Xuyên Không Thành Vợ Tà Vương - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:10:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cùng tưởng cô nương những lời , tuyệt tưởng cô nương nhường vị trí vương phi cho , mà là rõ với tưởng cô nương, Huyền Vương sớm còn là vật trong ao, tất sẽ một ngày phi long tại thiên, mà nữ tử bên cạnh , e rằng cũng sẽ ít.

Tại hạ , tưởng cô nương là một nữ tử thông minh, trở thành địch nhân, vì thế mới lòng đến mấy lời . Đã định sẵn là tỷ , chẳng bằng chúng tay nắm tay, cùng phò tá Huyền Vương. Ngươi dùng trí tuệ, dùng vũ lực, tin rằng đến một ngày, những kẻ tự cao tự đại nhất định đối thủ của chúng .”

Vân Nguyệt chăm chú Bộc Như Lê, khỏi cảm khái: nàng quả thật là một thiếu nữ khí độ. Có thể chủ động đến tìm nàng một tràng lời chân tình như thế, quả dễ gì.

Tuy định sẵn là tình địch, nhưng nhân cách nàng hơn hẳn Đông Phương Uyển Hàm năm xưa.

Tuy định sẵn là tình địch, nhưng nàng chẳng thể chán ghét .

Khóe môi Vân Nguyệt khẽ cong lên, : “Bộc cô nương là tính cách thẳng thắn, nếu giữa chúng Huyền Vương chen giữa, nghĩ chúng hẳn thể trở thành bằng hữu.

Chỉ là, Bộc cô nương kiêu ngạo của nàng, cũng kiên trì của .

Đối với tình cảm, thích bất kỳ tạp chất nào. Đối với Huyền Vương, đòi hỏi điều gì cao xa, chỉ mong mạnh khỏe bình an là đủ.

Nếu giành ngôi vị hoàng đế dùng đến tình cảm giữa chúng để đánh đổi, tình nguyện hoàng đế.”

“Tưởng cô nương cảm thấy như ích kỷ ?”

“Nga?” Vân Nguyệt nhíu mày: “Vì thế?”

“Nam nhi đại trượng phu, chí tại thiên hạ. Hỏi thử, ai là nam nhi chí hướng lớn lao?

Huyền Vương đỉnh cao, chỉ cần nỗ lực một bước, liền thể chạm tới thiên mệnh. Tưởng cô nương ngươi rõ lòng , vì cớ gì dùng tình cảm để trói buộc?

DTV

Cho dù cuối cùng chọn ngươi, từ bỏ đế vị, liệu thực sự vui vẻ?”

“Bộc cô nương cho rằng, nếu giành đế vị, sẽ vui vẻ ?” Vân Nguyệt hỏi .

“Thực hiện mộng tưởng của bản , chẳng lẽ khiến vui vẻ?”

“Thứ nhất, ngươi Huyền Vương, nên ngươi mộng tưởng thật sự của là gì. Thứ hai, ngươi Huyền Vương, nên cũng điều gì mới khiến hạnh phúc. Thứ ba, ngươi hãy lịch sử các bậc đế vương, bên cạnh là tam cung lục viện, hậu cung ba ngàn giai lệ, cái gì cần đều , mấy ai thực sự hạnh phúc?”

“Cái đó…”

“Điều đó cho thấy, hoàng đế chắc là con đường đến hạnh phúc.”

từ xưa tới nay, bao nhiêu hoàng tử vì ngôi vị hoàng đế mà tiếc tương tàn, ngươi bên , Hoằng Vương và Thần Vương tranh đấu đến mức nào, chẳng lẽ họ thấy vui vẻ ? Nếu , vì tranh giành?”

“Chẳng qua là tâm tranh đấu mê hoặc. Ai giành đế vị thì là thắng lớn nhất. thắng lớn đồng nghĩa với hạnh phúc.

Ta mong Huyền Vương hạnh phúc, chỉ thôi. Nếu thực sự hoàng đế, và cảm thấy đó là điều khiến hạnh phúc, thì đừng giúp chạm đến trời cao, thể vì mà đ.â.m một lỗ thủng trời cũng bằng lòng.”

“Không ngờ tưởng cô nương, một nữ tử yếu mềm, thể lời ngông cuồng đến .”

Vân Nguyệt khẽ , tranh cãi, chỉ nhàn nhạt : “Cho Bộc cô nương chê .”

Thấy Bộc Như Lê đáp, dường như chút giận, Vân Nguyệt : “Bộc cô nương, tại hạ một vấn đề vẫn nghĩ mãi thông, thỉnh giáo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-253.html.]

“Tưởng cô nương cứ .”

