Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 179

Cập nhật lúc: 2025-11-16 02:39:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô cũng thấy nóng, cầm cốc nước bên giường gọt hoa quả, một nhát dao, hai nhát dao, gọt thành hình một chú thỏ nhỏ.

“Mẹ giỏi quá.”

Cô bé cố nén cảm giác buồn nôn, nhai nhai trong miệng, nhưng nuốt xuống , cho đến khi thấy viên t.h.u.ố.c trong cốc nước còn thấy nữa.

“Mẹ uống nước .”

Từ Thi Văn lắc đầu, “Con uống .”

Hướng Nhược kiên trì, cốc nước cuối cùng đưa đến tay cô, Từ Thi Văn chạy mua táo nên miệng khô khốc, liền uống mấy ngụm.

Bữa , con gái chỉ ăn ba miếng táo, lắc đầu từ chối.

Cô cất d.a.o gọt hoa quả , thì thấy con gái chủ động ngoan ngoãn uống thuốc.

Có lẽ vì thức quá lâu, cả toát vẻ mệt mỏi, ngáp liên tiếp hai cái, cuối cùng chịu tựa giường bệnh ngủ .

Đừng ngủ!

Không ngủ!

Tuyệt đối thể…

Từ Thi Văn vật lộn mở mắt , trần nhà trắng xóa chói mắt.

Cô hoảng loạn dậy, ngước mắt thấy chồng liền nắm chặt lấy , “Con gái chứ, con bé…”

Hướng Chính Đình dùng hai tay giữ vai cô, tưởng cô hỏi về Tân Điềm, đầu về phía cửa hiệu, “Em xem, đang ở đó kìa.”

Tân Điềm ở cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn mang vẻ nghiêm trọng hợp với tuổi, đang chuyện với cảnh sát.

Từ Thi Văn theo phản xạ lắc đầu, “Đừng đùa với em kiểu đó, em hỏi Nhược Nhược !”

Trong khoảnh khắc, đầu Từ Thi Văn đau nhói, những hình ảnh cố ý quên lũ lượt nhét trong đầu.

Cô gái trẻ hai nắm tay kéo .

Mờ ảo, thấy giường bệnh một nhóm bác sĩ đẩy phòng cấp cứu.

Cô gái trẻ và khác đ.á.n.h .

Trong phòng bệnh, chiếc giường trống rỗng còn bóng dáng một nhỏ bé nào đó nữa.

Cô gái trẻ với đôi mắt rạng rỡ gọi cô là dì.

Trong mơ hồ, giọng xa xăm ngừng khuếch đại, đang gọi cô là .

“Đối phương khăng khăng chị của cháu, chỉ là đến đón cháu tan học.”

Ở cửa phòng bệnh, đồng chí cảnh sát bình tĩnh thuật .

Tân Điềm nhăn cái mũi nhỏ, “Cháu năm nay sáu tuổi, học còn chị gái cùng nữa mà.”

Cảnh sát cũng cảm thấy bất lực, “Hiện tại bằng chứng, phía trường học cũng định truy cứu, cháu…”

“Cháu truy cứu, cháu sợ ở chỗ vắng , họ trực tiếp bắt cóc cháu bán.”

“…”

Đồng chí cảnh sát nhận ý của đương sự, bày tỏ sẽ tiếp tục theo dõi, hiện tại thể thả .

Đang chuyện, trong phòng bệnh truyền tiếng động, Tân Điềm lập tức chào tạm biệt đồng chí cảnh sát.

“Dì Từ, dì còn đau đầu lắm ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-179.html.]

Trên giường bệnh, đang ôm đầu cuộn tròn từ từ ngẩng lên, tóc tai rối bời dính mặt, ướt đẫm mồ hôi, cặp lông mày thanh tú là đôi mắt sáng rõ.

Tân Điềm thấy , vặn khăn mặt, trong chậu nước nóng pha, điều chỉnh nhiệt độ , vắt khô đưa tay , dì Từ rụt rè né tránh, đó vùi đầu lòng chồng.

