Xuyên Không Thành Vợ Tà Vương - Chương 536

Cập nhật lúc: 2025-09-09 13:01:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến việc tứ đại hộ pháp luôn miệng gọi Vân Nguyệt là phu nhân, trong khi giữa và nàng vẫn cử hành đại hôn, so sánh với những điều nàng kể về ký ức hai từng cùng trải qua, Xích Diễm càng lúc càng cảm thấy sự tình vô cùng rõ ràng.

Minh – nữ tử mà luôn khắc sâu trong tâm, e rằng điều gì đó với thể , khiến sinh thứ tình cảm sâu đậm đến như .

Chỉ là, – Xích Diễm – từ đến nay vốn là kẻ lãnh tâm lãnh tình, cho dù yêu sâu đậm, chỉ cần phát hiện kẻ dám tay với thần trí của , nhất định sẽ khiến nàng rõ kết cục của kẻ dám động Ma Đế là như thế nào!

Nhìn ánh mắt tràn đầy mong chờ của Vân Nguyệt, cảm nhận rõ sự phản kháng mơ hồ trong lòng , Xích Diễm trầm giọng : “Lời ngươi , bản tôn ghi khắc. Nếu lời ngươi là thật, bản tôn sẽ cho ngươi , nữ nhân rốt cuộc là ai.”

Lời khiến Vân Nguyệt xúc động đến rơi lệ.

Chẳng lẽ thật sự là thiện tâm tích tụ mà khiến nàng vượt qua kiếp nạn ?

“Hảo, cùng ngươi !”

“Không cần. Ngươi về Thiên Đình . Nếu chuyện đúng như lời ngươi , bản tôn tự nhiên sẽ đến tìm ngươi.”

Vì Xích Diễm nàng theo, ánh mắt Vân Nguyệt khẽ tối. nàng cưỡng ép lúc , liền gật đầu: “Vậy , chờ ngươi…”

Chợt nhớ điều gì, nàng vội vàng thêm: “Ngươi yên tâm, sẽ với phụ vương và mẫu hậu, để họ dời ngày cử hành đại hôn.”

Nàng chủ động đề xuất kéo dài thời gian cử hành hôn lễ, điều trái ngược với lời Minh từng rằng nàng lấy phận công chúa áp đặt ép hôn .

Nghĩ , nếu đây thật sự từng đối xử với nàng như , yêu nàng sâu sắc như lời nàng kể, thì việc phản bội nàng, chẳng sẽ khiến bản đau lòng hơn ai hết ?

“Ngươi…”

“Ân?” Vân Nguyệt ngước mắt , định gì.

“Chuyện hoãn hôn lễ, tạm thời cần nhắc tới.”

Lời khiến mắt Vân Nguyệt lập tức sáng rỡ, nàng kìm mà lao đến đặt lên môi một nụ hôn sâu nặng.

Thân thể Xích Diễm bao giờ bài xích nàng, nụ hôn rơi xuống, khiến khỏi sinh lòng luyến tiếc. Nhìn đôi mắt long lanh ánh của nàng, cùng đôi môi hồng mềm mại như cánh hoa đào, bỗng dâng lên một cơn xúc động – kéo nàng lòng, nếm hương vị quen .

Ánh mắt chằm chằm môi nàng lâu, đến khi đối phương đỏ mặt né tránh, mới dời ánh , khẽ ho một tiếng, : “Ngươi .”

Biết hạ lệnh đuổi khách, Vân Nguyệt dám khiến phản cảm ngay khi mối quan hệ khởi sắc. Nàng nhận , dù ánh mắt nàng còn ẩn sâu sự chán ghét, nhưng trong lòng dần d.a.o động.

Thông minh như Xích Diễm, cho dù kẻ nào đó từng đảo lộn niềm tin của , vẫn sẽ dựa lý trí mà tìm chân tướng.

Lời rằng cần hoãn hôn lễ, đủ chứng minh tin lời nàng .

, Vân Nguyệt tin tưởng Xích Diễm nghĩa là nàng sẽ tin tưởng địch nhân.

Kẻ thể lợi dụng thời điểm suy yếu để bóp méo ký ức của , nhất định là kẻ ẩn lâu trong bóng tối. Hơn thế nữa, còn am hiểu sâu sắc về Ma Giới và Ma Cung. Nếu , sự trông giữ nghiêm ngặt của tứ đại hộ pháp, thể lặng lẽ tiến Ma Cung mà tay với ?

