Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 261

Cập nhật lúc: 2025-11-16 07:49:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hùng Tĩnh Hà suýt nữa thiếu mất mấy điểm, nhưng vì nhiều trong danh sách ban đầu xảy chuyện, hoặc là kết hôn nên học, hoặc là mất tích tìm thấy, nên cô mới may mắn chọn.

Vì thời gian gấp rút, khi bổ sung, cô nhà trường phân thẳng khoa Phát thanh.

Bị Tân Mật và Tân Điềm chọc tức, cô quyết tâm nỗ lực hết để đè bẹp hai họ, thế nên cô rủ Lại San đến thư viện để tra cứu tài liệu.

Đây là đầu tiên cả hai đến thư viện, lúc họ mới phát hiện quá đông .

“Làm bây giờ? Hết chỗ .”

“Xem ai sắp .” Hùng Tĩnh Hà đảo mắt tìm kiếm, kéo Lại San và chỉ góc khuất, “Nhìn kìa, dậy chắc chắn là sắp rời , còn là bạn nam nữa, chúng lên mấy lời ho chắc chắn sẽ chỗ .”

Lại San cũng thấy, bước nhanh tới : “Thành tích của vốn , thực sự tập trung lách cho cẩn thận, đừng để kéo chân tớ nữa.”

Sắc mặt Hùng Tĩnh Hà khó coi, ánh mắt loé lên nhưng gì, chốc lát lưng bạn học dậy.

Để tỏ vẻ lịch sự, giọng Hùng Tĩnh Hà dịu dàng: “Bạn học, các học xong ạ? Chúng tớ một bài báo cáo gấp cần tra tài liệu để .”

Hai dậy là Phùng Kính Nghiệp và Phương An Bình, họ chuẩn khi thấy Tân Mật và Tân Điềm tới.

Thấy nữ sinh chủ động chuyện, Phùng Kính Nghiệp hào phóng : “Cậu tớ gợi ý tài liệu lách ? Tớ nhớ hình như tớ thấy phía sách bách khoa thư về văn tiểu học, trung học, thử tìm xem.”

“...”

Đồ ngốc, chỗ !

Hùng Tĩnh Hà cảm thấy lẽ cô quá hàm ý, lén chạm nhẹ Lại San.

Lại San nhanh chóng tỏ vẻ yếu thế: “Cậu thật là , lát nữa tớ sẽ xem thử, dùng nữa.”

Phùng Kính Nghiệp hỏi: “Các bài báo cáo gì thế?”

Lại San : “Là bài dự thi ứng tuyển phòng phát thanh.”

Lục Nhượng, từ nãy vẫn cúi đầu sách, thỉnh thoảng tìm kiếm bóng dáng Tân Điềm, đầu tiên hướng ánh mắt về phía hai bạn học đang líu lo bên cạnh.

Phòng phát thanh ?

Tân Điềm từng tham gia tuyển chọn.

Anh hai nữ sinh với ánh mắt chút đồng cảm.

Tân Điềm tham gia , đoán họ hết cơ hội, rằng phần yếu nhất của Tân Điềm là văn Quốc ngữ, do chính tay kèm cặp suốt gần hai năm.

Anh tin chắc chắn Tân Điềm sẽ thành công.

Lại San nhận thấy đang , lén liếc mắt một cái, trong đầu lập tức hiện hình ảnh miêu tả về đại hiệp trong tiểu thuyết.

Mày kiếm mắt , ánh mắt lạnh lùng, môi mỏng mím chặt, ít khi lên tiếng, khí chất lạnh lùng càng thêm tuyệt vời.

Trái tim cô đập thình thịch.

Nói tiếp thì chút lắp bắp: “Th... thật t... tớ khả năng... khả năng lớn.”

Lục Nhượng dời ánh mắt, Tân Điềm đang tới đối diện, nghĩ đến dáng vẻ cô nàng huyên thuyên những bài phát biểu dài dòng khi phấn khích, mặt đỏ, suyễn, từng câu từng chữ đều khiến hiểu rõ.

