Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 317
Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:51:31
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế giới của Hạ Thất Nguyệt tĩnh lặng, ngay cả âm thanh cô tự phát cũng thấy, vì cô quen dùng thủ ngữ khi mở lời, tiến bộ nhanh hơn khẩu ngữ.
Thất Nguyệt đề nghị: "Mẹ, là chúng đến trường giúp đỡ ."
Người nhà quân nhân đến từng đợt, hòn đảo náo nhiệt lên thấy rõ, kéo theo lượng trẻ con chạy nhảy khắp nơi cũng tăng lên nhiều.
Theo kế hoạch, bước đầu tiên là nhà xây dựng, khi định thì đến các cơ sở vật chất xung quanh.
Trường học xây dựng xong trong kỳ nghỉ hè , hiện đang gấp rút tận dụng thời gian cuối cùng của kỳ nghỉ hè để tuyển giáo viên.
Lâm Tuyết Nhu mấy ngày nay khỏi nhà, một là vì phiền lòng chuyện Phùng Xuân Hoa lải nhải, hai là kịch bản. Cô sang bên cạnh, tìm thể rõ ràng chuyện.
Tân Điềm nhai xoài khô: "Ồ, là hiệu trưởng trường học từ , em và chị là sinh viên đại học, mời chúng em đến giáo viên, hình như hiệu trưởng hiểu lầm chúng em là sinh viên đại học công nông binh nghiệp."
Lâm Tuyết Nhu: "Thế bây giờ là..."
Tân Điềm: "Biết chúng em vẫn đang học, thì chúng em tuyển giáo viên, ồ, điểm là vì em và chị học trường sư phạm."
Lại một sự hiểu lầm nữa.
Họ học trường sư phạm thật, nhưng cả hai chị em đều chọn ngành mà khi nghiệp sẽ giáo viên.
Thật là khó xử.
Tân Mật nhiều hơn một chút: "Thất Nguyệt chuyện là từ Lý Phương, cô ứng tuyển giáo viên tiểu học."
Vì lý do tuổi tác của trẻ em, trường học mới thành lập chỉ mẫu giáo và tiểu học.
Trường mẫu giáo coi là phòng nuôi dạy trẻ năm ngoái chuyển thành trường mẫu giáo, hai vợ quân nhân trông trẻ đây , thăng cấp trực tiếp thành giáo viên mẫu giáo, tùy thuộc lượng trẻ nhập học để quyết định cần thêm giáo viên .
Lý Phương vốn bằng cấp trung học cơ sở, may trường đóng cửa khi cô thi lên cấp ba, lấy chồng thì học nữa, cô ứng tuyển với bằng cấp thấp nhất.
Không từ trong phỏng vấn hai chị em nhà họ Tân, nhờ vả chút quan hệ.
Tân Điềm mừng thầm vì từ chối, chỉ là Thất Nguyệt chút lo lắng.
Cô với và chị gái: "Thất Nguyệt mà lợi dụng chắc chắn sẽ buồn lắm."
Câu nhỏ, Thất Nguyệt thấy.
Tân Mật cô: "Vậy thì đừng cho cô , em hỏi cô là đơn thuần đến trường giúp đỡ, giúp giáo viên của , đó là hai chuyện khác ."
Tân Điềm nhăn mũi: "Hỏi thẳng ?"
Tân Mật tự hỏi Thất Nguyệt tại đến trường.
Thất Nguyệt : "Anh cả giỏi, em học hỏi nhiều hơn."
"Anh cả" là cách Thất Nguyệt gọi theo Tân Mật và Tân Điềm, gọi " trai" quá mật sợ khác hiểu lầm, ở ngoài thì gọi " Tân", ở nhà tiện thì gọi thẳng " cả".
Tân Mật xong, nhướng mày với Tân Điềm.
Cô nghĩ Lý Phương cũng thể ngu ngốc đến mức thẳng.
Lâm Tuyết Nhu thấy, so với tình nguyện viên ở ban kế hoạch hóa gia đình, đương nhiên là đến trường giúp đỡ hơn.
Tân Điềm mặc chiếc váy dài màu xanh da trời buộc nhuộm, tóc đuôi ngựa buộc cao, chải chuốt gọn gàng.
