Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-11-16 14:17:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một lời dùng ông nội để mở cục diện, kể khổ cho bản , thật giả lẫn lộn, dù thì lời truyền .

Mặt Lục Cảnh Thuận tối sầm, những mời cũng bỏ về ngay tại chỗ.

Ông vốn tin.

Lục tướng, đứa cháu họ bên chi nhánh , đúng , Lục Cảnh Thuận và Lục Cảnh Hiền cùng là thế hệ chữ Cảnh của nhà họ Lục, Lục tướng đây thường xuyên những chuyện vô liêm sỉ để trục lợi, năm đó nhân cơ hội ủy ban còn mạnh từng mưa gió một thời gian, là như thế nào, ông cũng hiểu rõ bảy tám phần.

Liễu Yên cũng hiểu thể chỉ dựa lời của , cô dẫn theo một bà lão nhân chứng, là nữ hộ sinh trưởng năm xưa, đỡ đẻ cho Lục Trường Minh, bà thú nhận năm đó Lục tướng tiên là hù dọa để sinh non cùng ngày với vợ , đó dùng chuyện bà trộm tài sản công điều uy hiếp.

" Đại Lão gia yên tâm, chỉ lừa Lục tướng thôi, trong phòng sinh đông như , thể đổi hai đứa bé ngay mặt , nhớ rõ, con trai Đại Lão gia một nốt ruồi rõ ràng ngực, lừa Lục tướng, đứa bé nốt ruồi là con trai ."

Lúc đó còn ủy ban gì cả, nốt ruồi to n.g.ự.c coi là điềm lành.

Sau đó yên tĩnh hai ngày, thì xảy màn nhỏ m.á.u nhận của nhà họ Lục.

Lục Nhượng càng tin rằng, Lục Cảnh Thuận điều tra xong xuôi, xác định phận của Lục Diệu Quang, lấy đó cái cớ để dàn dựng.

"Trước khi gặp ở Lao Mạc, việc vẫn còn ở nhà họ Lục chứng minh điều , cha nuôi nỡ, cha nuôi Lục Diệu Quang chắc chắn cũng nỡ bỏ ."

Lục Trường Minh nghiêm túc, "Cậu trả thù Lục Diệu Quang?"

Biết cướp vị trí của , Lục Trường Minh điều tra, ân oán giữa Lục Diệu Quang và Lục Nhượng.

Nghe lời , Lục Trường Minh cho rằng Lục Nhượng sợ hãi, sợ cách với Lục Diệu Quang ngày càng xa, nên mới tìm đến .

" sẽ hợp tác với , chuyện của hai can dự."

Như Lục Nhượng , còn trông cậy bố... bố nuôi, nghiệp suôn sẻ, thể kiềm chế Lục Diệu Quang chỉ bố nuôi.

khi bố nuôi xuất hiện ở bệnh viện, nhân cơ hội về ở với bố ruột, chính là để bố nuôi xót xa.

Thậm chí, còn thấy bóng lấp ló ở đầu ngõ, là thư ký cận nhất của bố nuôi.

Chắc chắn cũng thấy Lục Nhượng .

Lục Trường Minh thở một , "Cậu , chuyển đến phương Nam , cứ an phận nghiệp sống cuộc sống của , bớt đến Bắc Kinh."

Lục Nhượng: "Hôm qua Lục tướng gọi điện cho ông nội , bây giờ cũng là ông nội ."

Lục Trường Minh: "?"

Lục Nhượng: "Nghe vẻ là đưa cháu trai đến mặt ông cụ đang bệnh để tròn chữ hiếu."

Sắc mặt Lục Trường Minh lập tức khó coi.

Cháu trai là ai?

Chắc chắn là Lục Diệu Quang, mấy năm Lục tướng còn cần Lục Diệu Quang đến tròn chữ hiếu, bây giờ là đưa khỏi Bắc Kinh.

Lục Trường Minh do dự, " nhận tình cảm của , chuyện sẽ bớt khách sáo ba phần."

Lục Nhượng: "Vậy thì trả ân tình ."

Lục Trường Minh: "Cái gì?"

Lục Nhượng: "Canh chừng vợ chồng Lục tướng, đừng để họ cơ hội liên lạc với ông nội nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-439.html.]

