Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-11-16 02:53:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô ơi, tại cứ là em cúi đầu?”

Cô giáo chủ nhiệm nghẹn , “Người xưa , lùi một bước biển rộng trời cao.”

“Vậy tại là đối phương lùi? Nếu em thật sự bắt , cô nghĩ đến kết cục của em sẽ là gì ?”

Cô giáo chủ nhiệm sững , trong mắt thoáng hiện vẻ bất lực, liền Tân Điềm tiếp tục .

“Em nghĩ . Em bắt , đau lòng nhất là gia đình em, ngày nào cũng lo lắng thấp thỏm, ăn ngon ngủ yên tìm em khắp nơi. Còn em, thể sẽ bán núi sâu, nhốt trong hầm thành công cụ sinh con, ngày ngày chỉ thể lên lỗ thông bé bằng bàn tay để thấy bầu trời bên ngoài, cho đến một ngày c.h.ế.t vì khó sinh. Hoặc là đ.á.n.h gãy chân, kéo bằng chiếu rách ga xe lửa để lừa tiền, thể còn cắt lưỡi để , đầy thương tích chữa trị, cuối cùng nhiễm bệnh mà c.h.ế.t. Hoặc đưa lò gạch đen những công việc khổ sai...”

“Khoan , những điều là ai với em?”

Tân Điềm ngẩng đầu, “Bố và chị gái em.”

Cô giáo chủ nhiệm: “?”

Cả nhà bình thường giáo d.ụ.c con cái kiểu gì , dọa trẻ con như thế.

Cô giáo chủ nhiệm an ủi, “Em bây giờ vẫn bình yên vô sự, những điều chỉ là lo bò trắng răng thôi.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tân Điềm nghiêm túc, “Cô ơi, con lo xa, thật sự đợi đến lúc em gặp chuyện, đau lòng chỉ là gia đình em thôi.” Còn các thầy cô nhiều lắm chỉ vài lời thương xót.

Nửa câu , Tân Điềm giấu .

Cô giáo chủ nhiệm như hiểu ánh mắt đó.

Quả thật, con chỉ đau đớn chính bản , cảm thông sâu sắc chỉ là lời suông.

Cô giáo chủ nhiệm thở dài, “Thôi , cô khuyên em nữa. Cô hy vọng em sớm bắt kẻ thủ ác đằng .”

“Đã bắt , còn mong cô chứng.”

Một giọng khàn khàn truyền đến từ bên cạnh.

Tân Điềm nghiêng đầu, thấy dì Từ ăn mặc rực rỡ bước tới.

“!”

Cô giáo chủ nhiệm may là một trong những chứng kiến hôm qua.

Thấy Từ Thi Văn kẻ lông mày, tô son, tay xách chiếc túi da góc vuông mới, nhớ dáng vẻ đ.á.n.h của cô hôm qua, theo phản xạ lùi một bước.

... chiều còn tiết.”

lái xe đến, đến đồn công an nhiều nhất là một tiếng, về đến nơi thầy cô vẫn còn hơn bốn mươi phút để nghỉ trưa.”

“...”

“Tân Điềm cũng cùng. đưa con bé , lỡ xảy chuyện gì, thầy cô là thấy đưa con bé thì chịu trách nhiệm.”

“...!”

Đe dọa, đe dọa trắng trợn.

Tân Điềm chớp mắt, nhận dì Từ dường như trở là dì Từ mà cô bé quen thuộc.

Thấy dì Từ đưa tay , Tân Điềm ngoan ngoãn đưa tay nắm lấy.

Cô giáo chủ nhiệm ngăn , “Hôm qua nhiều vây xem như , thể tìm khác nhân chứng.”

“Không may.” Từ Thi Văn mỉm , “Hai hôm qua bà ngoại Điềm Điềm dẫn , chỉ thầy cô là tiếp xúc trực tiếp.”

“Cái gì! Là bọn họ.”

...

Đồn công an.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-183.html.]

Hai đàn ông trẻ tuổi cạnh , khó chịu với những câu hỏi của đối diện.

“Sao gọi chúng là mua chuộc, dụ dỗ trẻ vị thành niên, năng cẩn thận một chút.” Người đàn ông cao lớn mặt mày hung dữ, đá ghế, tiếng ma sát chói tai.

Cảnh sát nhíu mày, “Gia đình họ Lâm chỉ đích danh các mua chuộc .”

Mẹ Lâm để cứu cháu trai lớn, trong tình huống lấy tiền, cuối cùng con trai mắng tỉnh mới đến đồn công an khai phía còn .

Đối phương vẻ chắc chắn sẽ ai đến gây rắc rối, cơ bản hề che giấu thông tin thế, nên tóm gọn ngay lập tức.

Người đàn ông cao lớn đút hai tay túi, “ quen họ Lâm nào.”

Cảnh sát hỏi, “Vậy giải thích thế nào về việc hôm qua xuất hiện cùng Lâm ở trường học.”

Giọng điệu cao lớn kiêu căng, “Trường học là nhà mở , đến? lớn tuổi như , nhà con cái hỏi thăm trường học là chuyện bình thường.”

Đột nhiên, cánh cửa đẩy .

Tân Kế Vinh ở cửa, “Con , năm ngoái chẳng chôn cất . Lẽ sáng nay đến thăm nó nên mang theo ít giấy vàng đến trường mới .”

Khuôn mặt đàn ông nãy còn hung hăng bỗng tái nhợt, đó trở nên âm u.

Anh rút hai tay khỏi túi, ánh mắt chằm chằm Tân Kế Vinh bước tới, cuối cùng va vai bỏ , “Đi.”

Người trong phòng dậy, cảnh sát đuổi theo, “Đứng , các còn hỏi cung xong .”

Tân Điềm ngăn đồng chí cảnh sát , “Không cản , chi bằng cử theo, chúng trực tiếp bắt quả tang.”

Đồng chí cảnh sát hiểu, thể gọi khác, nhưng bản phụ trách vụ án thì thể .

Cùng lúc đó.

Tân Điềm xe, đầu khung cảnh lùi nhanh chóng ngoài cửa sổ.

“Dì Từ, hướng đến đồn công an .”

Cô giáo chủ nhiệm ghế phụ mồ hôi đầm đìa trán.

Đừng là thật sự bán cả hai họ chứ?

Ông hỏi một cách lo lắng, “Cái cái cái , là ?”

Từ Thi Văn để ý đến ông , nghiêng đầu con gái với vẻ mặt từ ái, “Đừng sợ, bố đang đợi con ở đằng .”

Bố?

Tân Điềm nghĩ dì Từ là chú Hướng, thảo nào cô bé thấy dì Từ một .

Cô bé theo thói quen đưa tay, “Dì Từ, dì cho con mượn đồng hồ của dì xem một chút ?”

Từ Thi Văn luôn đáp ứng yêu cầu của cô bé, “Tất nhiên .”

Tân Điềm nhận lấy mở , đưa cho cô .

Từ Thi Văn chằm chằm chiếc đồng hồ quả quýt, Tân Điềm, “Con lớn , còn giống hồi bé nữa.”

Tân Điềm: “...?”

Đây là đầu tiên dì Từ thẳng bức ảnh Hướng Nhược trong đồng hồ quả quýt.

Kết quả câu ?

Xem vì chuyện hôm qua mà bệnh tình thật sự nặng hơn .

Đang nghĩ ngợi, chiếc xe dừng định bên vệ đường.

Tân Điềm đầu ngoài, một bãi tha ma.

Tân Điềm xoa xoa da gà cánh tay, lưng chút lạnh.

Loading...