Ừm, trông chẳng giống một cô giáo chút nào, ngược giống một cô học trò hơn.
Lúc Tân Mật đến gọi cô, thấy lời châm chọc , cô tìm hai chiếc kẹp tóc lụa đen, búi tóc đuôi ngựa thành hình nụ hoa, trong gương vẻ dịu dàng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-317.html.]
Tân Điềm vui vẻ, khoác tay Thất Nguyệt tung tăng đến trường.
Kế hoạch theo kịp đổi.
Tân Điềm lo Thất Nguyệt sẽ sợ hãi, cuối cùng từ bỏ việc cô giáo nhỏ, ngoài cùng Thất Nguyệt gọi .
Thấy ít quen trong quân khu.
Giáo viên tiểu học đãi ngộ , ai nấy đều cố gắng chen chân trường.
Hôm đó tổng cộng bốn năm trăm đến, vòng thi loại bỏ hai phần ba, một phần ba còn mới là phỏng vấn.
Phần phỏng vấn , lúc Tân Điềm và Thất Nguyệt gọi cũng thể ghé cửa theo dõi.
Còn thấy một trong hàng.
Là mặc váy vàng hôm ở phòng nghiên cứu y học châm chọc Nghiêm Phi Phi.
Đối phương thấy cô cũng ngạc nhiên, đợi đến khi ánh mắt ngạc nhiên chuyển sang Thất Nguyệt đang bên cạnh cô, thì biến thành ghen tị và tức giận.
Cần đến hai mới gọi cô , cô nghĩ đến Tân Lập Diệp cưới một như , trong lòng như lửa đốt.
Nhìn vết sẹo xí vắt ngang bên má , kìm hừ nhẹ.
"Đồ xí."
Tân Điềm nheo mắt cô , cô gái váy vàng hôm nay mặc áo sơ mi trắng.
Áo sơ mi trắng thấy Hạ Thất Nguyệt để ý đến , tự thấy coi thường, nâng giọng lên .
"Không dám , cô dựa việc giả vờ ngây ngô mới gả cho Tân Lập Diệp đúng ."
Tân Điềm nghĩ đến điều gì đó, bật thành tiếng, thu hút sự chú ý của áo sơ mi trắng.
Áo sơ mi trắng đối diện với Tân Điềm, mặt đỏ, lâu như cô đương nhiên tìm hiểu mặt là em gái của Tân Lập Diệp.
Cô c.ắ.n môi, kéo gần quan hệ: "Cô cũng thấy oan ức trai đúng , như cuối cùng cưới cô , đơn xin của họ thông qua, nhưng đăng ký kết hôn?"
Tân Điềm: "Sao? Cô còn đào tường ."
Mặt áo sơ mi trắng càng đỏ hơn, thể hiện : "Cô thấy hơn cô ? Cô thể khiến Nghiêm Phi Phi chịu thiệt mà gả cho trai cô, là dễ sống chung, khi kết hôn còn lừa dối trai cô đến c.h.ế.t, ly tâm với gia đình các cô."
Hạ Thất Nguyệt như cảm nhận động tĩnh gì đó, đầu thì thấy đang lườm .
Hạ Thất Nguyệt: "?"
Cô Tân Điềm.
Tân Điềm hiệu, ý là , bảo cô tiếp tục xem.
Áo sơ mi trắng chú ý hết Hạ Thất Nguyệt, nhận thủ ngữ Tân Điềm đang , chỉ quan tâm đến việc, Hạ Thất Nguyệt coi cô gì, lơ đãng đến mức thèm cô một cái!
Mắt áo sơ mi trắng bùng lên ngọn lửa dữ dội.
Quá kiêu ngạo!
Cô đưa tay nắm lấy vai Hạ Thất Nguyệt: "Cô đang khoe mẽ cái gì!"
Hạ Thất Nguyệt đầu : Người đang chuyện với cô ?
Giọng áo sơ mi trắng lớn, gián đoạn đang giảng bài bên trong, nhịp điệu cắt ngang, mặt cô tái mét.
Hiệu trưởng cau mày hỏi bên ngoài: "Bên ngoài chuyện gì ."