Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 847
Cập nhật lúc: 2024-08-24 09:38:46
Lượt xem: 25
Lúc đó mỗi ngày được cho ăn no đến mỗi ngày một cân, một cân rồi sửa thành mười lượng của mười sáu lượng, sau lại sửa thành nửa cân, suýt nữa là đói chết.
Bây giờ mùa rảnh rỗi nông sản ăn cháo cũng không có gì là không đúng cả.
Mùa đông của các đại đội bên ngoài lương thực càng ngày càng ít, có nhiều nhà ăn là không thể tiếp tục, chỉ có thể chia lương thực còn không nhiều cho các thành viên về nhà tự nấu, nhưng mà bọn họ không có nồi sắt, chỉ có thau sứ hoặc là chậu sứ, nấu chín cũng không dễ dàng, chỉ có thể uống nước nguội nước vào bụng, cuối cùng bị bệnh.
Còn có đại đội thà đói c.h.ế.t cũng không chịu giải tán nhà ăn, không chịu chia lương thực cho các thành viên, kêu người lấy thân ngô, lõi ngô, đậu cùng với lại vỏ cây mài với nhau thêm một ít lương khô, sau đó nấu thành cơm cho các thành viên ăn.
Cứ như vậy thì cũng ăn không no, có nhiều thành viên nghĩ cách đi lấy miếng đồ ăn trốn ở nhà nấu cho chín, nhưng mà đại đội vẫn không chấp nhận cho thành viên nấu nướng, bắt được thì sẽ đập nát thậm chí là đánh đập.
Thật ra thì hai tháng đầu còn đỡ, mỗi ngày ăn vài miếng đồ ăn, nằm không nhúc nhích thì tránh tiêu hao năng lượng, kiểu gì cũng chống cự qua được một thời gian.
Mùa thu không bội thu đến mức nào, thì dù gì trong ruộng cũng còn có lương thực, cỏ dại, rau dại, bào một chút thì có thể ăn no, như vậy thì có thể chống cự qua được hai tháng.
Cuối đông đầu xuân mới là lúc khó chịu nhất.
Lương thực thu hoạch vào mùa thu đã ăn hết rồi, mùa hè thì chưa thu hoạch được, lúc này rau dại ở trong vườn còn chưa lên hoàn toàn, không có thứ có thể nhét vào mồm, vậy nên bị đói c.h.ế.t thì hầu hết là vào thời điểm tháng chạp và mùa xuân.
Lương thực cứu trợ thì không đưa xuống, rất nhiều người không chống cự nổi nữa, trong trường hợp như vậy, có người bị bệnh phù nề, con nít và người bệnh là người không chịu được trước, sau đó mới là đàn ông.
Người xưa có câu, “Đàn ông ba ngày, phụ nữ bảy ngày, bà già có thể chống cự được nửa tháng”, bởi vì hệ thống tuần hoàn của người đàn ông mạnh mẽ, năng lượng càng nhiều, một khi không có đồ ăn, ngắt lương thực ba ngày là có thể đói chết.
Còn bà cụ thì có thể chống được nửa tháng.
…
Vân Mộng Hạ Vũ
Đại đội hướng dương của thôn nhà hội Đinh, không được xem là đại đội giỏi nhất của cả huyện, nhưng mà cũng không phải là đại đội thuộc về phía sau, không lên không xuống vẫn luôn nằm ở tầm trung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-847.html.]
Năm ngoái lúc lương thực thả vệ tinh, bọn họ không dành hư danh, nhưng mà thu hoạch cũng không tốt lắm, rèn luyện gang sắt vào mùa thu cũng lãng phí không ít lương thực và bông gòn.
Năm nay cũng gặp phải khô hạn, may mà đại đội bọn họ có một con sông đi ngang, trước khi sông khô cạn thì cũng có thể lấy nước để tưới tiêu, rốt cuộc thì cũng không cạn kiệt sản lượng
Chỉ là nhiệm vụ lương thực công gấp đôi, bọn họ miễn cưỡng có thể nộp được nhiệm vụ, nhưng lại không để lại đủ lương thực dự kiến. Đội kiểm tra lương thực lúc đến thôn bọn họ cứ phải nói là giấu hết mười vạn cân lương thực, ép bọn họ nộp lên.
Sau này vẫn là kênh nhà họ Mạc có chuyện, mấy người Thôi Phát Trung bọn họ rút lui, thì thôn nhà họ Đinh mới tránh được kiếp nạn này.
Nhưng mà cho dù là như vậy, thì lương thực bản thân của bọn họ cũng không đủ ăn.
Lúc rảnh rỗi nông sản vào mùa đông thì bọn họ đều đổi thành toàn thể ăn cháo loãng, lao động nam thì hai vá, lao động nữ thì một vá, con nít thì nửa vá, nếu như mà lao động ít điểm công tác chỉ là lúc đầu tổ chức nhà ăn lương thực ít thì bây giờ con nít không có đồ để ăn!
Thế nhưng cháo loãng đó đương nhiên không thể so sánh với cháo của đại đội Tiên Phong, là cháo loãng thật, canh loãng nước lã có thể soi gương chải đầu luôn.
Bắt đầu từ tháng đông chí, thì cũng trộn những đậu với lõi ngô, thân ngô và thân khoai lang nghiền nát vào trong bột cao lương bột khoai lang ăn cùng.
Như vậy ăn đến tháng chạp, đại đội bọn họ cũng gần như không thể nấu cơm được nữa, nếu không phải là khoai lang đỏ, chỉ sợ là không thể kiên trì đến tháng chạp.
Từ trộn một phần năm lúc mới đầu đến một phần ba đến một nửa… rồi đến hai phần ba, tiếp tục như vậy thì không lẽ tất cả đều phải ăn cỏ sao?
Bụng của con người không phải là gia súc, ăn cỏ hết cũng không chịu nổi.
Nhưng lương thực cứu trợ thì vẫn không thấy bóng dáng.
Cái cán bộ của đại đội hướng dương, còn không cực đoan giống như những người Giả Tồn Phương, đối với việc các thành viên lén lút nấu cơm ăn, thì bọn họ cũng mất nhắm mắt mở.
Lại có vài người có tâm địa giống như Giả Tồn Phương nói ra lời như là “Thứ mà chúng ta không thiếu nhất chính là người, c.h.ế.t một người thì kéo ra ngoài, c.h.ế.t hai người thì kéo ra ngoài, c.h.ế.t ở đâu thì chôn ở đó.”
Vậy nên đối với hành vi kéo thân ngô về nghiền nát để chống đói của các thành viên, bọn họ lựa chọn giả vờ không nhìn thấy.