Giờ đang là mùa mưa, cần lo tìm nước.
Cô báo tin xong, chuyện còn việc cô quản. Đi ngang qua quán ăn sáng, cô xách đồ ăn sáng về nhà, thấy sân chất đầy đồ đạc.
Tân Kế Vinh đầu thấy cô xách đồ ăn sáng. "Anh đang định mua đây, tranh thủ trời mưa, đưa hành lý của chị em đến trường ."
Anh mới đường đêm về.
Tân Điềm bước tới. "Bố, bố cùng chuyến tàu với chị ạ?"
Tân Kế Vinh gật đầu. "Là cùng một chuyến tàu, lên tàu sớm hơn họ một ga." Anh định nhẹ nhàng, đơn giản.
Lần thủ đô họp xong, tranh thủ đến sớm vì chuyện của con gái.
Tân Kế Vinh hỏi. "Hành lý của con , vẫn soạn xong ."
Tân Điềm chớp chớp mắt. "Trường tìm bố ạ."
Tân Kế Vinh. "Tìm ? Xảy chuyện gì ?"
Tân Điềm nghĩ trường điều tra, chắc chắn sẽ với bố nên cô gọi điện thoại riêng nữa.
Đặt bữa sáng xuống, nhân lúc ăn cơm, cô kể chuyện hai ngày nay.
Tân Kế Vinh cau chặt mày. "Vậy là con nữa!"
Anh mặt mày đen sạm, giọng điệu vui. "Cái trường gì thế ."
Định gì nữa, sợ kích động cô con gái nhỏ nên nuốt , hậm hực c.ắ.n một miếng bánh bao.
Tân Điềm ngược an ủi. "Bố chẳng sẽ đến thủ đô đón bọn con , trường bây giờ cho con , lúc đó bố đưa con ."
Tân Kế Vinh. "Đi, chẳng chỉ là thủ đô thôi."
Anh liếc trộm cô con gái nhỏ một cái, quên lúc mới thành Tân Kế Vinh, cô con gái nhỏ khao khát thủ đô thế nào.
Cái đứa thiếu đức nào tố cáo con gái nhỏ của ?
Tân Kế Vinh. "Trường kết quả về chuyện ?"
Tân Điềm. "Đang điều tra, dù bọn con , đợi xác định con trong sạch thì sẽ báo cảnh sát."
Tân Kế Vinh. "Phải thế."
Anh nheo mắt , tăng tốc độ ăn sáng, mang hành lý đến trường.
Không tìm giáo viên, mà tìm mấy thằng nhóc quen .
Lục Nhượng quen đường quen nẻo chặn thẳng cửa nhà, cho gọi Tề Chính Quân đến.
Anh nghĩ, Tề Chính Quân ít nhất cũng học ba phần cái kiểu gây sự vô lý của bố mới .
...
Ở nhà.
Mấy thứ Tân Điềm sắm sửa đây đều cô cho chị gái.
"Cái gọi là phòng chu đáo." Cô xách hai cái bình nước .
Tân Mật đắn đo một chút, lấy một ít đồ tiêu hao bỏ túi. "Đi thôi, chuyện của em điều tra hai ngày chắc sẽ kết quả, đừng quá mềm lòng."
Tân Điềm. "Em hiểu, chắc chắn sẽ ."
Cô đưa chị gái đến cổng trường, nhà trường thuê một chiếc xe buýt nhỏ, đưa tập thể học sinh đến ga.
Đến nơi, cô thấy bố đang lái xe đưa t.h.u.ố.c lá và gì đó, thấy hai chị em thì vẫy tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-391.html.]
"Hai cô con gái nhà ."
Người lái xe. "Có phúc khí thật đấy, tương lai nhất định hưởng phúc."
Tân Kế Vinh. " thế, bây giờ sung sướng hơn những nuôi mấy thằng nhóc thối tha , hai cô con gái đều chu đáo."
Hôm nay đến tiễn còn phụ của các học sinh khác chọn, thấy cái vẻ khoe khoang của thì thầm thì. "Đừng là đẻ con trai."
Tân Kế Vinh búng tàn thuốc. "Hả, cần con trai gì, con trai cả nhà đấy, lính điều đảo, quanh năm suốt tháng gặp mặt , gọi điện thoại cũng khó khăn lắm, hễ về một là đòi táo đòi dưa muối, đúng là cái thằng đòi nợ."
Phụ học sinh. "..."
Tân Điềm, Tân Mật. "..."
Ông chú cái lòng hiếu thắng kỳ quái.
Tân Điềm xích gần, đưa hết bình nước cho bố.
Tân Kế Vinh đắc ý. "Nhìn xem, con gái nhỏ nhà chu đáo , chỉ là tiện đường cùng đến ga thôi, ở thủ đô ở mấy ngày , còn đặc biệt chuyển cho cứ như chuyển cho em thế."
Tân Điềm. "..."
Cô liếc vị phụ xa lạ âm thầm chuyển sang chỗ khác, quyết định giải thích, đồ đạc đều là cho chị gái.
Tân Mật là đội trưởng, đến là bận rộn.
Cô phối hợp với giáo viên việc, vị phụ rời phận cô xong, sắc mặt càng khó coi hơn.
Ban đầu còn định bắt chuyện quen, để đường con trai cô chăm sóc nhiều hơn, giờ thì hết hy vọng.
Tân Điềm hôm nay tiết, vì tiễn chị gái nên xin đài phát thanh nghỉ .
tám giờ, Tân Mật bên cạnh lái xe xác nhận lượng, xe chính thức khởi hành.
Tân Điềm nhón chân mới thấy tình hình bên trong, vẫy tay bịn rịn tiễn bố và chị gái .
Chân cô loạng choạng, suýt chút nữa thì ngã, đỡ lấy.
"Cẩn thận."
Tân Điềm ngẩng đầu, thấy Lục Nhượng mặc đồ đen, càng nổi bật nước da trắng bệch, khí chất ôn hòa thường ngày đổi, trông vẻ lạnh lùng.
"Anh..."
Nhìn quen mặc áo trắng quần đen, giờ đột nhiên đen, trông khác.
Tân Điềm hỏi. "Anh định phá đám ?"
Đứng vững cô kéo tay áo xoay một vòng, chút cảm giác từ thư sinh yếu ớt biến thành tráng sĩ mạnh mẽ.
Lục Nhượng bật . "Vải vóc cô Thái bên cạnh tranh , chia một phần cho ông nội, đến để báo cho em , trường bên kết quả, đang thông báo."
Tân Điềm. "Tốt lắm, nhưng chỉ thông báo thôi thì đủ ."
...
Có Lục Nhượng nhắc nhở, Tân Điềm kịp thời đưa yêu cầu mới khi thông báo dán.
Các hóa đơn dán kèm bên cạnh thông báo, các học sinh thấy chuyện vui thì ồ lên.
"Có kết quả ! Bạn Tiểu Tân quả nhiên là vu oan!" Đây là lời của một nam sinh.
"Mọi rõ , những ai Tân Điềm kiếm tiền thì mở to mắt , giấy chuyển tiền dán đây ." Đây là lời của một nữ sinh.
"Cái đứa chuyện lưng đáng thối tim, chỉ vì chuyện mà Tiểu Tân quyết định giúp mang quần áo về nữa."
"Quần áo của , kiểu dáng ở Bách hóa Đại lâu đều quá thời ."
Phú Linh Ngọc cũng đang quan tâm chuyện , nghĩ đến còn ai giúp cô mang quần áo nữa, cả cô thấy bực bội.