Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 346

Cập nhật lúc: 2025-11-16 10:15:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tuyết Nhu: “Bây giờ cô tính toán cho con gái học kiếm tiền , đoán là khó đấy.”

Vợ Mã gia tức điên, “Cái đồ bằng nửa con mắt.” Nói bỏ .

Đi mà lời của Lâm Tuyết Nhu vẫn in sâu trong đầu, cô liền chạy tìm đội trưởng sản xuất hỏi.

Trong đội, đội trưởng sản xuất là hiểu nhất.

Khi cô đến, trong đội đang thống kê chuyện nuôi heo. Đội sản xuất thống kê, cấp phát heo giống, cuối năm thu mua, trừ lượng cố định cho công ty thực phẩm, dư còn sẽ tính bằng tiền.

Vợ Mã gia hỏi học kiếm tiền ?

Triệu Tân Dân : “Tiểu học thì , cấp hai lên huyện học. Học sinh thành tích từ cấp hai lên cấp ba sẽ thưởng, thi đại học cũng .”

Vợ Mã gia mơ hồ, chỉ nắm ba chữ: thưởng!

nghĩ đến việc đội sản xuất đăng ký nuôi heo phát heo giống, liền nghĩ một cách tuyệt vời.

xin ba con heo giống, định cho mỗi đứa con gái một con, tự kiếm tiền học. Nếu nuôi gốm kiếm tiền thì học.

Về cơ bản, heo giống cấp đầu năm, đến tháng Chín thể thấy tốc độ lớn.

Về nhà chuyện , đứa lớn bao che cho hai đứa em gái đồng ý ngay lập tức.

Ra ngoài hỏi thăm, mâu thuẫn buổi chiều với nhà họ Tân, đứa lớn chuyện, đổ hết hạt dẻ rừng nhặt hôm đó cửa nhà họ Tân chạy , vác nửa giỏ củi về nhà, mắng một trận tơi bời.

Ngày hai mươi lăm tháng Chạp.

Dì Béo xách một cái giỏ đến cửa nhà, là xã tổ chức một phiên chợ, bảo họ rảnh rỗi thể đến xem, còn mời cả diễn trò khỉ đến nữa.

Tân Điềm đến xem, chú khỉ nhỏ mắt to đuôi dài mặc áo Tôn Trung Sơn đỏm dáng, đội mũ tròn, cử chỉ hành động đều thông minh, bóc chuối, nhảy qua vòng, lanh lợi giống một con vật.

Tân Điềm cầm cây kẹo đường, hôm đó cô dạo lâu.

Ngày hai mươi sáu tháng Chạp.

Các gia đình đều bắt đầu tổng vệ sinh.

Hôm đó, Lục Nhượng đưa ông nội Lục về đội sản xuất, sống ở khu thanh niên tri thức.

Kể từ khi kỳ thi đại học khôi phục, trong khu thanh niên tri thức ngày càng ít .

Một thi đậu, một gia đình tìm quan hệ đưa , còn còn hy vọng lập gia đình với địa phương và cũng chuyển ngoài. Hiện tại chỉ còn hai vẫn đang kiên trì.

Thỉnh thoảng Phương Kiều Kiều đang ôn thi cũng đến tìm họ cùng ôn tập.

Chuồng bò thể ở , hai ông cháu đến khu thanh niên tri thức.

Tân Điềm chuyện, đến khu thanh niên tri thức tìm , ông nội Lục Lục Nhượng dọn dẹp chuồng bò cũ .

bàn với đội trưởng sản xuất, dự định sang năm khi xuân đến sẽ xây một căn nhà ở chuồng bò cũ, Tết nhất sẽ coi đó là một mái nhà.”

Thật , ban đầu ông định ăn Tết ở trường năm nay.

Cháu trai thế nào cũng đòi về, ở trong ngôi trường lạnh lẽo.

Tân Điềm ngạc nhiên, vì tình hình của ông nội Lục, xây nhà là xây cho đội sản xuất, thể ghi tên ông.