Đánh bại một đối thủ tật lắp nho nhỏ thế , thật đúng là bắt nạt khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-261.html.]

Lại San nhận sự bất thường của , c.ắ.n đầu lưỡi, mượn cơn đau để kiểm soát bản , tiếp tục thể hiện: “Tớ thiên phú về lách từ nhỏ, cũng nhân cơ hội để rèn luyện bản , chỉ sợ...”

Phùng Kính Nghiệp là một cách phụ hoạ, thuận miệng tiếp lời: “Sợ gì?”

“Sợ chơi lưng, lẽ các , hai chị em hoa khôi cũng tham gia, giáo viên thấy họ khen ngợi, gia cảnh họ trông cũng , lỡ họ mua chuộc giáo viên...”

Sắc mặt Lục Nhượng trở nên u ám.

Chưa kịp để mở lời, Phùng Kính Nghiệp nhíu mày, hai bạn học đang gì thế?

So với hai lạ mới gặp đầu, Phùng Kính Nghiệp và Phương An Bình chắc chắn tin tưởng Lục Nhượng, mà họ tiếp xúc một thời gian hơn.

Phùng Kính Nghiệp mất hứng chuyện, tìm cớ đuổi hai : “Các còn mượn sách , nhanh .” Giọng điệu chút thiếu kiên nhẫn.

Lại San tưởng cơ hội, : “Vậy cảm ơn các nhường chỗ cho bọn tớ, đợi bọn tớ thắng hai chị em hoa khôi, nhất định sẽ mời các ăn cơm.”

Phùng Kính Nghiệp: “?”

Phương An Bình, ít hơn, thẳng: “Ai sẽ nhường chỗ cho các ? Chỗ của chúng .”

Lại San hiểu còn đang , đột nhiên đổi ý: “ nãy rõ ràng các ...”

Phương An Bình hai nữ sinh mặt, cảm thấy họ chính là hòn đá cản đường cản trở kiếm tiền.

“Người đổi chỗ đến , phiền các nhường đường.”

Không thấy chắn lối nguồn thu nhập của bọn !

Lại San đờ đẫn đầu, thấy Tân Mật nhướn mày đầy vẻ hóng chuyện, Tân Điềm lộ rõ vẻ chán ghét mặt, cô nhịn quên mất đây là thư viện, hét toáng lên.

“Sao là các !”

Tiếng hét khiến các bạn học xung quanh bùng nổ.

“Bạn nữ , ơn giữ im lặng trong thư viện.”

“Muốn chuyện thì nên nhà bếp căng tin tìm các cô chú.”

“Các học nhưng chúng còn học, ơn đừng mất thời gian của .”

Những lời khuyên răn mang tính chất chỉ đạo xung quanh khiến Lại San mặt đỏ bừng, xin , nhưng nhận đang hai chị em Tân Mật và Tân Điềm chằm chằm, cô luôn cảm thấy lời chẳng khác nào tự giẫm lên mặt mặt kẻ thù.

Cắn răng dậm chân, cô hét lên một tiếng: “Làm gì mà vênh váo thế, cái bộ dạng giả vờ học hành của các , ngu xuẩn c.h.ế.t , mới thèm ở cùng các !” Nói , cô đầu bỏ chạy.

Sáng hôm .

Khi Tân Điềm đến phòng phát thanh, Lại San và Hùng Tĩnh Hà mặt ở đó.

Vừa thấy hai chị em cô, cằm đối phương vốn đắc ý càng ngẩng cao hơn, mặt mày tươi , ánh mắt tràn đầy sự tự tin mười phần.

Tân Điềm thấy lạ, khi chào giáo viên, trong lúc xếp hàng chờ đợi ở hành lang, cô ghé sát chị gái.

“Em thấy Lại San đang với em, đáng sợ quá mất.”

“Vậy em với cô xem?”

“Em thèm .” Tân Điềm thật: “Chị thấy lạ ? Mới hôm qua chúng thấy họ mất mặt ở thư viện.”

Trên đường đến trường sớm hôm nay, những nơi đông thỉnh thoảng vẫn thể thấy bàn tán về chuyện ở thư viện.

Loading...