Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 271

Cập nhật lúc: 2025-11-16 07:59:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một bàn đồ ăn mấy gọi, sợ họ thấy gò bó, Lâm Tuyết Nhu trả tiền xong thì sớm rời .

“Chiều còn một buổi nữa.”

Biết là cô bận công việc, những trong phòng riêng đều ngoan ngoãn tiễn cô .

Cửa phòng đóng là ồn ào như cái chợ.

Chủ yếu là Phùng Kính Nghiệp và Tề Chính Quân, hai cứ như em khác giới lâu năm gặp, chỗ nào cũng hợp ý .

Nhờ hai cái miệng, họ khuấy động cả bữa ăn, khiến một bữa cơm trở thành buổi họp mặt bạn bè cũ.

Một giờ, cả nhóm mới tản .

Trời gần tháng sáu, bên ngoài như bước lò lửa, đến cửa thì mạnh ai nấy về.

Tân Điềm từ chối lời đề nghị đưa về của Lục Nhượng, “Chị em cháu còn ghé ngõ lấy quần áo bố đặt may, về thẳng trường , bọn cháu ô.”

Lục Nhượng cô bé vẫn còn áy náy nên kiên trì nữa.

Tân Mật che ô hỏi, “Quần áo bố xong ?”

Lần dạo phố, Tân Kế Vinh mua bộ vest ý, vest bảy tám năm tràn thị trường chủ yếu vẫn là kiểu rộng thùng thình, Tân Kế Vinh thích, tìm một thợ may già tiếng gần đó hai bộ.

Mặc trông trẻ hẳn mấy tuổi, phong độ, cộng thêm việc gần đây Tân Kế Vinh thường xuyên chạy thị trường, nên ông đặt thêm hai bộ nữa ngay tại chỗ.

Tân Điềm “ừ” một tiếng, “Lúc cháu tìm thì , nhanh nhanh.”

May mắn là đến tiệm may, thầy thợ xong vest, nhờ Tân Điềm mới lộ tẩy.

thợ may già tiếc nuối, “ dặn dò tiệm chụp ảnh chéo đối diện , bảo bố cháu đến chụp một tấm ảnh ông mặc vest để quảng cáo mà.”

Tiếc là đến là con gái ông .

“Bố đồng ý ạ?” Tân Điềm giơ bộ vest lên, chất liệu khác với loại mờ , vải hình như pha thêm gì đó, lấp lánh, tăng thêm vài phần quý phái.

Thợ may già gật đầu, “ chứ, nếu vội, xem khi nào bố cháu rảnh rỗi ghé qua một chuyến, dĩ nhiên để cháu chạy , sẽ giảm giá cho.”

Lúc ông , ít phụ nữ đặt may hỏi thăm .

Những gia đình còn giữ thói quen may đo thủ công thời đều là những khá giả, địa vị, ông đẩy mạnh việc kinh doanh , thì cần để thấy hiệu quả.

Tân Mật phiền, ảnh của bố cô , tùy tay móc từ túi một tấm.

về nhà, lúc thử đồ mới chụp ở nhà.

À, là do bố dùng kỹ thuật nghiên cứu nửa vời của ông bản gốc đạo nhái, vì cái máy ảnh ban đầu của cô tháo dỡ dùng nữa, bố đền cho cô một cái tự lắp ráp.

Hiệu ứng y như máy ảnh cũ bây giờ, Tân Mật hiếm khi cảm giác cổ điển, nên cô đổi.

Cô thọc tay túi, lấy một tấm trong những tấm đang phơi treo trong gian riêng của .

“Đây, tấm ạ?”

Thợ may già đeo kính , mừng rỡ gật đầu liên tục.

“Tốt quá quá, cái còn là ảnh màu, hơn cả ảnh ông lão đối diện chụp nữa.”

Tân Điềm ghé sát, “Oa, chị còn mang theo ảnh bố bên , chị yêu bố quá trời.”

Tân Mật: “...”

Tân Điềm rướn hỏi, “Có mang ảnh em ?”

Tân Mật động đậy, cứ để mặc em gái nũng, cho đến khi thợ may già mở miệng giảm giá bảy mươi phần trăm, cô mới móc một tấm nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-271.html.]

Tân Điềm toe toét, ngoan ngoãn nhét ảnh túi chị.

“Tấm của bố bằng em!”

Tiền thanh toán hết đầu tiên nhận hàng và đặt thêm, lúc thợ may già đang tiền chiết khấu.

Trong lúc chờ đợi, Tân Điềm ngẩng đầu thấy một bộ sườn xám treo tường tiệm.

Cổ chiết eo, họa tiết sơn thủy thủy mặc loang lổ điểm xuyết nền vải sứ xanh, vô cùng hài hòa và mắt.

Lần đến cô thấy, nhưng tiếc là thích mặc loại trang phục bó sát , chỉ một cái là từ chối, đổi lấy hai chiếc váy đay.

Vải đay nhuộm màu trơn, eo rộng, từ đầu đến mắt cá chân, ngay cả tay áo cũng là ống rộng.

Kiểu mặc thì mùa hè thoáng khí thoải mái.

Lần Tân Điềm thấy , vẫn thích.

đầu, “Thầy thợ, cháu mua bộ sườn xám , còn giảm giá ạ?”

“Dĩ nhiên !” Thợ may già vẫn đang phấn khích.

Tân Điềm , lấy nó.

quên với chị, “Em mua tặng dì Từ thì ạ?”

Hai năm nay, cô thừa nhận, dù nhận phận con gái của dì , nhưng cô vẫn nhận ít tiện lợi từ dì .

Tân Mật suy nghĩ một chút, thật, “Dì hợp sườn xám hơn .”

“Vậy hợp gì?” Tân Điềm tò mò.

Tân Mật đắn đo, trong đầu bật hai chữ, “Chiến bào!”

“……”

Đây là khen !

Tân Điềm thầm, tay nghề của thợ may già , giá cả cũng rẻ, khi giảm bảy mươi phần trăm, vẫn trả hơn mười tệ.

Sườn xám tặng dì Từ, Tân Điềm chọn cho một chiếc váy ngủ.

Khi chị cô dạy cô thói quen , cô còn thấy phiền phức, nhưng giờ thấy .

Quần áo mặc bó sát buổi tối, Tân Điềm chọn loại lụa, kiểu hai mảnh thịnh hành từ thời Dân Quốc đến nay, màu chọn xanh rêu, thế là cái ví nhỏ xẹp .

Khiến cho Tân Điềm đường về nhà ngừng lẩm bẩm, kiếm tiền khó quá kiếm tiền khó quá.

Tiêu tiền ở thành phố còn ghê gớm hơn.

Tân Mật lòng giúp chia sẻ một phần, nhưng từ chối.

Tân Mật mới , việc mua đồ cho dự tính từ , sắp đến Tết Đoan Ngọ .

Đó là sinh nhật của Tân Điềm.

Tân Điềm hỏi sinh nhật bố , nhưng hai đều .

Tân Mật đoán, lẽ là sợ vô thức ngày sinh của chính , khớp với ngày sinh của nguyên chủ.

Giống như cô, luôn nhớ sinh tháng Chín nóng bức nhất, nhưng nguyên chủ sinh tháng Mười Một khi đông.

Về đến nhà, Tân Điềm giấu váy ngủ , đặt đồ của bố phòng, chỉ còn bộ sườn xám thì mới do dự.

“Gửi về Thượng Hải Kiến Phương đây? Dì Từ bây giờ đang ở ?”

Tân Mật cảm thấy em gái hôm nay ngốc nghếch.

Loading...