Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 530

Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:01:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có chỗ nào thoải mái ?”

“Có cần nghỉ học ở nhà dưỡng thai .”

“Sao tự nhiên ngất xỉu thế.”

Tân Điềm vô cùng vui vẻ, cô thích náo nhiệt, khi kết hôn trong nhà chỉ Nhượng Nhượng, khá là lạnh lẽo.

Bây giờ mong chờ sự đời của đứa bé.

Cho đến khi bố hỏi, “Sau con học thì ai trông đứa bé?”

Tân Điềm : “Thuê , chỉ cần quá bảy , bây giờ quản .”

Tân Kế Vinh: “Lòng cách lòng , là thế , qua Tết sinh xong bố trông giúp con hai năm, trông đến khi đủ tuổi nhà trẻ, việc hợp tác của bố chốt , tiếp theo chỉ cần ở Ninh Thị giám sát xây dựng đài nhắn tin thôi.”

Tân Điềm ngạc nhiên: “À?”

ngờ bố ý .

Lâm Tuyết Nhu thì thấy, “Mẹ thể trông, ở cùng các con, dù phòng cũng đủ.”

Tân Kế Vinh nghiến răng, vợ giành với thì .

Tân Điềm cảm thấy bố nghĩ quá xa .

Nói qua loa xong, ngáp một cái dựa Lục Nhượng về phòng, chạm giường ngủ.

Lục Nhượng bên giường khuôn mặt ngủ yên bình của cô, trái tim ảnh hưởng vì đứa bé đến dần dần định .

Tiếng gõ cửa vang lên.

Lục Nhượng thấy vợ ở cửa, đắp chăn cho Tân Điềm xong mới bước .

Anh chủ động hỏi, “Có cần với cả, Tân Mật họ ?”

Lâm Tuyết Nhu lắc đầu, “Đợi qua ba tháng thai định .”

Lục Nhượng: “Vậy con tìm một căn nhà khác sắp xếp , lầu hai quá nguy hiểm, con lo bụng lớn lên sẽ quá nguy hiểm.”

Lâm Tuyết Nhu: “Tìm thì tìm, mua luôn , đây tìm căn thích hợp, xem .”

“Chúc mừng con, bố .”

Tân Điềm thể chịu giường ba ngày, ngày thứ hai dậy .

Lục Nhượng tan học về tiện đường ghé qua chợ rau, đặc biệt mua cá diếc dự định hầm đậu phụ nấu canh, cửa thấy đôi chân trần gác lên ghế sofa phòng khách, vút một cái rụt .

“Ai ?”

Giọng non nớt mang theo thăm dò, đó lộ một cái đầu, thấy là , cả rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.

Lục Nhượng thấy buồn , “Mẹ nhà ?”

Đặt đồ trong tay lên bàn ăn, từ góc sofa mò một chiếc tất len, bắt lấy bàn chân nhỏ đang cựa quậy .

“Cẩn thận lạnh.”

“Nóng, tháng Năm là mùa hè , ai còn tất dày như chứ.”

Lục Nhượng nắm lấy bàn chân còn tất của cô, lạnh ngắt.

Tân Điềm thấy nhột, rụt , chột .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-530.html.]

Lần cựa quậy , chiếc tất còn t.h.ả.m len đỏ che mất lộ , Tân Điềm cũng thấy, cam chịu thở dài, “Đi , ngoài em mới thể thở phào nhẹ nhõm.”

Lục Nhượng dọn dẹp xong, đưa tay ôm cô lòng, thấy cuốn sách chuyên ngành trong tay cô.

“Buồn chán ?”

“Hơi .”

“Anh hỏi thăm một chút, gần trường nhà bán, chiều xem ?”

“Thật hả!”

“Hỏi địa phương, họ nhiều mối quan hệ, vài nhà bán, thể từ từ xem, xác định tranh thủ kỳ nghỉ hè trang trí xong, nhân tiện mùa hè thông gió cho hết mùi.”

