Xuyên Không Thành Sơn Vương: Cả Núi Theo Ta Lên Hương - Chương 36: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:38:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ăn cũng sợ nát ruột

 

“Gia, lời gì , nếu nhị thúc nhận sính lễ của , nhiều chuyện thế . Nói cứ như chúng cầm sính lễ .”

 

“Nếu gia phân gia, chỉ cần phân chúng một phòng ngoài, chê bai ba chúng , chúng cũng thể cố ở chướng mắt , khiến trong lòng thoải mái, ai bảo cha tiếng hiếu thuận chứ.”

 

“Ta bây giờ sẽ gọi nhị thúc, nhị thẩm trả sính lễ cho . Vì mười lạng bạc mà ngay cả con gái ruột cũng nhẫn tâm bán ! Cũng sợ thiên lôi đ.á.n.h c.h.ế.t, đúng là tạo nghiệp mà!”

 

“Nhị thúc đây là cho cả thôn chỉ trích lưng gia đó, sớm đức hạnh như thế, ban đầu gia nên ném nhị thúc thùng nước tiểu mà dìm c.h.ế.t. Cũng đỡ để bây giờ mất mặt!”

 

Lời của Diệp Châu lọt tai tất cả dân làng đang vây xem, khỏi đều bắt đầu khinh bỉ vợ chồng Diệp Thành Tài.

 

Con gái ruột sắp kéo mà ngay cả cửa cũng , chỉ để lão già Diệp và lão bà Diệp hai già , xem bạc còn quan trọng hơn con gái ruột.

 

Thôn bọn họ sinh một cái đồ mất mặt như , quả thực là mất mặt quá thể!

 

“Lão già Diệp, nhà các ngươi gả cháu gái thì tại nhận sính lễ của , đây chẳng là lừa gạt ! Mặt mũi của thôn chúng đều nhà các ngươi mất hết .”

 

, đều giống như nhà các ngươi, mười dặm tám làng ai còn dám đến thôn chúng kết thông gia! Các ngươi đây hại cả thôn thể gả cưới .”

 

“Chuyện nhất định để thôn trưởng , gọi .”

 

Một phụ nữ nhanh chân chạy .

 

Khuôn mặt già nua của Diệp Mãn Thương đỏ bừng, nỗi khổ thể .

 

Diệp Châu dẫn Hạ Tranh đại sảnh, chỉ Diệp Thành Tài .

 

“Đánh thức dậy .”

 

“Béo Nha, bọn họ uống t.h.u.ố.c mê do chính bỏ xuống , thế gọi dậy ?”

 

“Chỉ cần c.h.ế.t, vấn đề đều lớn. Cách luôn nhiều hơn khó khăn, hôm nay dạy ngươi một chiêu, ngươi , học theo.”

 

Diệp Châu , một chân nhấc lên, một phát phịch xuống bụng Lý Xuân Đào.

 

Giơ bàn tay to lên vỗ bốp bốp khuôn mặt đó, tiếng kêu giòn giã, vỗ gọi.

 

“Nhị thẩm mau tỉnh , Xảo Nhi nhà sắp gả chồng , tiễn nó một chuyến ? Còn gặp nó cuối . Sau hầu hạ năm đàn ông, e là c.h.ế.t nó cũng thời gian về một cái !”

 

Nàng dùng hết sức, nhưng chỉ mấy cái tát xuống, dù trúng t.h.u.ố.c mê cũng nàng đ.á.n.h cho tỉnh dậy.

 

Hạ Tranh một bên thấy bỗng nhiên tỉnh ngộ, vẻ mặt như thể hiểu .

 

Vội vàng bắt chước, lên Diệp Thành Tài, bàn tay to trực tiếp vỗ xuống, nhất thời, trong đại sảnh tràn ngập tiếng tát tai lốp bốp, tiếng dứt tiếng vang lên, cực kỳ nhịp điệu.

 

Thấy hai tỉnh , hai mới chịu dừng tay.

 

“Nhị thúc, nhị thẩm, hai đúng là tìm cho Xảo Nhi một nhà chồng , gả thể năm phu quân. Ôi trời ơi, thế thì chẳng sung sướng c.h.ế.t nàng ! Ngày nào cũng cảm giác mới mẻ!”

 

Hai sắc mặt trắng bệch, còn tâm trí để so đo chuyện tát tai, từ đất bò dậy chạy vọt ngoài cửa.

 

Diệp Xảo đang ghì chặt xe bò thấy cha đến, nhịn "ô ô" lên.

 

“Cha , hai mau trả bạc cho bọn họ , con gả , gả cho bọn họ thà c.h.ế.t còn hơn.”

 

“Không gả, gả, nỡ gả con ! Người chủ, mau đưa bạc cho bọn họ, bảo bọn họ cút ngay!”

 

Diệp Thành Tài trực tiếp nhét mười lạng bạc tay Lý Đại Thụ, nhảy lên xe bò bắt đầu giành giật con gái .

 

Lý Xuân Đào càng như ch.ó dữ vồ mồi, túm lấy cánh tay Lý Tam Thụ định cắn.

 

“Ngươi cái đồ chân đất, đồ tiện nhân, cũng dám tơ tưởng con gái . Mau buông tay cho , thì c.ắ.n c.h.ế.t ngươi!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-son-vuong-ca-nui-theo-ta-len-huong/chuong-36.html.]

