng chiếc chăn chạm khô ráo, nhắm mắt , nửa đêm ngủ .

Mấy ngày tiếp theo, gặp vợ , cần nghĩ cũng sang khu nhà gia quyến bên ở, cứ ở đó mười ngày nửa tháng, thật sự coi là cháu ruột của .

Ngày nọ, từ sáng sớm gọi tập hợp.

Người của đội tàu viễn dương tập trung trong khoang, ánh mắt Tân Hải Yến như ánh quân nhân quét qua từng gương mặt trẻ tuổi đầy sức sống tàu.

Triệu Định Sơn cũng mặt, nở nụ thiết hỏi thăm sự sắp xếp, gương mặt dương dương tự đắc đó khiến ít cảm thấy khó chịu.

Cẩu Oa bờ, xuyên qua đám đông tìm kiếm tàu, nhịn nghiến răng lầm bầm.

Loading...