Xuyên Không Thập Niên: Cô Vợ Nhỏ Của Phản Diện Trong Truyện Niên Đại - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-11-16 02:13:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tân Điềm tịch thu t.h.u.ố.c lá, cúi đầu thấy trong túi áo bố cộm lên, liền đưa tay sờ cả bao thuốc.

Cô bé nhăn mũi, ghé sát bố ngửi kỹ, vẫn còn thoang thoảng mùi t.h.u.ố.c lá. Mở đếm, còn đến một nửa.

"Hút nhiều quá! Số còn tịch thu hết." Tân Điềm nhét tất cả cặp sách.

Tân Kế Vinh ngoan ngoãn đó giơ hai tay lên, cô con gái bé bỏng quản chuyện chuyện , sự phiền muộn vương vấn trong lòng lập tức tan biến.

Nhìn con gái nhỏ hì hì, ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

"Nghe lời con gái nhỏ của bố, từ giờ bố hút nữa. Trong cặp con thư?" Sự chú ý của Tân Kế Vinh lập tức thu hút, "Thằng nhóc nào lén lút thư tình cho con đấy? Nó con thành niên !"

Tân Điềm chớp mắt, rút lá thư , "Cái , con cho Lục Nhượng. Ban đầu con định tan học bưu điện gửi, bố cùng con ?"

Còn chuyện gần đến giờ cơm tối mà bố xuất hiện ở đây, cô bé mặc kệ, bố là lớn, đó là vấn đề bố tự lo.

"Đợi chị một lát, lát nữa chị sẽ ."

Sau khi dì Từ định, cô bé và chị vẫn hẹn gặp ở cổng trường.

Tân Kế Vinh lắc đầu, ghé cửa sổ phòng bảo vệ, "Bác ơi, ơn với cô con gái thứ hai của một tiếng, đưa em nó đây ạ."

Trường mới bảo vệ hai ngày, Tân Kế Vinh sớm đến quen, đưa chút quà vặt , bác bảo vệ thể nhớ hiệu trưởng, nhưng chắc chắn quên hai chị em Tân Mật và Tân Điềm trông thế nào.

Nghe Tân Kế Vinh , bác lập tức đồng ý, "Anh cứ , thấy sẽ ."

"Dạ , cháu cảm ơn bác." Tân Kế Vinh đầu , "Con gái nhỏ, đưa nửa bao t.h.u.ố.c nãy cho bác , dù bố cũng hút."

Tân Điềm ngoan ngoãn lấy đưa cho bố, thấy bác bảo vệ nhận lấy, đến nỗi mặt nhăn nheo thêm mấy nếp.

...

Đến bưu điện chút xa.

Hai cha con cũng nhắc đến việc xe buýt, cứ thế chầm chậm bước con đường lát đá xanh trong ngõ nhỏ, trò chuyện đầu cuối.

"Miêu Phát Tường định cuối năm thi tay nghề, đây nó là thợ học việc với bố, vợ nó đang m.a.n.g t.h.a.i sắp sinh, thi đỗ mới tăng lương."

"Lý Kiến An đưa vợ về nhà, những lời bóng gió của kế đều vợ nó chặn họng , lạ cái là bố nó tức giận, cô vợ ghê gớm thật."

"Mẹ con cũng kém, dây chuyền sản xuất mới xác định, dám tìm đến giám đốc trung tâm thương mại để đàm phán cung cấp hàng, thật liều lĩnh. Nghe tối nay còn một bữa tiệc, nhưng hẹn ở Quốc doanh phạn điếm."

Huyện Kiến Phương ngoài Quốc doanh phạn điếm , còn hai nhà hàng khác đây là tư nhân chuyển sang công lập, vị trí trùng với Quốc doanh phạn điếm, nên cũng ảnh hưởng lẫn .

Trong lòng Tân Điềm, đương nhiên là giỏi nhất, "Chắc chắn là sẽ thành công. Bố ơi, hẹn ăn tối ở nhà hàng nào , nếu gần thì gửi thư xong tìm ."

"Vọng Phong Lâu, hình như tên là ."