“Tuy rằng Thanh Nguyệt cùng Bộc cô nương tiếp xúc nhiều, nhưng chỉ qua một đoạn đối thoại ngắn, thể Bộc cô nương là cao ngạo, chính trực, khác với những nữ tử thích tranh miệng đấu lưỡi.

Bộc cô nương là nữ nhi trấn quốc tướng quân, danh môn quyền quý nào mà thể gả ? Vì một lòng hướng tới Huyền Vương? Chẳng lẽ chỉ vì thể lên ngôi hoàng đế?”

“Đương nhiên .” Bộc Như Lê lập tức phủ nhận, giọng phần gấp gáp.

“Đã , chẳng lẽ là bởi vì ngươi yêu thích dung mạo Huyền Vương, vẻ ngoài mê hoặc?”

Hai má Bộc Như Lê ửng đỏ, nhưng vẫn lập tức phản bác: “Đương nhiên .”

“Đã vì quyền, cũng chẳng vì sắc, ngươi và Huyền Vương gần như nhiều tiếp xúc, rốt cuộc là vì điều gì mà ngươi yêu ?”

“Ta…” Lời của Vân Nguyệt khiến Bộc Như Lê nghẹn họng, thể đáp lời.

Thực , nàng cũng thích Huyền Vương. Từ nhỏ phụ với nàng, Huyền Vương là phu quân tương lai của nàng. Sau đó, khi cùng phụ kinh, đầu gặp thiếu niên Huyền Vương, nàng đem lòng ngưỡng mộ.

Kể từ đó, cả cuộc đời nàng đặt mục tiêu trở thành nữ trung hào kiệt, thể phụ tá phu quân tương lai. Càng nỗ lực, tình cảm nàng dành cho Huyền Vương càng sâu đậm, bởi vì tất cả cố gắng đều là vì .

hôm nay, khi Tưởng Thanh Nguyệt hỏi nàng lý do yêu Huyền Vương, nàng trả lời thế nào.

“Vậy tưởng cô nương vì xem trọng Huyền Vương?”

Vân Nguyệt mỉm , chậm rãi : “Ta và Huyền Vương từ quen , thấu hiểu, đến yêu , giữa chừng trải qua nhiều chuyện. Hiện tại, chúng thề sống c.h.ế.t bên , chính là mạng sống của . Hỏi xem, ai là yêu chính mạng sống của ?”

Lời của Vân Nguyệt khiến lòng Bộc Như Lê chấn động sâu sắc. Vừa hâm mộ, kính phục.

Một nữ tử chút huyền lực nào, thế nhưng thể nhẹ nhàng những lời khiến lòng kinh động đến thế. Nàng nghĩ, dù là hai vị vương phi đang tranh cãi , cũng chẳng thể thốt những lời như !

“Bộc cô nương, Thanh Nguyệt thấy ngươi khác với các nữ tử khác. Bởi vì ngươi thực lực, đầu óc, khiến coi ngươi là bằng hữu.

đối với Huyền Vương và với quan niệm tình cảm của bản , tuyệt đối nhượng bộ nửa bước.

Nếu Bộc cô nương từ bỏ, Thanh Nguyệt cũng sẽ vì thế mà trở mặt. Dù hoàng thượng tứ hôn cho và Huyền Vương, nhưng chúng vẫn cử hành đại hôn.

Nếu thật lòng yêu Huyền Vương, Bộc cô nương thể dùng thời gian một năm để chinh phục trái tim . Nếu một năm, Huyền Vương thật lòng yêu Bộc cô nương, sẽ rút lui.

nếu đến lúc đó vẫn là cục diện như hiện tại, hy vọng Bộc cô nương thể hiểu rằng, việc đời thể cưỡng cầu. Cũng đừng dùng binh quyền trong tay phụ để khiến Huyền Vương khó xử.”

Lời của Vân Nguyệt, lúc đầu còn khiến Bộc Như Lê cảm thấy dễ , về bắt đầu khó lọt tai.

“Ngươi coi phụ là ai? Là lợi dụng binh quyền để ép buộc khác ?” Bộc Như Lê vui: “Hoàng thượng thể yên tâm giao quân Bắc Tường Quốc cho phụ , chính là vì tin tưởng sự trung trực của ông.

và tưởng cô nương quan hệ thế nào, dù thể gả cho Huyền Vương , chúng vẫn trung thành với hoàng thượng và mà hoàng thượng chọn thái tử.”

“Vậy thì yên tâm .” Dứt lời, Vân Nguyệt khẽ động dây cương, tuấn mã liền phi thẳng về phía Xích Diễm.

Nhìn bóng lưng Tưởng Thanh Nguyệt dần xa…

Loading...