Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:36:33
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần mặt mày tươi rói, cẩn thận gật đầu cam đoan tuyệt đối sẽ thương , cùng Đại đội Hòa Bình nhà máy điện cơ.

Đối phương còn vui vẻ đến chào hỏi Tân Mật, “Còn cảm ơn cô về chuyện , nếu chắc chắn còn !”

Tân Mật: Không cần cảm ơn quá .

Ngược là ánh mắt Tân Điềm cứ đảo quanh thanh đao, “Chú ơi, cháu sờ thử thanh đao của chú ?” Nó gần bằng mười cái d.a.o thái rau nhà cô bé !

“Chú nhớ cháu.” Tráng Sơn thò tay túi móc một nắm đậu phộng đưa cho cô bé, “Cầm lấy ăn , sờ thì sờ.”

Anh sẵn lòng chia sẻ với khác, giơ thanh đao ngang cánh tay đến mặt cô bé.

Tân Điềm ánh sáng phản chiếu từ mặt đao lóa mắt, rụt đầu mới tránh , ngón tay chạm , mặt đao lạnh toát nắng nóng.

“Cẩn thận, thanh đao mài sắc .” Tân Lập Diệp bên cạnh nhắc nhở em gái nhỏ.

Lão Tiền cúi đầu bắt đầu lục lọi túi, “Thanh đao bằng sắt vụn gì mà lạ, cháu chờ linh lực mở giới tử , ném cả trăm món pháp bảo cất giữ cho em gái nhỏ chơi!”

Tân Lập Diệp: “... Em gái .”

“Của chúng , của chúng , tranh với mày .” Lão Tiền nổ pháo, “Mày ghen tị cái gì, dù hồn thể còn mang theo chút đồ thể quà gặp mặt, như mày chẳng gì, đồ nghèo kiết xác.”

Tân Lập Diệp hừ lạnh, “Cũng .”

Nói xong, thò tay túi móc củ Hà thủ ô hình mới kiếm hôm , đưa cho em gái.

“Em gái, tay đừng chạm , lấy thứ thử xem đao sắc .”

Lão Tiền: “!!!”

Tân Điềm thấy thứ đen thui to đùng , nhận là gì, hứng thú hỏi Tráng Sơn, “Chú ơi thể thử một chút ?”

“Được, đao của chú mới mài khi đến đây, sắc lắm!”

Sợ Tân Điềm tự thương, Tráng Sơn chủ động cầm lấy vật đen đó, nhắm c.h.é.m đôi, động tác dứt khoát gọn gàng.

“Thế nào!”

Tân Điềm nể mặt, “Sắc quá! mùi t.h.u.ố.c thế ạ?”

Cô bé nhặt nửa miếng rơi đất lên, thấy vân hình đám mây ở mặt cắt ngang mới nhận là một củ Hà thủ ô, thêm những rãnh dọc đều và nếp nhăn dày đặc, màu nâu đỏ đậm dần sang đen, chắc chắn mọc nhiều năm , thảo nào to như !

Tân Điềm xót xa , “Anh ơi , d.ư.ợ.c liệu bào chế cắt , lỡ ảnh hưởng đến d.ư.ợ.c tính thì .”

Tân Lập Diệp : “Vốn dĩ là để dành cho em bồi bổ tóc mà.”

Anh thấy mái tóc dài đen nhánh dày dặn của em gái cần chăm sóc , lúc mới đáp Lão Tiền.

“Một cọng t.h.u.ố.c cũng nỡ cho em gái nhỏ, đồ keo kiệt.”

“Hừ! Tao keo kiệt, thằng nhóc con mày chờ đấy! Tao sẽ lấy lò luyện đan nấu yến sào, nấu cao a giao cho em gái nhỏ!”

Tân Lập Diệp thấy Lão Tiền bận rộn, còn lải nhải về em gái nữa, lúc mới nhận lấy nửa củ Hà thủ ô trong tay em gái.

“Cái nặng, cầm cho em, về nhà dùng luôn lỡ.”

