Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:07:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thứ hai, em tiền."

"Cuối cùng, em mua hàng."

Tân Điềm hề đả kích, "Em sẽ kiếm tiền thôi, em lén lút tìm hiểu , xe đạp đắt như bố , cửa hàng bán xe kiểu cách trực tiếp là ba trăm tệ, kiểu thường chỉ hai trăm bốn mươi tệ."

Tân Mật bổ sung, ", phiếu mua xe đạp kiểu cách là một trăm năm mươi tệ, kiểu thường là một trăm tệ, cộng thêm mấy thứ đó, chẳng là cái giá bố ." Em gái thường ngày tìm hiểu mấy chuyện , cũng tránh cô.

Tân Điềm mỉm , móc tay chị gái, " mà, còn chỗ cần phiếu mua hàng nữa!"

Tân Mật trợn tròn mắt, "Em bừa đấy."

Điều đầu tiên cô nghĩ đến là chợ đen, đó là nơi dễ dây ?

Chưa cải cách mở cửa mà.

Ai ngờ, Tân Điềm đưa cô đến một nơi khác.

Tân Mật cái sân lạ lẫm, đầu hỏi, "Đây là ?"

Vừa dứt lời, cô thấy Chủ nhiệm Điêu đang tới từ phía , nghĩ xem ông gì, cô thực sự xác định em gái lá gan quá lớn.

"Đừng với chị, đồ mà Văn phòng Chống đầu cơ kiểm tra thể bán cho em."

"Suỵt, chị ơi, chị to quá !"

Tân Mật cứ nghĩ, hẹn gặp ở sân lớn là để xem tang vật.

Ai ngờ Chủ nhiệm Điêu đẩy một chiếc xe đạp tới, là loại Phượng Hoàng Thượng Hải, trông còn mới đến tám phần, khe lốp xe còn lẫn cát mịn, một chỗ tróc sơn.

Chủ nhiệm Điêu ha hả tới, "Xem , đây là chiếc xe nhà bán , cô thấy thì bán cho cô, cần phiếu."

Tân Điềm tỏ bình tĩnh mặt chị gái, nhưng thật đối diện với Chủ nhiệm Điêu vẫn thấy căng thẳng.

Cô cúi đầu lướt qua, học theo bố độ mòn của xích xe , rõ ràng vẫn ngửi thấy mùi dầu máy, đạp bàn đạp cũng cản trở gì.

Tân Điềm thấy khá , phù hợp với mức giá Chủ nhiệm Điêu đưa , nhưng vẫn sang bên cạnh.

"Chị ơi, chị thấy ?"

Tân Mật quan tâm những cái khác, "Chiếc xe Chủ nhiệm Điêu thật sự bán ? Người nhà đồng ý ." Một cách gián tiếp hỏi nguồn gốc sạch sẽ , đừng để cuối cùng của chợ đen đến trả thù gia đình họ.

Chủ nhiệm Điêu giải thích, "Cũng là đợt hợp tác với Công an đây, lập công, lúc đó tịch thu ít đồ vi phạm quy định từ nhà những đó, đợi đăng ký xong đợt , sẽ điều chuyển khỏi Văn phòng Chống đầu cơ, nơi việc mới gần nhà, cần dùng xe đạp, nếu cô chê dùng qua, về nhà sơn lớp sơn mới, lốp là ."

Tân Mật mấy ý trong lời .

Thứ là tịch thu từ nhà những hại em gái , vẫn đang trong quá trình đăng ký, cho dù mất cũng sẽ phát hiện.

Chủ nhiệm Điêu nhờ thăng chức, việc là để cảm ơn, nên ám chỉ họ đổi hình dáng chiếc xe, ai hỏi cũng bằng chứng.

Tân Mật thở phào nhẹ nhõm, thì chỉ còn giá tiền chiếc xe.

Chủ nhiệm Điêu : "Một trăm tệ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-197.html.]

Tân Mật: "!"