Nói là buổi chiều xem, đợi đến khi khỏi nhà hơn bốn giờ.

Tân Điềm ngủ trưa dậy, cả tinh thần thấy khó chịu mới ngoài.

Lâm Tuyết Nhu đeo túi xách, Lục Nhượng đỡ , Tân Điềm cứ như trải nghiệm đãi ngộ của gấu trúc lớn ngoài.

Những căn nhà thể bán thời điểm , phần lớn đều là cùng một con đường, những căn nhà của những gia đình gặp chuyện đây khi minh oan, trả nhà, nhưng vì những năm đó an cư lập nghiệp ở nơi khác, nên đành bán , hoặc là thiếu tiền hợp thời nước ngoài.

Những căn nhà biệt lập chia thành nhiều hộ, tầng tầng còn khác ở, cơ bản môi giới , gia đình liền loại bỏ ngay loại nhà chia cắt .

Cũng sân trong khu phố cũ, độc lập một nhà, đây là nhà ở của công nhân nhà máy, nhà máy vấn đề về năng suất bắt đầu tháo dỡ bán tài sản, loại quyền sở hữu thường rõ ràng.

Liên tiếp hai căn phủ quyết, môi giới tay, nhắc đến một căn ở khu nhà ở của giáo viên trường học, hai vợ chồng già thi đại học khôi phục việc ở trường, nay về hưu quyết định đến chỗ con trai chăm sóc cháu, trở về nữa.

Thật trùng hợp, chính là Đại học Tỉnh.

Tân Điềm học về chỉ mất mười lăm phút bộ, hỏi kỹ hơn thì thấy giáo viên cũng quen , là giáo viên già của học viện Ngôn ngữ Trung Quốc bên cạnh, ngày thường căng tin giáo viên ăn món riêng thể gặp.

Lục Nhượng thấy cô động lòng, quyết định xem thực tế.

Vị trí đặc biệt , chỉ là diện tích lớn lắm, cộng thêm cái sân nhỏ hai mươi mét vuông mới hơn tám mươi mét vuông, diện tích thực tế bên trong sáu mươi, chia thành hai phòng ngủ một phòng khách, chật chội, chen chúc.

Tân Điềm nhận điều , liền cảm thấy quá mơ mộng.

Lục Nhượng dù cũng ý, lịch sự cảm ơn, sẽ xem thêm.

Mới một căn, Tân Điềm thấy mệt, ánh mắt cứ về phía trường học, xem.

Lâm Tuyết Nhu: “Mẹ đưa con về nhà nghỉ ngơi?”

Tân Điềm kéo rên rỉ.

Lục Nhượng: “Hay là những căn còn tự xe đạp xem, sàng lọc một lượt, xác định đón hai xem?”

Tân Điềm: “Cái !”

Lục Nhượng đuổi , Tân Điềm kéo tham quan trường học.

Căn nhà cuối cùng chọn cách Đại học Tỉnh ba trạm xe buýt.

Điển hình là sân nhỏ miền Nam, cửa là ba gian phòng chính lớn, hai bên trái chắn bằng tường cao, kéo dài thêm một gian nữa, cũng mở hai phòng, cùng với cửa nhỏ của sân chính đóng , là một sân nhỏ khép kín.

Tính là nhỏ bé, ba cái sân xếp hàng ngang, sân lát bằng đá xanh, cần dọn dẹp thêm.

Cửa sổ qua năm tháng cũ kỹ, ngay cả cổng lớn cũng mới, bức tường sân cao ba mét đặc biệt nổi bật giữa một loạt nhà cửa.

Sau mới , tổ tiên của chủ nhà là Huy Châu, ban đầu xây nhà pha trộn phong cách Huy Phái , bây giờ ăn cần vốn, tài sản nhàn rỗi liền xử lý.

Khi Tân Điềm tan học đến xem, Lục Nhượng lấy chìa khóa, tiền đặt cọc trả một nửa, còn đợi khi sổ đỏ xác định sẽ trả.

Loading...