Tân Điềm dù cũng học chuyên sâu về thảo dược, chỉ là lơ mơ theo Bác sĩ Mao của đội sản xuất nhận một loại thảo dược, giờ c.h.é.m đôi, bán chắc chắn bán , nhà dùng cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-40.html.]

Cô bé chú , hỏi nhỏ, “Sắt chú dùng để rèn đao là lấy từ ạ?”

Tráng Sơn nhướng mày, cũng hạ giọng : “Chú là thợ rèn, nấu chảy những mảnh sắt vụn lặt vặt rèn thành, cháu rèn thứ gì ?”

Tân Điềm gật đầu, thì thầm trò chuyện với Tráng Sơn một hồi.

Cho đến khi đội sản xuất hai bên đến nơi, bắt đầu bận rộn công việc của mới tách .

...

Đại đội Hòa Bình là đội cuối cùng, lúc vội vàng, tìm một chỗ râm mát nghỉ ngơi lấy sức.

Tân Điềm ở góc, lúc mặt trời lên cao, nhiệt độ nóng hơn nhiều, cô bé đến chỗ đạo cụ, nhớ là lúc đến mang theo quạt mo, thò tay tìm kiếm một lúc mồ hôi nhễ nhại.

Tân Mật thấy, thò tay túi lấy đồ nhét tay em gái.

“Cầm lấy!”

Cảm giác lạnh buốt lan tỏa trong lòng bàn tay, Tân Điềm rùng một cái, cúi đầu thấy một vật nhỏ hình vuông.

“Chị ơi, cái là gì?”

“Túi chườm lạnh, thần khí hạ nhiệt khi ngoài mùa hè.” Tân Mật nhét cho cô bé mỗi tay một cái, “Đỡ nóng hơn đúng .”

Tân Điềm phấn khích đưa lên mắt, “Thần kỳ quá, chị hả?”

Tân Mật nghĩ đến việc tủ lạnh còn hiếm thấy cách đây mấy chục năm, “Người khác tặng, chỉ bấy nhiêu thôi, nên em lén dùng một , đừng cho khác .”

“Quà khác tặng, trả cho chị.” Tân Điềm chườm lạnh một lúc thấy mát hơn nhiều, tiện giữ quà của chị gái.

Tân Mật xua tay, “Thật chị mua đấy, tặng cho em .”

Giao hàng tận nhà chín tệ chín hào.

một chút, thấy loại màu trắng trơn .

Lại thò tay túi sờ soạng, móc một chiếc túi chườm lạnh siêu cấp bản cao cấp giá năm mươi tám tệ, bên ngoài vẽ hoa cỏ chim muông!

Con gái đều thích những thứ đẽ.

Quả nhiên, cô em gái chằm chằm hình hoa cỏ chim muông rời mắt.

Tân Mật nhân cơ hội rên rỉ ôm lấy em gái, ngửi thấy mùi xà phòng thơm mát, đầu tiên cảm thấy cái thiết lập gian gì cũng nhưng khi lấy đồ mệt mỏi tinh thần của cũng vô dụng.

Thực những năm theo tuổi tác lớn dần, cô dần dần tìm quy luật.

Những vật phẩm sinh trưởng tự nhiên trong gian lấy bao nhiêu cũng mệt, những vật phẩm thủ công thì tính toán độ mệt mỏi dựa kích thước, còn là hàng công nghiệp nhẹ, hàng công nghiệp nặng...

Muốn gì cũng , tiếc là những món đồ lớn đó tay lấy, mạng mà gánh.

Cũng sợ di chứng, nên bình thường cô chỉ dùng một ít rau củ quả trong gian những ngày trả xong khoản vay còn tiền, việc đầu tiên khi lương là rắc một ít hạt giống gian để đền bù.

Tân Mật đang nghĩ lát nữa rảnh rỗi, lấy chút trái cây đồ ăn vặt chia sẻ với em gái thì thấy cô bé hỏi, “Chị ơi, thật sự tặng cho em ạ?”

“Đương nhiên.”

“Vậy chị một cái.” Tân Điềm vui vẻ cảm ơn, “Con chia cho một cái nữa.”

“?”

Loading...