Tân Điềm kéo tay xuống: "Anh mau!"
Lục Nhượng hỏi ngược : "Còn em thì ? Em sẽ gì?"
Tân Điềm nghĩ đến cốt truyện rối loạn trong nguyên tác, Lục Nhượng điên cuồng, cô nhân cơ hội trêu chọc:
"Em thực tế lắm, nếu mà bệnh, hoặc chuyện gì vi phạm pháp luật, em sẽ bỏ ngay lập tức! Sợ ."
Lục Nhượng khẽ run hàng mi, nắm tay cô một tiếng sợ.
Tân Điềm: "Sợ là , giữ gìn sức khỏe nhé, tương lai còn luật sư lớn, lý lịch sạch sẽ."
Lục Nhượng giữ tay cô cho túi áo khoác của , mùa đông ít dạo, đường phố yên tĩnh.
Đi dạo một vòng, Lục Nhượng đưa cô về nhà, buông tay.
"Tranh thủ dạo thời gian, tỉnh xem nhà , thì đợi kết quả mới tìm thì quá mất thời gian."
Tân Điềm lo lắng: "Anh thì chắc chắn vấn đề gì, nhưng em tự tin, nếu em trượt thì ."
Đây là đầu tiên cô nhắc đến kết quả kỳ thi.
Lục Nhượng khẳng định: "Yên tâm, chắc chắn sẽ đỗ thôi, đợt cấp bằng thạc sĩ đầu tiên năm nay, tham gia thi ít."
Hiện tại hầu hết sinh viên nghèo hoặc thanh niên trí thức xuống nông thôn, mong đổi phận bằng việc học hoặc về thành phố, chín phần mười sẽ tiếp tục chịu áp lực thi nghiên cứu sinh mà từ bỏ công việc.
Anh cố gắng dùng sự thật để thuyết phục: "Hôm em thi, đông ?"
Tân Điềm chớp mắt, nghĩ đến lượng lúc đó: "Vài chục ?"
Lục Nhượng : "Anh điều tra , khoa Ngoại ngữ tổng cộng năm suất thạc sĩ, tham gia thi là một trăm năm mươi sáu ."
Tân Điềm há hốc miệng: "Dữ dội quá."
Lục Nhượng: " trong đó phần lớn đủ điều kiện."
Tân Điềm: "?"
Lục Nhượng: "Kỳ thi đại học phục hồi đầu tiên, còn nhớ nhiều sinh viên khóa cũ ? Lúc đó giới hạn tuổi tác."
Tân Điềm nhớ : "Ba mươi lăm tuổi mà, chẳng lẽ thi nghiên cứu sinh cũng giới hạn!"
Lục Nhượng nhẹ: "Ừm, lạnh, nhà ?"
Tân Điềm lúc mới phản ứng , hai vẫn ngoài cửa, rụt cổ vội vàng kéo phòng khách, đốt chậu than đặt mặt.
Lục Nhượng tiếp tục: "Giới hạn tuổi thi nghiên cứu sinh cũng là ba mươi lăm tuổi, học đại học bốn năm, ít vượt quá tuổi."
Điều loại bỏ một phần, phần còn xem điểm chuyên ngành thông thường, điểm Tân Điềm sẽ chút bất lợi.
tin thực lực của Tân Điềm.
...
Thời gian trôi qua, Tân Điềm kìm mà cảm thấy căng thẳng.
Ngay cả khi Hòa Bình thôn gọi điện hỏi năm nay về , cô cũng giả vờ kiếm cớ, mà từ chối thẳng thừng.
Đừng tưởng cô , những dỗ cô về, vẫn là vì Từ đường.
Cuối năm rầm rộ sẽ xây Từ đường, khi bố cô đến giờ vẫn động thổ, lấy lý do mỹ miều là chọn miếng đất phong thủy , thể vội vàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-486.html.]
Thỉnh thoảng Tề Chính Quân cũng gọi điện đến buôn chuyện, ví dụ như vợ chồng nhà họ Lục bắt gặp Lục Trường Minh đang kéo rau, chê bai họ mất mặt, về nhà nổi trận lôi đình.
