Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 348

Cập nhật lúc: 2025-11-16 10:17:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Nhượng : “Chúng sẽ giữ bí mật.”

“Cảm ơn.” Phượng Quyên , bước chân nhanh hơn.

Tân Điềm bước từ phía , “Cậu chuyện thể .”

“Ừ, là thể từ miệng bà chủ phòng đàn, như thế sẽ lớn chuyện. Cô vẫn quyền sự thật.”

Tân Điềm tiếc nuối, mắng thanh niên tri thức Tiền vài câu, nhét cho Lục Nhượng vài cọng khoai lang sấy khô.

Cô nghĩ, chuyện đến đây là kết thúc.

Ai ngờ hôm thấy Chủ nhiệm Phụ nữ ngang qua cửa nhà, , con gái Bí thư chi bộ cũ đồng ý tái hôn, điều kiện duy nhất là dẫn theo An An.

Tân Điềm ngây , khi cùng Phương Kiều Kiều đến nhà Bí thư chi bộ cũ, cô thấy chị Phượng Quyên trang điểm đặc biệt, dắt tay An An chuyện nhỏ nhẹ theo Chủ nhiệm Phụ nữ.

Việc xem mặt dường như khoác lên năm mới một màu sắc tươi vui.

Sự bận rộn của đêm Giao thừa nhường chỗ cho sự thảnh thơi của ngày mùng Một Tết. Tân Điềm theo bố chúc Tết, tiện thể nhận lì xì. Điều hiếm là mấy ông chú, ông bác thuộc chi chú bác đều lì xì, thiếu một ai.

Chỉ riêng phong bao đỏ Tân Điềm đút đầy túi, dày cộm, kèm theo đó là những lời chúc ngừng tuôn , mà từ ngữ hề trùng lặp, khiến đưa lì xì cũng cảm thấy cam tâm tình nguyện.

Mùng Hai, Tân Điềm gặp Mạnh Hồng Anh ở nhà dì Béo.

đang ôm con dỗ cho bú, hai câu thì đứa bé ré lên. Tân Điềm thấy cũng lâu, khi cửa trong sân thấy đàn ông mắt nhỏ mà cô từng gặp lúc xem mặt năm xưa. Bây giờ mắt vẫn nhỏ, mặc áo vải thô, khác gì những nông dân trong đội sản xuất. Chỉ là khi Mạnh Hồng Anh gọi trong nhà thì vẻ khó chịu, và đang bàn bạc với bố vợ, đợi cuối năm sẽ m.a.n.g t.h.a.i thêm một đứa nữa, sinh con trai, đến lúc đó khi kiểm tra kế hoạch hóa gia đình đến đội sản xuất của họ, sẽ bảo Mạnh Hồng Anh về nhà đẻ trốn.

Bố vợ bên cạnh hút t.h.u.ố.c gật đầu, dì Béo tiễn cô cửa và thành vấn đề.

Tân Điềm rời ngang qua cửa sổ phòng phía tây, trong nhà chỉ thấy bóng lưng Mạnh Hồng Anh, đứa bé vẫn đang , dì Béo vén rèm bước giúp đỡ, chỉ dạy cho cô vài câu.

Năm mới, Tân Điềm thêm một suy nghĩ.

Cô cảm thấy, bố đây sẽ tìm cho cô một đối tượng ở rể, cũng khá .

Người ở rể lời.

Ít nhất, cô sinh một đứa, đối phương cứng rắn nộp phạt đòi sinh hai đứa.

Vé tàu Tết khó mua, Tang Huy tìm mối quan hệ, cũng chỉ lấy vé tàu ngày mùng Hai.

Đi xe lửa hai ngày, đến mùng Năm thì về đến đội sản xuất, cuối cùng cũng gặp Tân Kế Vinh.

Nhị Hổ cũng về , mặc áo da, giày da, trông bảnh bao, đến nỗi lớn trong đội dám nhận .

Bữa trưa dọn ở nhà họ Tân, Tân Kế Vinh đích xuống bếp.

Tân Điềm bố họ chuyện quan trọng cần bàn, nên cùng chị gái nhận lời mời của khu thanh niên tri thức.

Hai thanh niên tri thức còn tìm hiểu thêm về kỳ thi đại học.

