Xuyên Không Thành Vợ Tà Vương - Chương 384
Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:05:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xích Diễm một tay chống đỡ mặt đất, tay còn nhẹ nhàng lướt qua má Vân Nguyệt. Một cảm giác như dòng điện truyền qua khiến cả hai đều cảm thấy làn da tê dại.
“Đừng sợ, sẽ ép buộc nàng, sẽ chờ đến khi nàng suy nghĩ kỹ càng. Nếu nàng nguyện ý gả cho , tuyệt đối sẽ chạm nàng dù chỉ là một chút.”
Khi Xích Diễm , thở nóng rực phả lên gò má nàng, khiến hai má vốn đỏ bừng của nàng càng thêm rực rỡ, kiềm chế .
Nghe lời , cảm nhận rõ ràng vật cứng rắn như sắt thép căng cứng suốt mấy canh giờ, trong lòng Vân Nguyệt trào dâng một cảm giác ấm áp, đồng thời cũng thoáng chút bất nhẫn.
Xích Diễm chỉ dịu dàng trong chốc lát, ngay đó lời trở nên mạnh mẽ:
“Tuy sẽ cưỡng ép nàng, nhưng thành cả đời chỉ một . Nàng gả cho nam nhân yêu, sống trọn đời trong ái tình, cảm nhận hạnh phúc, là thành cho gia tộc, gả cho một mà nàng yêu, chỉ bởi vì là nhân?
Ngày đại hôn, hoàng tộc cùng Long Tộc quan hệ đủ vững chắc, nàng , cũng chỉ là tô điểm thêm cho gấm vóc. nhân sinh của nàng thì ? Ai sẽ vì nàng mà chịu trách nhiệm?”
“Ta…”
Vân Nguyệt định vẫn thích Chiến Tân Đường, nhưng còn kịp thốt cắt ngang.
“Đừng nàng thích Chiến Tân Đường, đó là lời dối trá! Kẻ ngốc cũng , nàng thích là .”
“Ta… Ta vốn dĩ thích Tân ca ca. Ngươi dựa mà thích ngươi?” Vân Nguyệt lời đánh trúng tâm sự, hổ đến mức chỉ chui xuống đất, vội vàng phủ nhận.
lời dứt, thấy hành động tiếp theo của Xích Diễm, nàng lập tức hối hận đến mức ruột gan như thiêu đốt.
Chỉ thấy Xích Diễm khi lời nàng , một lời, thuận tay nhặt lấy thanh băng đao bên cạnh đang phát sáng lạnh lẽo, chút do dự đ.â.m thẳng tim .
DTV
Chỉ trong chớp mắt, một dòng m.á.u tươi cuồn cuộn phun trào từ lồng n.g.ự.c , khiến Vân Nguyệt hoảng loạn nhào tới, lập tức dùng tay áp chặt lấy vết thương của .
Một tia kim quang chợt lóe, vết thương sâu hoắm liền biến mất, chỉ để n.g.ự.c một mảng lớn m.á.u đỏ chứng minh nơi một thương tích nặng nề.
“Ngươi cái gì ?” Vân Nguyệt giận dữ hét lên.
Xích Diễm khẽ nhíu mày, hiển nhiên cơn đau vẫn tan .
“Ta sẽ ép buộc nàng. Nếu nàng yêu , sẽ giúp nàng lựa chọn. Ngược là nàng, rốt cuộc đang sợ cái gì?”
“Chẳng lẽ còn cách nào khác, nhất định như ? Sao ngươi cố chấp đến mức ?”
Nhìn vết m.á.u loang lổ , từng giọt lệ rơi xuống.
Giọt nước mắt trong suốt hòa cùng dòng m.á.u đỏ tươi chói mắt, loang một mảng như lửa cháy, rực rỡ mà dịu dàng, màu sắc đến vô cùng.
“Ngốc , cái gì?”
Xích Diễm đưa tay lau những giọt lệ lăn dài má nàng. Nhẹ nhàng : “Đã nàng yêu , thể thương, thì hãy nữ nhân của .”
“Không với ngươi ? Ta hôn ước, thể tùy tiện đổi ? Nếu , Tân ca ca sẽ ? Hắn yêu , nếu rời , sẽ đau lòng.”
“Vậy còn thì ?”
“Hử?” Vân Nguyệt nước mắt đầm đìa Xích Diễm, hiểu ý .
“Nếu nàng ở bên , Tân ca ca sẽ đau lòng. nếu nàng gả cho , nàng vui vẻ ? Và nàng sợ đau lòng ?”