Chỉ ngàn năm bắt trộm, chứ ngàn năm phòng trộm.

Vậy thì chỉ thể từ gốc rễ canh chừng hai kẻ gây rối, Lục Nhượng nghĩ Lục Trường Minh thể .

Lục Trường Minh đồng ý.

" còn ở Kinh đô một ngày, sẽ để họ loạn ."

Vì bản cũng canh chừng .

Lục Nhượng hài lòng, " còn việc, còn về việc với bố nuôi chuyện chúng gặp thế nào, tùy ."

Lục Trường Minh giật , khi định thần thì Lục Nhượng lưng rời , nhanh chóng biến mất mắt.

Lục Nhượng rời khỏi khu tập thể tạp nham, cửa hàng nhỏ quen thuộc, mua lặt vặt ít đồ, hai tay đầy ắp mới về phía khách sạn.

Khách sạn ai.

Lục Nhượng đặt đồ xuống, tìm đến phố Tiền Môn, cách bức tường kính thể thấy bóng dáng bận rộn bên trong.

Trong cửa hàng, Tân Điềm bận rộn như một con bướm hoa bay khắp cửa hàng, lúc thì phối quần nhảy với áo búp bê, lúc thì thêm chiếc thắt lưng mảnh mai cho váy, chỉ cần chỉnh sửa đơn giản một chút, treo lên trông thời trang và sành điệu hơn nhiều.

Rõ ràng là ý tưởng tương tự, nhưng phối cảm giác khác biệt.

Tân Mật ngạc nhiên, kinh ngạc.

Em gái cô từ nhỏ chỉ màu đỏ! Mới xa một tháng, thẩm mỹ của em gái nâng cao đến ?

Một món trong mắt Tân Mật, là phong cách cổ điển, tất nhiên, trừ áo sơ mi hoa kính râm, phụ nữ ai mặc cái đó.

Triệu Tân Lệ lật xem cũng bất lực, "Cái tự giành lấy đây, mua cả gói lớn ở chợ bán buôn rẻ hơn mua lẻ nhiều, nhưng tháo thì nhiều món cần , căn bản bán ."

Cũng vì chuyện , cô mới bắt đầu để Phượng Quyên chọn những món bán chạy sạp của cô để nhập hàng, cuối cùng cũng dẫm hố lớn nữa.

"Đây vẫn là lô hàng đầu tiên, đến giờ vẫn thấy động đậy, Điềm Điềm cháu xem, phối đồ thế nào đây."

Tân Điềm mỉm , "Những thứ chắc chắn bán trong cửa hàng, là mang quảng trường , đây chúng dạo phố thấy nhảy disco ở quảng trường, họ mặc những thứ đấy."

Vác đài cassette, bật nhạc "pặp pặp", thanh niên để tóc dài, mặc quần ống loe rộng thùng thình và áo sơ mi hoa, lúc đó Tân Điềm thấy thu hút.

Không gì khác, hiệu ứng thu hút ánh ở quảng trường, còn hơn cả màn biểu diễn múa đao bên cạnh.

"Dù thì cỡ lớn và cỡ trung mỗi loại một nửa, những màu hoa nam nữ đều thể mặc ."

"Bán, bán cho nam giới?" Triệu Tân Lệ ngớ , cô nhập đồ nữ mà.

"Thử xem ạ." Phương Kiều Kiều cũng khuyến khích, "Bán mấy cái mấy cái, thu hồi vốn là ." cô bé cảm thấy, cô hình như hợp ăn.

Tuy nhiên, đến Bắc Kinh học cùng, Phương Kiều Kiều vẫn hy vọng việc gì đó để , bây giờ sinh viên năm nhất đều bắt buộc ở ký túc xá .

Đang bàn bạc xem ai sẽ bày sạp, thì Lục Nhượng đẩy cửa bước .

Tân Điềm thấy, đúng là một cái giá treo quần áo di động mà.

Cô chộp lấy một bộ, "Lục Nhượng Lục Nhượng, mau thử giúp xem, nếu mặc , thì quảng trường chắc chắn lo ."

Lục Nhượng tuy gầy, nhưng cao, cao mét tám mấy, luôn cảm giác dinh dưỡng của thịt đều xương nuốt hết .

Loading...