“Tiểu tử, đây.”
“Dạ.” Xích Diễm nhẹ gật đầu, bước đến bên cạnh hoàng thượng.
“Phụ hoàng…”
“Ngươi vì phụ hoàng mãi từng tứ hôn cho ngươi ?” Bắc Minh Thần ánh mắt nheo hỏi.
“Phụ hoàng tự nhiên suy tính riêng của .”
Nhìn ánh mắt Xích Diễm, Bắc Minh Thần lập tức tỏ hài lòng, thưởng ngay một cái cốc đầu.
“Đừng giở trò đùa giỡn với trẫm!”
DTV
Thấy Xích Diễm vẫn lên tiếng, Bắc Minh Thần càng thêm tức giận, biểu cảm đầy vẻ tiếc rèn sắt thành thép.
“Huyền Nhi, xuất của ngươi hơn gì các khác, thế nhưng phụ hoàng luôn cho rằng ngươi là tư cách nhất để giữ vững Bắc Tường quốc. Vì thế, suốt bao năm qua, phụ hoàng đều đang âm thầm tính toán giúp ngươi, ngươi ?”
“Vậy nên, phụ hoàng mong thông qua liên hôn để tìm cho nhi thần một chỗ dựa vững chắc?”
“Không sai. Ngày mai buổi chầu sớm, trẫm sẽ hạ chỉ để ngươi ngoài nghênh đón công chúa và hoàng tử Đông Ly quốc. Ba ngày bọn họ sẽ đến kinh thành, nếu ngươi thể cưới công chúa Đông Ly, thì thế lực dựa đó sẽ vô cùng vững mạnh.
Ngoài , con gái của Trấn Quốc Tướng quân Bộc Hạn – Bộc Như Lê – cũng đến tuổi kết hôn, trẫm bàn bạc xong chuyện hôn sự, để nàng trắc phi của ngươi. Cộng thêm Tưởng Thanh Nguyệt, ba nữ tử đủ để giúp ngươi củng cố địa vị trong triều.
Nếu ngươi thật sự yêu Tưởng Thanh Nguyệt, khi ngươi kế vị, thể phong nàng hoàng quý phi. công chúa Đông Ly và tiểu thư Bộc gia, ngươi nhất định cưới.”
Nói đến đây, Bắc Minh Thần chằm chằm Xích Diễm hồi lâu, thấy chút phản ứng, lửa giận bùng lên, nữa cốc đầu một cái nổi giận mắng:
“Thúi tiểu tử! Lão tử đang chuyện với ngươi, hơn nữa còn là chuyện các của ngươi đều khát khao mong ước, ngươi là cái biểu cảm gì thế hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-210.html.]
“Phụ hoàng.” Lúc , Xích Diễm cũng nghiêm túc thẳng Bắc Minh Thần.
“Nhi thần xuất hiển hách như các khác, cho dù thái tử phế, vẫn còn nhị ca và lão tứ. Bọn họ đều là nhân tài, vì phụ hoàng chỉ xem trọng nhi thần, nguyện ý bỏ công sức giúp nhi thần đoạt lấy giang sơn, mà chọn một trong bọn họ?”
Câu hỏi của Xích Diễm khiến Bắc Minh Thần theo bản năng đưa tay vuốt ve chiếc nhẫn ngọc xanh ngón cái, trầm mặc, nên bắt đầu từ .
“Phụ hoàng ngài là đang hy vọng hoàng tộc Bắc Tường quốc thể vĩnh viễn thoát khỏi phiền não Hàn Huyết chứng, thoát khỏi sự trói buộc của Thánh cung, để hậu nhân hoàng thất thực sự thể xưng đế một cách quang minh chính đại đúng ?”
Lời của Xích Diễm khiến Bắc Minh Thần vô cùng kinh ngạc.
“Ngươi ?”
“Phụ hoàng, nếu nhi thần đủ năng lực, cần dựa nữ nhân thế lực ban cho mà vẫn thể yên ngai vàng, thể cam kết sẽ đối đãi với các , ngài bằng lòng tứ hôn Nguyệt Nhi cho nhi thần chính phi, và từ nay can thiệp chuyện hôn nhân của nhi thần nữa ?”
“Vậy ngươi cho rằng bằng ngươi thể định ngôi vị hoàng đế ?” Bắc Minh Thần nheo mắt, bỗng nhiên cảm thấy thấu con trai mắt.
“Lệnh liên minh của Cẩm Y Vệ, phụ hoàng cảm thấy đủ sức nặng ?”
“Ngươi cái gì?” Bắc Minh Thần bật dậy khỏi long ỷ, dám tin tai mà chằm chằm Xích Diễm. “Lệnh liên minh của Cẩm Y Vệ thể trong tay ngươi?”
“Bởi vì nhi thần chính là thủ lĩnh của liên minh Cẩm Y Vệ – sẽ dẫn dắt hoàng thất tứ quốc đối kháng Thánh cung trong tương lai.”
“Ngươi… Ngươi lấy lệnh liên minh từ khi nào?”
Vốn dĩ, chỉ cảm thấy con trai trí tuệ hơn , tấm lòng rộng lớn, khí phách phi phàm, ánh mắt xa hơn tất cả những đứa con khác.
Hắn luôn cho rằng hiểu rõ đứa con .
cho đến hôm nay, khoảnh khắc , mới bàng hoàng nhận – thực sự hiểu gì về cả.