Lục Cảnh Hiền hiểu sự ngạc nhiên của cô, ôn hòa , chỉ nếu cô tìm Lục Nhượng thì đến chuồng bò cũ xem thử.

Tân Điềm .

Đứng , ngẩng đầu lên thể thấy một bóng đang bận rộn, Tân Điềm chút ngẩn ngơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-346.html.]

“Lục Nhượng.”

Lục Nhượng thẳng , thấy là cô mới nở nụ , “Đến tìm ?”

Tân Điềm gật đầu, “Ông nội Lục đến đây dọn dẹp.”

Chuồng bò cũ ở từ mùa hè.

Người cuối cùng ở đó phận may, chịu đựng đến khi cơ hội bình thường trở , c.h.ế.t bệnh trong chuồng bò cũ . Đội sản xuất phát hiện hai ngày , đến tìm mới mất.

Đội bỏ tiền chôn cất sườn đồi, coi như mồ yên mả .

Lục Nhượng chuyện, Tân Điềm lời cảm ơn.

.

Tân Điềm hiểu , Lục Nhượng nghiêm túc, “Ông nội Lục là gặp may mắn.”

Lục Nhượng , may mắn nào, từ đầu đến cuối chỉ cô.

“Có lạnh , chuồng bò cũ là nơi đón gió, nếu để chơi.”

Tân Điềm đầu , mới phát hiện gốc cây đổi.

Cô ngạc nhiên , “Cậu dọn dẹp ?”

Lục Nhượng thắc mắc, “Không, khi đến như thế , chuyện gì xảy ?”

Tân Điềm chớp mắt, chằm chằm gốc cây đầy vẻ thơ ngây, thành tiếng, “Không , .”

Gốc cây phá hoại mọc lên mầm mới, dù là mùa đông cũng non nớt. Khác với bề mặt lốm đốm của gốc cây, mầm mới bảo vệ , như sợ nó c.h.ế.t cóng, còn buộc một lớp cỏ khô, khiến mầm non cũng cong .

Tân Điềm : “Đi thôi, hôm nay tổng vệ sinh, cần giúp khu thanh niên tri thức ?”

Tân Điềm : “Ông nội Lục xây nhà ở đây, đến lúc đó tìm ai giám sát?”

Tân Điềm : “Lục Nhượng, chúng là đồng hương .”

Sau một thời gian dài, Tân Điềm một giấc mơ.

Cô mơ thấy chuồng bò cũ năm đó, ông nội Lục chiếu cỏ trải đất, mặt mày xanh xao, thở thoi thóp.

Lục Nhượng mặt mũi bầm tím, rõ, nắm tay ông nội Lục quỳ đất.

Tân Điềm đến gần xem, giây tiếp theo cách rút ngắn, cô phát hiện ông nội Lục thở thoi thóp nữa, mà tắt thở .

Anh trai ?

Tân Điềm thắc mắc tại nghĩ đến trai, thì cảnh tượng đổi.

Lục Nhượng chôn cất ông nội Lục, ôm một chiếc chăn bông, co ro chiếu cỏ.

Trong cơn mơ màng, bên tai như đang : “Người ông yêu thương duy nhất qua đời, nỗi đau từng chút một gặm nhấm sinh khí của , cho đến khi đêm xuống, ngoài chuồng bò trời lấp lánh, nhiệt độ lạnh buốt. Bên trong và bên ngoài chuồng bò thực khác là bao, cho đến khi ngón tay chạm thứ đang ôm trong lòng, nhớ đến cô gái duy nhất đưa tay giúp đỡ từ khi xảy chuyện đến nay.”

“?”

Tân Điềm dụi dụi tai, còn thêm, cảnh tượng mắt lóe lên như một bộ phim nhanh.

Hầu hết đều là cảnh ở Đại đội Hòa Bình.

Buổi sáng khi mặt trời lên cao, cả nam lẫn nữ lao động mảnh đất hoang.

Giờ nghỉ trưa ăn cơm, trong hàng đông đúc ở nhà ăn lớn, luôn xảy chút rắc rối.

Loading...