Hỏi mới , trường học tăng thêm, nếu giảm yêu cầu xuống thi một trường đại học bình thường thì khả năng đậu cũng cao hơn nhiều.

Việc lựa chọn là vì tiền đồ chỉ đơn thuần là để rời khỏi đội sản xuất thì tự quyết định.

Bữa trưa ăn ké ở khu thanh niên tri thức một bữa, còn kéo theo hai ông cháu Lục Nhượng. Họ nấu cơm thập cẩm, trộn thêm khoai lang, món ăn là bắp cải hầm đậu phụ, xào bằng mỡ heo, nên khi múc bát vẫn thấy váng dầu nổi canh.

Kể từ khi bố cô bắt đầu bếp, Tân Điềm lâu ăn bữa cơm đơn giản như , nhưng thấy hai thanh niên tri thức ăn ngon lành.

Nhai miếng cơm thập cẩm mang , cô cảm nhận chút hương vị hồi tưởng về những ngày gian khổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-348.html.]

Ăn xong giúp rửa bát đĩa, cũng nên ăn gì, đó cầm cuốc lên núi, tìm ít cây t.h.u.ố.c quen thuộc.

Khi mang về nhà, tưởng nhà tan họp , ai ngờ về đến nơi thì bàn ăn dọn, nhưng mấy chú Tang bắt đầu chuyện mơ hồ.

Thấy cô, Nhị Hổ vui nhất, “Sinh viên đại học nhà về , nhanh nhà xem, mang quà về cho mấy cô em gái.”

Tân Mật lườm , lầm bầm một câu miệng kém.

Câu sinh viên đại học thế nào cũng ý trêu chọc.

Nhị Hổ giờ cũng mặt dày , rụt cổ nhà, quà đặt bàn.

Tân Điềm , “Áo bông cũ mà dọn dẹp đây vẫn còn đó, mặc tạm ,” cô mà ngẩn .

Chỉ mặc một chiếc áo len mỏng bên trong khoác áo da, ngày lạnh mà còn cố tình vẻ mở rộng ngực, rét thì rét ai.

Nhị Hổ ưỡn ngực, “Hừ, lạnh, mau mở xem .”

“Cái gì ?”

Cái hộp khá lớn, Tân Điềm tò mò mở nắp , thứ đầu tiên thấy là chiếc loa lớn hướng về phía cô.

“?”

Nhị Hổ, cúi xuống , ôm nổi.

Nhị Hổ ngậm t.h.u.ố.c lá, “ , , kẻo đè trúng tay.”

Tân Mật trực tiếp thò tay, giật điếu t.h.u.ố.c lá, “Hôi lắm, dập .”

“Ê ê ê!” Nhị Hổ còn kịp thoải mái, thấy điếu t.h.u.ố.c giẫm tắt, chấp nhặt với cô gái nhỏ, từng trải , “Không hút nữa, xem .”

Anh khiêng một vật hình vuông, bên trong đĩa tròn, bên loa, kiểu dáng cổ điển.

Tân Mật khó nên lời.

Tân Điềm đoán đúng, “ là máy hát đĩa.”

còn mua cả đĩa nữa.”

Chỉ thấy bên cạnh hộp dựng vài chiếc đĩa than, Nhị Hổ gọi cái là đĩa lớn.

“Chưa thấy bao giờ đúng , mở cho các cô , cố tình giấu khúc nhạc , là điệu disco phổ biến nhất ở nước ngoài.”

Nói tự ngân nga vài tiếng, còn nhún nhảy vài bước.

Tân Điềm ha hả, cảm thấy đang trò hề.

Tân Mật khó nên lời.

Ai dùng đĩa than để phát disco chứ, cái lừa , đĩa than khắc cái gì nữa.

Không nhịn dội gáo nước lạnh, “Nhà điện.”

Nhị Hổ đang khoe vũ đạo với các em gái: “…”

“Tiếc quá.”

“Không , mang đến thành phố cũng thể mở , nhưng cái dùng thế nào?” Tân Điềm còn hỏi một cách nghiêm túc.

Nhị Hổ đắc ý, “Bên Bành Thành cái gì cũng , các cô gì thì gọi điện thoại với , về sẽ mang cho.”

Loading...