Đây là mức giá Tân Điềm và Chủ nhiệm Điêu thương lượng , cũng là mức giá trong khả năng chi trả của cô.

giống trai chị gái thành niên, nộp tiền trọ và tiền ăn về nhà, thu nhập tám tệ mỗi tháng ở nhà hàng quốc doanh bố cho phép cô tự chi tiêu, tiền tiêu vặt hàng ngày cũng dùng đến, cộng với tiền lì xì Tết, cô tiết kiệm một trăm năm mươi ba tệ.

Lấy một trăm tệ, thành vấn đề.

...

Tiền trao cháo múc.

Tân Điềm đẩy xe vui vẻ, vì chiếc xe hai bánh quá cao, độ cao yên cũng điều chỉnh, cô lên xe chỉ thể chống mũi chân, quá tốn sức, nên chỉ thể đẩy về nhà.

Cô thỉnh thoảng cúi đầu , "Chị ơi, chị xem chúng nên tự sơn ?"

"Không thời gian , em mua xe còn tranh thủ giờ nghỉ trưa ngoài, còn thời gian để sơn xe, tìm khác giúp ."

"Không thể để bố , là lén lút giấu trong phòng, tranh thủ lúc bố nhà ?"

Bố tôn trọng họ, bất cứ lúc nào cũng tự ý xông phòng.

Tân Mật nghĩ em gái vui đến mức ngốc , "Sơn mùi." Bố cô bếp cái mũi chó.

Tân Điềm nghĩ cũng , tạm thời nghĩ nhiều nữa, cùng chị gái đẩy xe về Phòng Đăng ký Kết hôn, đường qua cửa hàng bách hóa tổng hợp, còn đặc biệt mua một cái khóa xích, đẩy xe đến cửa, bậc thang rào chắn thấp hàn riêng cho xe đạp, xích xuyên qua quấn quanh bánh xe , Tân Điềm yên tâm còn quấn thêm mấy vòng.

Đẩy cửa bước phòng việc, ánh mắt Điền Tuyền vượt qua cô ngoài, rõ ràng là thấy hành động nãy của cô, cứ đ.á.n.h giá.

"Đó là xe nhà cô ?"

Tân Điềm sững , lắc đầu thừa nhận, đợi đến khi xe đổi hình dáng mới gật đầu.

Điền Tuyền rõ ràng tin, nhưng như nghĩ điều gì đó, "À , nãy đến tìm các cô, mang theo ít đồ, vệ sinh ... về kìa."

Tân Mật đầu , thấy là Nhị Hổ trừng mắt một cái, tự trở chỗ việc, để ý đến .

Lúc Tân Điềm cũng thấy, vui vẻ vẫy tay với Nhị Hổ, "Sao em và chị ở đây việc?"

Nhị Hổ mặc áo đơn, tóc chải chuốt gọn gàng, trông bảnh bao.

Hắn : "Anh tìm chú Tân giao hàng, chú gói bánh ú nên tiện mang qua cho hai đứa."

Tân Điềm lúc mới nhớ , ngày hai mươi mốt là Tết Đoan Ngọ.

Nhị Hổ kéo tay cô ngoài, lấy từ trong túi một chiếc hộp dài.

"Anh nhớ sinh nhật em Tết Đoan Ngọ, hôm đó chắc ở , đây là quà sinh nhật cùng chú Tang mấy hùn tiền mua tặng em."

Nhị Hổ , sinh nhật Tân Mật năm ngoái tổ chức lớn, lúc đó họ thì thôi, nhớ sinh nhật Tân Điềm thì thể quà, nhưng tiêu xài hoang phí, tiết kiệm mấy đồng, nên chỉ thể hùn tiền mua cùng chú Tang mấy , là tấm lòng.

"Cầm lấy , đừng khách sáo với trai." Nhị Hổ lén chiếm lợi thế.

Tân Điềm chớp mắt, vô cùng bất ngờ, "Tặng em ạ, em mở ?"

Loading...