Bây giờ năm đ.á.n.h ba , lập tức chiếm thượng phong.

Mèo Dịch Truyện

 

Diệp Châu mặc kệ, đ.á.n.h c.h.ế.t một tên thì ít một tên, kêu ba sân thương lượng chuyện.

 

“Hạ Tranh, hai con cá là ngươi tự bắt mua ở trấn?”

 

“Là tự bắt, tối qua đặt lồng ở sông Tề Hà, bắt mấy chục cân cá lận, ngươi cá đem trấn bán , sẽ ngày ngày sông bắt cá.”

 

Hạ Tranh giọng đầy vẻ đắc ý. Hắn thể tưởng tượng cuộc sống tươi , kiếm thật nhiều bạc, xây nhà ngói xanh. Còn một cái sân lớn, sẽ là giàu nhất thôn Đại Vương, xem ai còn dám coi thường .

 

Diệp Châu hài lòng, cũng vô dụng như , nàng bắt cá thức ăn đem trấn bán, liền bắt đầu hành động bắt cá.

 

“Năm lạng bạc cho ngươi, ngươi trấn mua ít dầu, ớt, muối, giấy dầu, bột mì, đậu nành, mua một đôi cối đá, sáng mai sẽ đến chỗ ngươi cá xong, ngươi thể vác lên trấn bán .”

 

Hạ Tranh cầm bạc, dẫn Nhị Trụ và ba nữa trấn, chuẩn mua sắm đầy đủ những thứ Diệp Châu cần.

 

Tống Vãn Nương cảm thấy như đang mơ, hôn sự của con gái nàng cứ thế định đoạt ?

 

Trước đây chỉ thấy Hạ Tranh là một tên côn đồ chính đáng, bây giờ cảm thấy thật cũng khá , chỉ là cha , ai quản thôi, cũng thật đáng thương!

 

Chỉ cần quản lý, xem cũng là thật thà tháo vát. Sau lo cuộc sống khó khăn nữa.

 

Cãi cả buổi sáng, bụng cũng đói , thấy sắp đến giờ cơm, Diệp Châu xách hai con cá bếp.

 

Tống Vãn Nương theo định giúp một tay, tiếng ồn ào bên ngoài, cùng với tiếng của bà cô chồng, lòng nàng vô cùng bất an.

 

“Béo Nha, gia và bọn họ vẫn còn cãi ngoài , chúng thật sự giúp ?”

 

“Giúp cái gì? Có gì mà giúp, hôm nay đến lượt chúng nấu cơm. Nấu , nãi nãi mắng cho xem.”

 

Diệp Châu thoăn thoắt cá, rửa sạch, chặt thành miếng lớn chuẩn kho.

 

Cá đang kho trong nồi, bên hấp thêm một lồng bánh ngô.

 

Đợi đến khi cá kho xong, nàng lựa hai miếng ít xương nhiều thịt, hiếu kính Quạ Ca.

 

Sau đó múc phần nhiều thịt , mang phòng , trong nồi chỉ còn đầu cá và đuôi cá.

 

Ba trong phòng ăn đến thơm lừng, cuối cùng no đến ợ .

 

“Béo Nha, tài nấu nướng của con thật sự . Cá tanh, thơm và mềm.”

 

Chỉ là lời phía Tống Vãn Nương , bà dùng gần hết nửa hũ mỡ heo nhỏ trong nhà, lát nữa chồng chắc chắn mắng.

 

Haizz, mắng thì mắng , dù ngày nào cũng mắng, chẳng thiếu khác.

 

“Nương nếu thích ăn, con sẽ mỗi ngày cho . Hạ Tranh sẽ đ.á.n.h cá, chúng sẽ nghề bán đồ ăn, ngày nào cũng sẽ thịt mà ăn.”

 

“Con gái, là để kiếm tiền, thể ăn hằng ngày .”

 

Diệp Thiết Ngưu quệt một lớp dầu miệng, con gà rừng hôm qua, cùng món cá kho hôm nay thật sự thơm ngon, hai ngày nay ăn thịt còn nhiều hơn cả những năm ăn Tết.

 

Một đám vất vả lắm mới đuổi ba Lý Đại Thụ , xong lời càm ràm của thôn trưởng, bước cửa ngửi thấy mùi hương thoang thoảng, kìm mà từng chảy nước miếng.

 

Vào nhà thử, bàn sạch bong.

 

“Cái nhà trưởng , còn dọn cơm lên bàn, bỏ đói chúng đến c.h.ế.t ?”

 

Vừa nghĩ đến hai con cá , Phùng Kim Mai tài nào nhịn , bà đến phòng bếp thử, chỉ thấy trong nồi chỉ còn đầu cá và đuôi cá.

 

Hũ mỡ heo bên cạnh cũng vơi một nửa. Lòng đau như cắt đến mức bụng cũng co thắt , bà ở cửa bắt đầu c.h.ử.i rủa.

 

“Từng đứa tham ăn tiện chủng, sợ ăn đến nát ruột . Cha còn ăn, các ngươi ăn . Không sợ lão thiên thu những đứa bất hiếu các ngươi!”

 

 

Loading...