"Anh trai!"
Tân Điềm như chim yến tổ, lao ôm chặt lấy đối phương.
Tân Lập Diệp nhe miệng , để lộ hàm răng trắng hiếm khi thấy ánh mặt trời, quả uổng công về đến nơi là tắm rửa , ngay em gái sẽ nhớ mà.
Lão Tiền chua chát, "Nam nữ thụ thụ bất , dù là em ruột cũng nên mật như thế, mau xé khỏi !"
Tân Lập Diệp khẽ hừ, "Cậu coi em gái là cái gì, cao dán ch.ó , mà còn xé ."
Nếu thật sự xé , chắc chắn sẽ xé Lão Tiền đầu tiên.
Đối diện với em gái út, giọng Tân Lập Diệp lập tức dịu vài phần, "Bố em năm giờ rưỡi là tan ?"
Giọng truyền xuống từ đỉnh đầu, khiến Tân Điềm đang ôm trai cảm thấy chân thực.
Cô buông tay, ngẩng đầu đối diện với đôi mắt của trai, da đen nhiều, cả khí chất cũng cao ráo hẳn lên.
Thật sự về !
Tân Điềm nhận là thật, lúc mặt mới đỏ ửng gật đầu, nhận thấy Điền Tuyền và Cao Phương bên cạnh đều đang cô, cô mới lưu luyến buông tay.
"Còn hơn nửa tiếng nữa là tan , trai về từ lúc nào thế?"
"Ngồi xe một đoạn đường chắc chắn vất vả, về nhà nghỉ ngơi ."
"Lần nghỉ phép thể ở nhà mấy ngày?"
"Anh mệt , còn một lúc lâu nữa cứ đợi , thấy buồn chán ."
Tân Điềm líu lo, đột nhiên trở thành nhiều, Tân Lập Diệp im lặng lắng , thuận theo ý cô xuống chiếc ghế trong sảnh.
Điền Tuyền đ.á.n.h giá trai lạ mặt, hăng hái lên.
"Tân Điềm, đây cũng là họ hàng của cháu ?"
Cũng?
Tân Lập Diệp thấy thoải mái, em gái út chỉ một là trai, cái chữ "cũng" !
Tân Điềm trả lời, "Chị Điền, cái khác với , đây là trai ruột của em, trai ruột duy nhất của em."
Một câu , xoa dịu những suy đoán nhỏ nhặt trong lòng Tân Lập Diệp.
Điền Tuyền kỹ, "Đừng , trông mày mắt cũng thật giống, cháu đến để đăng ký kết hôn ?" Cô tò mò về phía cô gái phía .
Tân Điềm ngây , theo ánh mắt Điền Tuyền, mới phát hiện phía trai còn che khuất một , vì trai quá cao, xuất hiện thu hút hết sự chú ý của cô, thật sự thấy phía còn .
Trong lòng cô cũng nổi lên nghi vấn , rõ đối phương là ai, tâm trạng phức tạp.
"Chị Hồ."
Tiếng gọi xa cách xa lạ, Hồ Hải Nguyệt cũng thấy khó chịu.
Cô chủ động giải thích, "Chúng tiện đường, chuyện ..." Cô là đến xin gia đình Tân Lập Diệp, rõ chuyện.
Tân Điềm nhắc đến, "Chị Hồ, chị chắc là đến tìm thanh niên tri thức Tôn , gần đây cô diễn ở Nhà hát huyện, chị mau xem cô ."
Hồ Hải Nguyệt khựng , lời xin cắt ngang, nữa.
"Phải, tiện đường đến thăm em." Nhận thấy đối phương chào đón, Hồ Hải Nguyệt mặt dày ở , "Vậy đây."
"Tạm biệt chị Hồ."
"..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-200.html.]
Sao cô một loại cảm giác, mãi mãi gặp nhỉ.
...
"Chị Điền, chị Cao, đây là trai em, Tân Lập Diệp." Tân Điềm giới thiệu, đột nhiên phát hiện chỗ Cao Phương ai, cô Điền Tuyền hỏi, "Chị Cao nãy còn ở đây ."
Điền Tuyền xua tay, giờ tâm trí cô đều dồn Tân Lập Diệp.
"Năm nay bao nhiêu tuổi , cô gái nãy yêu cháu, yêu ? Chị quen ít cô gái, chị giới thiệu ."
Tân Điềm bật , đầu tiên phát hiện lúc chị Điền nhiều nhất, là lúc mai chuyện .
Cô cố ý nghiêng đầu hỏi , "Anh trai, cũng hai mốt tuổi , cô gái nào thích ? Đợi kết hôn em giấy đăng ký kết hôn cho nha."
Tân Lập Diệp khẽ búng trán cô, "Đừng nghịch."
Anh Điền Tuyền, nụ thu , giọng xa cách, "Hai năm gần đây tạm thời ý định lập gia đình, cảm ơn ý của chị."
Lão Tiền đột nhiên nhảy , "Nói , kết hôn !"
Giọng Tân Lập Diệp lạnh lùng, "Lúc đó xóa bỏ ."
Lão Tiền: "..."
Hiểu , bảo câm miệng.
Điền Tuyền để tâm lời Tân Lập Diệp , chỉ cho là đầu gặp mặt ngại, tuổi cũng còn nhỏ cô tin trong nhà giục, may mắn là cô cũng ý định gặp ép .
Cô với Tân Điềm, "Cháu về hỏi ý bố xem, nếu ý thì chị sẽ gọi đến cho họ tiếp xúc , yên tâm, chị thoáng tính lắm, dám cái kiểu cưới gả mù quáng ."
Tân Điềm bất lực, "Anh trai em thường xuyên nhà, lính."
Ánh mắt Điền Tuyền lóe lên, "Đi lính mà, hai đứa cân nhắc thêm ."
Lời dịu dàng hơn nhiều, dù con gái địa phương cũng lấy chồng xa.
Lúc , Tân Điềm liếc thấy Cao Phương tới từ phía , nhớ hình như đó cô điều gì .
"Chị Cao, lúc nãy chị chuyện gì với em ?"
Nụ mặt Cao Phương cứng đờ, "Không gì."
Tân Điềm thấy kỳ lạ, tranh thủ lúc Điền Tuyền truy hỏi nữa, kéo chị gái sang phía đối diện.
"Chị ơi! Anh trai nghỉ phép về ."
Tân Mật ngẩng đầu, "Nghe thấy , về em vui đến thế ?"
Tân Lập Diệp ngước mắt cô một cái, đắc ý , "Em gái út lâu ngày gặp , chắc chắn nhớ ."
Tân Điềm: "Nhớ ạ."
Tân Mật: "..."
đó, cô nghĩ đến một chuyện ! Lại Tân Lập Diệp với ánh mắt mong chờ bấy lâu, giọng ngọt ngào học theo em gái gọi một tiếng, "Anh trai!"
Ối... cô thấy ghê tởm quá!
Tân Mật cố gắng chịu đựng, nháy mắt với Tân Lập Diệp, ý bảo nhất định kiên trì.
Gân xanh trán Tân Lập Diệp giật liên hồi, nếu em gái út đang bên cạnh, thật sự tát cho Tân Mật một cái, bịt miệng cô .
"Em bình thường ."
"Anh trai, bình thường mà." Tân Mật bộ tịch, "Anh về nhà , chắc chắn thấy ít đồ đạc để trong phòng , em về nhà sẽ dọn dẹp ngay, đảm bảo sẽ chậm việc nghỉ ngơi ."