Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 446

Cập nhật lúc: 2025-11-16 14:31:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phượng Quyên , là một nhân viên trong cửa hàng tiếp tay, kẻ lừa đảo là một băng nhóm, đối tượng chúng chọn một nửa là những cửa hàng mở ba đến sáu tháng, việc kinh doanh đang trong giai đoạn lên khả năng lừa, lúc cô gái non nớt mặt non nớt sẽ đến xin việc , mười ngày quen với môi trường, bên ngoài bắt đầu đến đặt hàng, bên ngoài giục, bên trong xúi giục, trong lúc vội vàng liền mất cảnh giác.

Phượng Quyên : "Kẻ lừa đảo thừa nhận, đối tượng chọn thời gian mở cửa hàng ngắn, nắm bắt tâm lý kiếm tiền lớn của bà chủ, còn nhờ phúc của cháu, nếu cháu nhắc một câu, nhất quyết đòi tiền đặt cọc cho đơn hàng tăng thêm , lúc đó dì mất cảnh giác lẽ tìm xưởng gia công mới ."

Nhịp sống ở Bằng Thành nhanh, cứ bước một bước theo một bước, sợ bỏ , căn bản cho gian dừng suy nghĩ.

Tân Điềm vui vì giúp , nêu thêm vài chiêu lừa đảo của kẻ gian.

Nào là tổ chức đa cấp, nào là thương mại quốc tế, nào là quen giúp đỡ, khiến Phượng Quyên ngẩn .

"Ngoan thật, hổ là sinh viên đại học, hiểu nhiều ghê."

Tân Điềm hì hì, đột nhiên chuyện chính: "Vậy dì Phượng Quyên những lô hàng còn ?"

Tuy lừa mất hàng, nhưng hàng sản xuất thật, bán tiền vẫn chôn vốn.

Phượng Quyên lạc quan: "Từ từ bán thôi, cùng lắm là giảm giá bán lượng lớn."

Tân Điềm đầu óc nhanh: "Dì Phượng Quyên, cháu giúp dì nha."

Cô tính toán lộ trình: "Cháu thăm bố xong sẽ thẳng đến Bằng Thành, chúng một đợt khuyến mãi, quần áo đều là đồ mùa hè ."

Phượng Quyên: "."

Tân Điềm: "Vậy thì thành vấn đề, lợi nhuận cháu bán chia một nửa."

Phượng Quyên hào phóng : "Số tiền cháu bán đều là của cháu, dì tính cho cháu giá vốn."

Tân Điềm lập tức đồng ý.

Thời điểm , Bằng Thành và Dương Thành (Thành phố Dương) đang lượt xuất hiện những khu vực giải tỏa mặt bằng.

...

Tân Điềm tổ chức một cuộc họp gia đình.

Lâm Tuyết Nhu thăm Tân Kế Vinh, đồng ý cùng con gái khuyến mãi.

Tân Mật gật đầu giúp đỡ khuyến mãi, tiện thể thăm bố đang học tập.

hai chung một điều lo lắng.

"Chuyện Lục Nhượng bên đó, em cứ để lời tiếng phát triển như ?"

Tân Điềm lắc đầu: "Mẹ, chị, hôm nay hai chê nóng ngoài đúng , bây giờ lời tiếng còn về con nữa ."

Hai : "?"

Tân Điềm thở dài: "Thân phận con riêng của Lục Nhượng lộ ."

Ông già .

'Tình cờ' lúc của trường đến thăm, Tân Điềm cùng Lục Nhượng dối, tuyên bố Lục Nhượng thể tìm hơn lúc đó.

Sinh viên đại học Lục Nhượng xứng với Tân Điềm kém cạnh.

Con riêng Lục Nhượng chính là trèo cao.

Tân Điềm tìm buổi chiều để hỏi xem lúc đó ở bệnh viện Lục Nhượng gì, nhưng gặp .

Đối phương lúc đang 'bận', nhờ Tề Chính Quân nhắn , lát nữa gặp.

Ngay cả Tề Chính Quân cũng : "Bây giờ cả trường đều chuyện bát quái ba đời nhà họ Lục , hai mà kết thúc đây?"