“Ngọn lửa, đây. Chỉ là… khi thể ở bên cạnh, thể để tứ đại hộ pháp bầu bạn cùng ngươi? Ta lo lắng…”

Xích Diễm đưa tay ngăn lời nàng. Vân Nguyệt mở miệng, đoán nàng định gì và vì lo lắng như .

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-536.html.]

Tuy trong lòng vẫn còn chán ghét nàng, nhưng phát hiện giữa hai tồn tại một sự ăn ý khó diễn tả. Ăn ý đến mức thể đoán từng ánh mắt, từng câu của nàng hàm chứa điều gì.

Hắn tin rằng, nếu từng trải qua thời gian dài bên , sẽ thể sinh sự ăn ý đến mức . Cảm giác , rõ ràng sâu sắc và vững vàng hơn nhiều so với thứ tình cảm mơ hồ mà dành cho Minh.

“Bản tôn , ngươi cứ về, chờ tin tức của bản tôn.”

Nhìn Ma Cung hoang tàn ngoài chính điện, lòng Vân Nguyệt đau nhói.

“Vậy… đây. Ngươi nhớ giữ gìn…”

Nhìn dáng vẻ nàng mỗi bước đều ngoái đầu, tim Xích Diễm chợt rung động.

Cho đến khi nàng rời , mới chợt nhớ : nàng vẫn gọi là “Ngọn lửa”, mà hề thấy khó chịu, cũng hề chỉnh nàng như từng với Minh.

Trái , mỗi khi Minh gọi một tiếng “Ngọn lửa”, trong lòng liền dâng lên một nỗi bực bội khó thành lời, vì yêu cầu nàng gọi là “Đế quân”.

Ai đúng ai sai, đến đây cũng rõ ràng.

Chẳng qua trong lòng vẫn còn yêu Minh, nên mới cho nàng một cơ hội.

Chỉ là, hề , tại một nơi âm u tăm tối nơi Ma Cung, một ánh mắt lạnh lùng đang dõi theo nhất cử nhất động của và Vân Nguyệt. Mỗi một câu , mỗi một biểu cảm của hai , đều lọt khỏi tai kẻ .

Nhìn Xích Diễm biểu hiện mặt Vân Nguyệt, Minh khỏi bất mãn. Nàng thật ngờ, một giọt độc tình đơn giản phát huy hiệu quả như mong thể của Ma Đế.

Có vẻ như đổi Xích Diễm, nàng tay ác độc hơn nữa.

Trước đây, nàng lợi dụng lúc hôn mê mà hạ cổ. Loại cổ vốn uy lực cực lớn, hiệu quả kéo dài vĩnh viễn. thể của Ma Đế giống phàm nhân, cho nên cổ độc mới kháng .

Muốn chế ngự , chỉ còn một cách – chính là lấy ma đan của , gieo cổ độc trực tiếp đỉnh ma đan.

ma đan vốn tương đương với trái tim của . Nếu tim lấy , Hỗn Nguyên Thiên Tinh bảo hộ, Xích Diễm há chẳng là tử vong ngay lập tức?

Làm thế nào mới thể lấy ma đan mà khiến mất mạng?

Hoặc giả… cho dù chết, liệu thể trong thời gian ngắn sống nữa?

Ánh mắt Minh lóe lên hàn quang. Nhìn theo bóng dáng Vân Nguyệt rời thật lâu, một kế sách độc ác dần dần thành hình trong đầu nàng.

Thế gian bằng hữu vĩnh viễn, cũng chẳng địch nhân muôn đời. Công chúa Vân Nguyệt, nếu Xích Diễm khi mất tim mà còn thể sống, cứu cứu … tất cả trông chờ ngươi!

Minh nở nụ diễm lệ, chớp mắt liền biến mất vô tung.

Sau khi Vân Nguyệt rời , Xích Diễm từ tứ đại hộ pháp tất cả chuyện từng xảy giữa và nàng. Cuối cùng, quyết định lập tức dẫn theo tứ đại hộ pháp đến nhân gian để chứng thực điều.

Chỉ là, tuyệt đối ngờ, một ngày ở Ma Giới Tiên Giới, tương đương một năm ở nhân gian. Trong lúc trì hoãn chừng một canh giờ tại Ma Giới, cũng đủ để Minh gieo rắc một tai kiếp ngập trời nơi nhân gian…

Khi Xích Diễm cùng tứ đại hộ pháp tới nơi mà Vân Nguyệt từng nhắc tới – nơi hai cùng dựng nên Càn Khôn Học Viện – các học viên nơi vẫn đang chăm chỉ học tập.

Thấy họ chuyên tâm như , trong lòng Xích Diễm bỗng dâng lên một dòng nước ấm dịu dàng…

Loading...