“?”
Tại ?
Tân Điềm kinh ngạc : “Anh ơi, Thất Nguyệt thai ! Anh giả vờ thành thật luôn !”
Tân Lập Diệp giơ tay chọc trán cô: “Anh là loại đó ? Bảo là em học theo Tân Mật thì .”
Tân Điềm lẩm bẩm: “Anh bảo em cẩn thận mà.”
Không thai, Tân Điềm dành cho cô một cái ôm thật lớn.
Hạ Thất Nguyệt ôm mới phát hiện trong nhà thêm , ngẩng đầu thấy là Tân Điềm, ánh mắt đang chuyên tâm sách lập tức dịu dàng.
Cô dứt khoát mở lời, gọi theo Tân Lập Diệp: “Tiểu .”
Tân Điềm tươi như hoa, nhớ ngôn ngữ ký hiệu học đảo, dấu: “Hai đến khi nào ? Sao gọi điện thoại báo một tiếng, để em đón.”
Kỹ năng khẩu hình của Hạ Thất Nguyệt bây giờ đạt đến trình độ thuần thục, chỉ cần giọng địa phương, cô thể phân biệt tiếng phổ thông chỉ bằng khẩu hình, huống hồ Tân Điềm còn cố ý chậm để cô thể hiểu, kết hợp với ngôn ngữ ký hiệu.
Thất Nguyệt kéo cô : “Chúng nửa tháng nghỉ phép, vội về, nên gọi điện thoại báo .” Cô gọi điện vẫn tiện, Tân Lập Diệp cũng bận.
Tân Lập Diệp xuống : “Không thể lỡ việc học của em, Tân Mật khi nào về?”
Tân Điềm: “Phải đợi đến nghỉ hè, chị ở thủ đô một tháng lận.”
Tân Lập Diệp chút tiếc nuối: “Thôi .”
“Anh tìm đến đây bằng cách nào?” Tân Điềm nhớ trai từng đến đây bao giờ.
“Anh địa chỉ...”
Đang thì ngoài sân tiếng gọi, gọi Tân Điềm.
Tân Lập Diệp: “Ai gọi em , quen thế nhỉ?”
Tân Điềm nhúc nhích tai: “Là bạn học.”
Cô cửa, thấy Triệu Vân Hải ở cổng sân, tay xách hộp dụng cụ, thấy mới bước sân, : “May quá em nhà, thiết bên phòng phát thanh điều chỉnh xong, thầy giáo bên đó cũng thành công việc , quên trả dụng cụ mượn, còn dư một linh kiện nữa.”
Tân Điềm nhận lấy: “ mang về là , còn phiền chạy một chuyến.”
Triệu Vân Hải: “Gần mà, đúng , bây giờ cô và Lục Nhượng quan hệ lắm ?”
Anh nhịn nghĩ đến những lời đàm tiếu trong ký túc xá mấy ngày nay.
Tân Điềm dứt khoát : “Rất , vấn đề gì ?”
Câu trả lời khiến Triệu Vân Hải gì nữa.
Cô .
Triệu Vân Hải chút do dự, lát vẫn quyết định thẳng: “Có chút vấn đề nhỏ, gần đây thường xuyên thấy bàn tán về hai trong ký túc xá, liên quan đến vấn đề tác phong nam nữ, sợ ảnh hưởng đến hai .”
Tân Điềm khẽ nhíu mày: “Bàn tán và Lục Nhượng, vấn đề tác phong?”
Triệu Vân Hải khẽ “ừm”: “ chỉ là mấy bạn học bên khoa Thể d.ụ.c thường xuyên bàn tán riêng, cô và Lục Nhượng đang hẹn hò, nếu lan truyền ngoài cho danh tiếng của hai , cô...” Nghĩ đến thái độ của Tân Điềm đối với Lục Nhượng, giọng dịu : “Hai vẫn nên chú ý một chút, đừng để .”
Tân Điềm: “Chuyện , họ bậy , bạn học Triệu thấy cứ trực tiếp với họ là thật là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-410.html.]
Triệu Vân Hải: “?”
Tân Điềm đợi một lúc: “Còn chuyện gì nữa ?”
Triệu Vân Hải chuyện: “Sao hai , hai nên, hai .”
Tân Điềm vui , ai thấy khác mặt và đối tượng mà vui cho .
Cô cảm thấy bạn học Triệu lên cơn .
Tân Điềm đầy tự tin: “Chúng , đều là đồng chí cùng nỗ lực con đường tiến lên cách mạng, và Lục Nhượng thể đến với , !”
Triệu Vân Hải lúng túng hồi thần: “ ý gì khác, chỉ là cảnh gia đình lắm, cô vẫn nên tìm hiểu kỹ.”
Tân Điềm: “Nếu là gia đình bố cắt đứt quan hệ của , đều rõ cả, giấu .”
Triệu Vân Hải: “Vậy là xen chuyện , thầy giáo nhờ chuyển lời cảm ơn của thầy đến bố cô, dụng cụ đầy đủ.”
Tân Điềm thu sự gai góc: “Được.”
Triệu Vân Hải rời .
Tân Điềm xách đồ về phòng bố, cửa thấy trai thò đầu ngoài, thấy cô mới hỏi: “Người thấy quen lắm?”
Tân Điềm : “Anh quên , chính là tri thức thanh niên hồi cắm chốt đó, Triệu tri thức thanh niên cầm đầu.”
Vừa đến cầm đầu, Tân Lập Diệp nhíu mày thắt nút, mơ hồ nhớ những lời đối thoại lúc nãy về chuyện hẹn hò, đồng chí cách mạng, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.
“Tiểu , em nhất nên tránh xa một chút, tà môn lắm.”
Trong câu chuyện gốc, theo góc của nguyên chủ ‘Tân Lập Diệp’, đúng là ai dính tri thức thanh niên cầm đầu đó là đó xui xẻo.
Anh nghiêm mặt: “Anh nhớ nhầm, khi thi đậu đại học kết hôn , mà còn dám chuyện hẹn hò với em! Đạo đức bại hoại!”
Tân Điềm bật : “Gì ! Anh nhớ nhầm, Triệu tri thức thanh niên lúc đó kết hôn với Tôn tri thức thanh niên, con gái cũng hai, ba tuổi .”
Tân Lập Diệp nghi hoặc: “Vậy ...”
“Không .” Tân Điềm đỏ mặt: “Là em đang hẹn hò với khác.”
“Không thì ... Người khác là ai?!” Tân Lập Diệp cảm thấy em gái ném một đĩa pháo đầu , bùm bùm bùm nổ tung hết cả đầu.
Tân Điềm thản nhiên: “Anh cũng quen, chính là Lục Nhượng.”
Tân Lập Diệp cau mặt phản bác, tay áo kéo , động tác quen thuộc cần đầu cũng là ai, kìm nén cảm xúc.
Anh : “Thất Nguyệt.”
Hạ Thất Nguyệt nghiêng đầu: “Anh đang tức giận.”
Tân Điềm đ.á.n.h giá trai, nhịn lẩm bẩm: “Anh ơi, bây giờ đen quá, biểu cảm của luôn.”
Cả khuôn mặt, mắt đen, da đen, chỉ khi ánh nắng mặt trời mới phản chiếu một chút ánh sáng.
Tân Điềm kéo tay áo bên , nhận đó là chiếc áo cô tặng: “Anh ơi, em gái đang hẹn hò đó, nên chúc phúc .”
Chúc phúc cái đầu!
Tân Lập Diệp hít một : “Chúc phúc.”