Tân Điềm sững sờ.

Hướng Chính Đình cũng thấy lạ, chủ động nhận lấy khăn mặt, “Để chú , lẽ cô thấy cháu đưa nên sợ hãi.”

“Là cháu liên lụy dì Từ tái phát bệnh, cháu xin …”

“Đứa bé ngoan, cháu xin gì.” Hướng Chính Đình dịu giọng, “Cháu cũng là nạn nhân, hoảng sợ .”

Tân Điềm lắc đầu, “Thực cũng ạ.”

“Chú , hai đó tự xưng là chị của cháu? Chú nhớ trai cháu trở thành tân binh Hải quân mà.”

Với cảnh sát thì cô thể thẳng thừng quen , nhưng với quen, Tân Điềm thể kiên quyết như .

Cô cũng lừa dối chú dì với .

“Là họ bên ngoại của cháu, hôm nay cháu cũng tại , hai bên lâu liên lạc.”

Hướng Chính Đình suy nghĩ, “Vậy chú điều tra chuyện , ?”

Tân Điềm do dự.

Hướng Chính Đình : “Dì cháu kiên trì uống t.h.u.ố.c suốt thời gian dài như , bệnh tình mới định một chút, họ dọa như … Món nợ chú sẽ bỏ qua , giữa các cháu quan hệ họ hàng, chắc chắn cháu cũng tiện mặt, giao cho chú nhé?”

Tân Điềm lo lắng cô sẽ đồng ý.

“Vậy thì phiền Hướng.” Lâm Tuyết Nhu lạnh mặt, ngay cả giọng cũng mang theo vẻ lạnh lẽo.

Tân Điềm đầu , “Mẹ!” Chị gái theo .

Lâm Tuyết Nhu thấy con gái út bình an vô sự, tảng đá treo lơ lửng trong lòng suốt dọc đường mới coi như rơi xuống đất.

Bà nhẹ nhàng ôm con gái lòng, với Hướng Chính Đình: “ nhà họ Tân cũng sẽ bỏ qua chuyện dễ dàng .”

Lâm Tuyết Nhu về nhà đẻ.

Bà trực tiếp tìm đến nhà ruột đang việc ở nhà máy điện cơ.

Sở dĩ Lâm kiêu ngạo như , chẳng là dựa hộ khẩu ở huyện để chỗ dựa vững chắc .

Thật trùng hợp, khi Lâm Tuyết Nhu đến, Lâm cũng mặt, cách sân nhà vẫn thể thấy bà đang cầu xin Lâm cứu cháu trai lớn.

“Đồn cảnh sát là nơi đến, để khác thì nửa đời còn của Đức Hoa đây.”

“Bà tự gây họa, ban đầu bảo bà đừng chuyện .”

“Chỉ cần cứu nó, sẽ bảo nó hầu hạ .”

“Không thể , bây giờ bà thể là giữ kín miệng đừng ngoài, để nắm bằng chứng là .”

Lâm Tuyết Nhu đến đây, đẩy mạnh cửa sân, tay bà là tấm biển hiệu tiệm cắt tóc của nhà họ Lâm, bà tháo xuống từ cửa hàng, giờ ném thẳng xuống đất.

“Cậu, chọn một , là tiếp tục sống cuộc sống yên của , là dốc hết tài sản giúp bà cứu Lâm Đức Hoa.”

Đầu Lâm “ù” lên một tiếng, tai ù , lắp bắp, “Tuyết Nhu, con đến đây.”

Lâm Tuyết Nhu ruột biến sắc, cố gắng duy trì vẻ tươi , chắc chắn là chuyện gì, đổ thêm dầu lửa, gọi nữa.

“Đừng nghĩ con đang dọa , Lâm Đức Hoa tay đ.á.n.h đồng chí Từ bảo vệ con gái con tại chỗ, bây giờ vẫn đang viện, đợi tỉnh …”

Loading...