Tân Điềm: Thì... tùy cơ ứng biến thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-446.html.]

hiệu quả khá , chuyện còn tập trung cô nữa, và chị hỏi thêm, bày tỏ ngày mai mua vé tàu, thăm bố.

Đêm khuya.

Tân Điềm nghĩ sắp , vẫn lén lút khỏi nhà, chạy đến khu gia đình của trường, bò lên cửa sổ nhà Lục, kịp gõ thì bên trong tiếng động, cửa mở .

Lục Nhượng lẽ mới thức dậy, tiện tay lấy chiếc áo sơ mi cộc tay khoác lên, còn kịp cài cúc.

Dưới ánh trăng, là hình gầy gò lộ rõ xương sườn.

Tuy thêm chút da thịt hơn .

Tân Điềm lười biếng thẳng dậy, ánh mắt lung tung: "Tai thính thật đấy."

Lục Nhượng cau mày: "Đã muộn thế , em tự đến ?"

Tân Điềm: "Gần mà, còn sợ tối nay trực đêm, ở nhà cơ."

Lục Nhượng cho cô nhà, quá muộn để ai cũng , mượn ánh trăng dẫn cô ngoài: "Nhà trường lo ông nội tức c.h.ế.t, đuổi về ."

Tân Điềm nhún mũi: "Cậu ngoài như , còn hai năm nữa mới nghiệp, nhỡ ảnh hưởng đến việc phân công thực tập của thì ."

Việc phân công thực tập phần lớn quyết định việc phân công khi nghiệp.

Lục Nhượng vẫn đang cài cúc, Tân Điềm lén , tuy quá gầy nhưng trắng quá, đến nỗi mượn ánh trăng cũng thể thấy nốt ruồi , tương phản rõ rệt, cho đến khi vạt áo che .

Tân Điềm thu ánh mắt: " quả thực đảm bảo an cho ông nội." Để khỏi ảnh hưởng đến mệnh của Lục Nhượng.

Lục Nhượng: "Trước khi khai giảng, sẽ để chuyện đấy, ảnh hưởng đến em."

Tân Điềm: "Ồ, khi đưa quyết định, nhớ sách giáo khoa nhé."

Lục Nhượng: "?"

Tân Điềm: "Những điều sách giáo khoa cho thì tuyệt đối đừng nha."

Cũng là lúc Luật Hình sự vẫn định rõ và thực hiện.

Tân Điềm xong phát hiện đây là đường về nhà, nhớ đến mục đích đến đây.

: "Tháng tới chơi, bạn học Lục Nhượng, khai giảng gặp nha, về sẽ mua quà cho ."

...

Lần Tân Điềm lên đường với hành trang gọn nhẹ.

Ba con mỗi một túi vải đeo chéo , tàu hỏa càng nhẹ nhàng hơn gấp trăm .

Đến ga là Tân Kế Vinh đón, vì luôn trong lớp học nên Tân Điềm thấy bố cũng trắng , còn thêm vài phần khí chất thư sinh yếu đuối.

Tân Kế Vinh: "Xem! Vợ con đến ."

Ừm, mở lời thì cảm giác thư sinh gì đó đều tan biến hết.

Lúc Tân Điềm mới thấy, cùng bố còn một chú, đó toát vẻ chính khí thể che giấu.

Tân Kế Vinh giới thiệu: "Đây là đồng nghiệp của , họ Kiều, Tiểu Lâm cô cứ gọi là đồng chí Kiều, hai đứa gọi là chú. Đây là vợ , họ Lâm, hai đứa con gái , Tân Mật Tân Điềm."

"Chào chú Kiều ạ."

Kiều Thiên Khánh mỉm , ánh mắt tinh : "Tốt , xe đường xa mệt , lên xe thẳng đến nhà khách, trưa nay chú mời các cháu ăn cơm."

Thấy chú Kiều lái xe, Tân Điềm mới tại bố gọi .

Trên đường đến nhà khách sắp xếp chỗ ở, ông càng khoe khoang đủ kiểu.

Loading...