“Hai xuống xe với ! Chấp nhận điều tra.”
Tân Điềm thấy vẻ mừng rỡ lóe lên trong mắt phụ nữ.
Cô nhúc nhích, “Ông đảm bảo sự an của ? Lỡ xuống xe đồng bọn của bà bắt , ông chịu trách nhiệm ?”
“…”
“Ông chịu trách nhiệm . Bây giờ cơ hội nhất để xác minh, tại giao mạng cho một quen ? Có cô chú nào bụng ở đây giúp đỡ , lên toa mềm gọi cha xuống. Nếu lo lắng về sự an , thể vài cùng . Hai rõ ràng là bọn buôn bắt cóc và chị gái .”
Hiện trường xôn xao.
Không ai dám nhúc nhích.
Đột nhiên, nhân viên phục vụ phía gạt , Tân Kế Vinh mặt lạnh như tiền xuất hiện mặt .
“Không cần gọi.”
Tân Kế Vinh thấy hai quá lâu, lo lắng nên xem, ngờ xảy chuyện .
Người phụ nữ thấy đến còn trẻ như , lập tức nhận cơ hội.
“Chính là , tên tiểu bạch kiểm dụ dỗ con gái bỏ trốn, rõ ràng trong nhà vợ còn ngoài lăng nhăng… Á!”
Tân Điềm tát thêm một cái, lòng bàn tay cô tê dại.
Thế nhưng loại chuyện bát quái ngoài dễ tin nhất, vả dạo gần đây Tân Kế Vinh chăm sóc , trông chỉ ba mươi tuổi.
Cảnh vụ viên thấy tình hình thể kiểm soát, vội vàng cưỡng chế xuống xe thì.
Mặt Tân Kế Vinh tối sầm , cảnh vụ viên đầu óc mơ hồ , trực tiếp đưa giấy giới thiệu mở, “Nhìn cho rõ.”
Đó là giấy giới thiệu đến đảo Hải Đảo.
Kèm theo đơn xin cho nhà đến đảo Tân Lập Diệp gửi , đóng dấu quân đội.
Tân Kế Vinh đầy tự tin.
Những cùng toa thấy đưa cái gì đó, cảnh vụ viên liền im lặng.
Người gần nhất nhịn ghé xem, nhưng chữ.
“Trên đó rốt cuộc cái gì ?”
Cảnh vụ viên như dội một gáo nước lạnh mùa đông, cả lập tức tỉnh táo .
Dấu quân đội!
Còn gì nghi ngờ nữa.
Trong khoảnh khắc, nghĩ đến thái độ của nãy, giận dữ trừng mắt đàn ông đầu chảy m.á.u và phụ nữ đá ngã, chính là con khỉ trêu đùa!
Năm phút cuối cùng của thời gian dừng ga.
Cảnh sát đóng tại nhà ga xe lửa nhanh chóng chạy đến, chen qua đám đông và lớn tiếng hỏi.
“Ai gây rối!”
Cảnh vụ viên hít sâu một , đưa tay , “Chính là bọn họ.”
Trong lòng phụ nữ lộp bộp một tiếng, kể từ khi đàn ông đưa hai tờ giấy rách nát, tình hình trở nên khác.
Bây giờ thấy ngón tay đối phương chỉ về phía , linh cảm xác nhận.
Cho đến khi thấy khuôn mặt quen thuộc, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ôi, sống nổi nữa, quan chức cấu kết với tiền bán con gái .” Cô lợi dụng việc đất, lóc gào thét quên kéo bên cạnh cầu xin giúp đỡ.
Toa xe trở nên náo động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-282.html.]
Cảnh sát dẫn đầu hung hăng đá chiếc vali gần nhất, phát tiếng động lớn.
Thấy sợ hãi, lúc mới phối hợp với cảnh vụ viên, “Đưa tất cả các bên đến đồn cảnh sát để điều tra.”
Lời như đóng đinh.
Tân Điềm trời sinh thiện cảm với cảnh sát nên thả lỏng cảnh giác. Tân Mật đạt mục đích, đương nhiên phản kháng nữa, chỉ là khi móc một đồng tiền từ trong túi, nhét cho đàn ông bên cạnh cô.
“Xin , tốn một lon hoa quả đóng hộp.”
Ngón tay còn dính máu, đối phương ngẩn một lát, mới run rẩy nắm lấy một góc tờ tiền.
…
Tổng cộng sáu , Tân Kế Vinh bảo vệ hai cô con gái, cảnh vụ viên cùng cảnh sát đỡ đàn ông thương, kéo phụ nữ .
Mọi rời , xe phát thông báo, còn một phút nữa sẽ khởi hành .
Lúc Tân Kế Vinh mới vỗ mạnh đầu, “Hỏng bét, bỏ quên con .”
Cảnh sát dẫn đầu thấy, “Nếu là nhà, gọi xuống cùng , nhanh lên.”
Tân Kế Vinh nhướng mày, tìm vợ.
Trên sân ga vẫn còn lên xe, ngừng chen chúc qua cửa sổ hoặc cửa xe bên trong.
Người dẫn đầu : “Ở đây thích hợp để chờ , chúng cổng nhà ga đợi.” Tiện thể với cảnh vụ viên: “Chuyện giao cho chúng , tàu hỏa cần , về .”
“À? Không điều tra ?”
“Anh xem chỗ hỗn loạn thế , vị trí công việc cần hơn.”
Cảnh vụ viên đầu , do dự đồng ý, “Có gì cần hợp tác, bất cứ lúc nào cũng thể đến đơn vị tìm .”
“Được .”
Chia tay hai , dẫn đầu đưa họ ngược ngoài.
Tân Mật chủ động khoác tay em gái, nhất quyết chịu buông , tiện thể ghé sát tai thì thầm.
“Nhận ?”
“Không đúng.” Tân Điềm một cái, “Đều điều .”
Nhóm là cần hợp tác điều tra, nhưng hành động thực tế như .
Đang nghi ngờ, phụ nữ phía chỉnh mái tóc rối bời, ôm khuôn mặt tát sưng, ánh mắt sang độc ác hiểm độc.
Tân Điềm chị gái hiệu bằng mắt, xung quanh dòng : Chạy theo?
Hỗn loạn như , lợi hại.
Cái lợi là dễ chạy, cái hại là cha sẽ tìm thấy họ trong chốc lát.
Tân Mật lắc đầu, nhướng cằm về phía : Cứ theo.
Tân Điềm:?
Khi khỏi cửa soát vé, Tân Mật dừng : “Cha tới, đợi , bây giờ phòng chờ bao nhiêu .”
Người dẫn đầu chế giễu: “Nếu cô ngại mất mặt, cứ đợi ở đây.”
Trong lúc chuyện, ánh mắt lướt qua xung quanh.
Phòng chờ nhiều , đó là khi tàu đến, còn bây giờ chỉ thể là đông đúc.
Hiện tại mặc cảnh phục đưa hai cô gái xinh ngoài, thế nào cũng thấy đúng.
Người phụ nữ như nắm cơ hội, mở miệng hét lên như xe để lừa gạt ở đây, Tân Điềm cầm chiếc khăn chị gái nhét cho, bịt miệng cô .
“Bây giờ đang nghi ngờ cô là kẻ buôn , gì thì đến đồn cảnh sát với chú cảnh sát. Lời cô đều sẽ dùng để kết tội, , chú cảnh sát?” Tân Điềm mở to đôi mắt ướt át, dùng giọng điệu sợ sệt nhất lời lẽ tàn nhẫn nhất.