Lại ví dụ như, hôn sự của Hướng Khải Kỳ hủy, nhưng bản cô vẫn dây dưa với Lục Trường Minh.
Những tin tức lặt vặt g.i.ế.c thời gian, gia đình nhận tin báo kết quả đầu tiên.
Là của Tân Mật.
Thầy hướng dẫn Đại học Y giờ đây càng ngày càng yêu quý Tân Mật, thông báo kết quả cho cô ngay lập tức. Tân Mật chính thức thi đậu nghiên cứu sinh của vị thầy đó, chỉ còn chờ giấy báo nhập học gửi đến.
Tân Mật cũng , Tết cô sẽ theo thầy về Kinh, quyến luyến.
Tân Điềm chấp nhận dễ dàng, chủ động nhận trách nhiệm sắp xếp hành lý.
"Thủ đô lạnh lắm, em đặc biệt xin trai áo khoác quân đội cho chị."
"May mà bố thường xuyên nấu món Bắc Kinh, chị đến đó chắc sẽ khó ăn. Khó ăn cũng , gọi điện về, em sẽ món ngon gửi qua cho chị."
"Cũng đừng chỉ lo học hành, sức khỏe quan trọng."
Lải nhải ngừng, cái Tết , sự chú ý lớn nhất đều dành cho Tân Mật.
Trong thời gian , Lục Nhượng cũng phụ lòng mong đợi, thi đậu nghiên cứu sinh của vị thầy mà theo.
Chỉ còn thiếu Tân Điềm.
Tân Kế Vinh từ phân xưởng về nhà ăn Tết, liền nhận tin .
Ông hỏi: "Thầy hướng dẫn của con tên gì?"
Tân Điềm : "Họ Trịnh, Trịnh Yến, hiện là Phó Viện trưởng khoa Ngoại ngữ, Giáo sư thỉnh giảng, năm nay mới ba mươi tuổi, chủ trì dự án hợp tác ba nước ."
Lâm Tuyết Nhu vẫn im lặng thấy cái tên quen, tò mò hỏi: "Nữ giáo sư? Chồng tên là Trần Thế Mỹ ."
"?"
Có tên là Trần Thế Mỹ ?
Lâm Tuyết Nhu giải thích: " và chú Khổng của con gần đây một đối tác mới, đối phương là từ chức trong cơ quan nhà nước, tự thành lập đoàn phim, Tây Du Ký."
Tân Điềm: "!!!"
"Đối phương đang cố gắng giành bản quyền từ tác giả nguyên tác, nhưng thành công. Biết Đông Phương quan hệ với tác giả, nhờ kéo dây. theo ý của Đông Phương, tác giả nguyên tác định tự lập dự án, chắc là thành công, nhận lời."
Tân Kế Vinh nhướng mày, động lòng: "Đông Phương về tỉnh ? Khi nào gặp mặt một chút."
Lâm Tuyết Nhu ông: "Chưa chắc là cùng một ."
Tân Kế Vinh: "Lỡ như là thì , thêm bạn thêm đường, quen một chút giúp giải quyết vấn đề của đối phương."
Ông luôn cảm thấy cơ hội nào tự dưng rơi xuống.
Lỡ như con gái út thi đậu, nhưng khác điều kiện cũng tương đương, tạo ấn tượng thì khiến thầy hướng dẫn chọn con gái út của ông.
Tân Kế Vinh quyết định: "Thôi, em cũng bận, tự tìm ."
Ông là .
Trước đó, ông tìm hiểu tình hình chuẩn của Tây Du Ký.
Điều đầu tiên ngóng là quỹ chuẩn đủ, so với Hồng Lâu Mộng lập dự án cùng lúc thì thiếu hơn một nửa, tiếp đến là kỹ thuật hiệu ứng đặc biệt, bối cảnh phim...
Không hỏi thì , hỏi mới thấy... bộ phim liệu thể xong ?