Tân Điềm , "Gần đó, thì đón , lỡ uống rượu thì đến cũng cớ để rời ."

Thỉnh thoảng cô bé đến Quốc doanh phạn điếm cũng bắt gặp các nhà máy tổ chức tiệc chiêu đãi trong phòng riêng, cách cửa vẫn ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, còn tiếng đàn ông líu cả lưỡi gọi uống tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thap-nien-co-vo-nho-cua-phan-dien-trong-truyen-nien-dai/chuong-151.html.]

Tân Kế Vinh nghĩ đến điều gì đó, khẩy, "Mẹ con sẽ chịu thiệt ."

" lỡ thì , bố nhanh lên."

Tân Kế Vinh lúc một chút cũng gặp Lâm Tuyết Nhu, đành con gái nhỏ kéo về phía .

Đến bưu điện, kịp lúc mấy phút khi nhân viên tan ca, Tân Điềm theo hướng dẫn của nhân viên, mua tem dán lên phong bì, đưa thư .

Quay đầu , cô bé phát hiện bố đáng lẽ lưng biến mất.

Cô bé nắm chặt dây cặp sách, mắt tìm kiếm xung quanh, "Bố ơi."

Đi thêm hai bước, cô bé thấy đang trốn cái cây phía , nửa bàn chân lộ ngoài.

Tân Điềm nữa, chỉ hướng về phía đó gọi, "Bố là con một đó."

"Con thật đó, con tìm đây."

"Đứng ." Tân Kế Vinh ôm một củ khoai lang nướng đến, "Bố mua đồ ăn cho con, mà trong lòng con chỉ nhớ đến con thôi."

Tân Điềm chằm chằm củ khoai lang nướng vẫn còn bốc khói, "Đâu , rõ ràng con mà."

Tân Kế Vinh khẽ hừ một tiếng, phịch xuống mép đường, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, "Ăn xong chúng sẽ , đường lâu như con chắc chắn đói , còn sức để ?"

Tân Điềm tủm tỉm đến, cạnh bố, cũng chê đất bẩn, so sánh hai củ khoai lang.

Tân Kế Vinh đưa tay , "Củ lớn hơn."

Tân Điềm đẩy , chọn củ , "Củ lớn hơn để cho bố."

Thấy bố nhướng mày, cô bé , "Dỗ bố thôi."

Tân Kế Vinh cũng vội bóc khoai lang, chống một tay lên đầu nghiêng sang con gái nhỏ, "Bị ?"

"Quá rõ luôn, bố con hiểu bố lắm, khi còn hơn cả bố tự hiểu ." Tân Điềm xong, bẻ củ khoai lang nướng đôi, c.ắ.n phần giữa mật.

Cảm thấy bố gì, cô bé lau sạch khoai lang dính môi, tiếp tục , "Bố nỡ để trai . Hôm trai gặp chuyện, bố đợi điện thoại suốt đêm đó."

Tân Kế Vinh hồn, "Cái đó khác, lúc đó là nó gặp nguy hiểm."

"Bây giờ bố cũng vẫn lo lắng trai gặp nguy hiểm, đúng ?" Tân Điềm thấy bố động đậy, đưa nửa củ khoai lang cô bé chạm đến mặt bố, "Nếm thử , củ ngọt lắm."

Tân Kế Vinh c.ắ.n một miếng, quả thực ngọt đến phát ngấy.

Tân Điềm cứ thế cầm khoai, ghé sát đầu thì thầm, "Bố ơi, con nhỏ cho bố một bí mật nhé."

"Gì cơ?" Tân Kế Vinh nheo mắt , cũng ghé sát theo cô bé.

"Con cũng trai ." Khi Tân Điềm , cô bé nhíu mày tỏ vẻ vui, " con trai vui vẻ hơn, liên tiếp từ chối, buồn bã lâu, bố còn nhớ ?"

Tân Điềm nhớ.

Cô bé còn nhớ, lúc đầu khi bố khuyên tạm nghỉ học, học muộn hơn một chút, trong lòng cô bé cũng khó chịu.

Loading...