“Ngươi… ngươi sẽ đau lòng?” Trong lòng Vân Nguyệt thoáng dâng lên một cảm giác ngọt ngào.
“Đương nhiên ! Không chỉ đau lòng, mà còn đau lòng.” Ta thậm chí sẽ đến thiên đình tranh đoạt , đến lúc đó tình thế sẽ càng thêm hỗn loạn.
Chỉ là câu , Xích Diễm miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-384.html.]
“Ngươi dối!” Vân Nguyệt thẹn thùng cúi đầu.
“Vì nàng, cam nguyện vĩnh viễn cái gọi là tiểu thụ , chẳng lẽ nàng còn nghi ngờ tâm ý của ?”
Lời của Xích Diễm khiến hai má Vân Nguyệt đỏ bừng nữa.
Nghĩ đến cảnh hai ở bên , nàng ở phía điên cuồng, ở phía rên rỉ… Vân Nguyệt chỉ cảm thấy m.á.u nóng dồn lên trán.
“Sao? Đồng ý ?”
“Ngươi… ngươi để suy nghĩ kỹ một chút…”
“Được.” Thấy Vân Nguyệt phần do dự, Xích Diễm mỉm xuống đất, để mặc cho nàng cứ thế sấp , dùng thanh khiết thuật lau sạch vết m.á.u còn .
Bởi vì đây là một vấn đề vô cùng nghiêm túc, một khi lựa chọn, sẽ gánh vác trách nhiệm cả đời.
Vân Nguyệt trong lúc nhất thời thể quyết định, cứ sấp Xích Diễm ngẫm nghĩ.
Trên Xích Diễm một mùi thơm nhẹ của đào thảo, nàng thích mùi hương . Ngửi mãi, ngửi mãi, nàng cảm thấy buồn ngủ, và đó, nàng chẳng còn gì nữa.
Nhìn tiểu nha đầu đang ngủ say , trong mắt Xích Diễm hiện lên một tia sủng nịch mà ngay cả cũng ngờ tới.
Tiểu nha đầu quả thực khiến yêu thích, nếu thể cùng nàng sống trọn vĩnh sinh, chắc chắn sẽ hạnh phúc.
Chỉ mấy canh giờ ngắn ngủi bên , nhưng dám khẳng định, nếu thể cùng một nữ tử như nàng sống chung, cho dù là ngày tháng vĩnh viễn kéo dài, cũng sẽ thấy nhàm chán.
Tuy rằng phía chút sưng đau, nhưng nhiệt độ cơ thể nàng khiến khác cảm thấy thoải mái vô cùng. Hơn nữa, nàng vẫn ngừng hút lấy năng lượng của Hỗn Nguyên Thiên Tinh trong cơ thể , khiến cảm giác thiêu đốt biến mất.
Xích Diễm thả lỏng, cảm nhận sự mệt mỏi từng , nặng nề .
Không ngủ bao lâu, một chút lạnh buốt rơi xuống n.g.ự.c khiến Xích Diễm bừng tỉnh. Mở mắt , bật khẽ.
Tiểu nha đầu , quả thực trưởng thành mà!
Chỉ thấy nàng áp má lên n.g.ự.c , khóe miệng khẽ mở, một dòng nước miếng rỉ .
Xích Diễm đưa tay nhẹ nhàng lau vệt nước miếng nơi khóe môi nàng, nhắm mắt dưỡng thần, nhưng ngủ nữa.
Nếu Ma Giới thấy ma quân khiết phích cực độ như để một nữ tử chảy nước miếng lên , những giận mà còn mỉm đầy sủng nịch, chẳng sẽ cảm tưởng !
Đợi đến khi Vân Nguyệt yếu ớt tỉnh , trời sáng ngày thứ hai.
Vừa lau nước miếng chảy xuống theo thói quen, Vân Nguyệt vẫn nhớ đang ở .
Khi từng màn kí ức ùa về, nàng đột nhiên bật dậy, trợn to mắt Xích Diễm đang mỉm ngắm .
Nghĩ đến việc nước miếng lau , Vân Nguyệt cúi đầu xuống.
Quả nhiên, ngay tại nơi nàng , vẫn còn một chút lấp lánh khô.
Nghĩ rằng Xích Diễm phát hiện, nàng lập tức lén lút dùng khuỷu tay lau vệt nước .
Nhìn động tác nhỏ của nàng, Xích Diễm nhịn bật .
Vân Nguyệt chu môi, chút giận dỗi hỏi: “Ngươi cái gì chứ?!”
Xích Diễm nhịn đáp: “Không cần hổ, nơi lau nhiều .”
Vân Nguyệt: “…” Thật là mất mặt quá …