Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 833
Cập nhật lúc: 2024-08-24 09:31:10
Lượt xem: 28
Nghe giọng điệu giễu cợt của anh Chu Minh Dũ cũng biết ý của anh, cho nên hắn xem như là đang nghe chuyện phiếm, nhưng nên chú ý thì cũng phải chú ý một chút.
Nếu không anh cũng không nhất thiết phải nói với bản thân những chuyện này làm gì.
Xét cho cùng thì Thôi Phát Trung và Giả Tồn Phóng là những người dẫn đầu đội tìm kiếm lương thực mà, những người này chuyên tà ma bất chính vì vậy phải cẩn thận Thôi Phát Trung đả kích, trả thù.
Sau khi tiễn Trần Cương đi, Chu Minh Dũ và Mạc Như đi tìm Chu Thành Chí.
Chu Thành Chí thật sự không hiểu sự nghiêm trọng của vấn đề sau khi nghe điều này, “Chúng ta đã nộp hết số lương thực mà chúng ta phải nộp rồi. Tất cả lương thực chúng ta nhận được đều ở trong kho chưa ngũ cốc. Ngay cả ngũ cốc lương thực của Kha Lạp cũng được cho gia súc ăn và không có hạt nào được phân phát đến nhà của xã viên, chúng ta không sợ.”
Năm ngoái, mặc dù xã viên tiên tiến giúp đỡ tích trữ lương thực nhưng sau đó lúc ăn thì ăn đồ ăn ở nhà xã viên trước, đều dựa theo sổ sách, bây giờ đã ăn hết rồi, những thứ khác một chút vấn đề cũng không có, vì vậy Chu Thành Chí cơ bản không sợ hãi chút nào.
Bên cạnh đó, bọn họ liên tiếp năm đạt đội sản xuất tiên tiến, năm nay chiến sĩ thi đua bông vải lại là chiến sĩ thi đua bắt châu chấu của huyện. Đích thân thư ký huyện ủy đề chữ, đây là vinh hạnh rất lớn, ai dám đến làm loạn, quấy rầy chứ?
Sau hai ngày, đội tìm kiếm lương thực đã thực sự đến đại đội tiên phong.
Tuy nhiên, Tống Tử Kiệt có công việc khác nên tự nhiên sẽ không dẫn đầu đội tìm kiếm lương thực rà soát tìm kiếm lương thực khắp nơi, đều là để Thôi Phát Trung dẫn đội, những người khác hợp tác làm việc.
Vì vậy, khi đến đại đội tiên phong đội tìm kiếm lương thức do Thôi Phát Trung chỉ huy dẫn đội.
Trương Căn Phát là người vui mừng nhất khi đội tìm kiếm lương thực đến đại đội tiên phong. Ông ấy dẫn theo con trai mình là Trương Kim Hoán tham gia đội tìm kiếm lương thực, đi theo qua nhiều đại đội để tìm kiếm lương thực, ông ấy cũng được xem là mở mang tầm mắt và cảm thấy Thôi Phát Trung là người thủ đoạn hơn mình rất nhiều.
Thôi Phát Trung sẽ không trực tiếp đi đến từng đại đội tìm mà là phát triển tầng đội ngũ cán bộ trong đại đội trước, lôi kéo nhóm người này đả kích tấn công nhóm khác và để những người này theo dõi các cán bộ thôn khác và xã viên hàng ngày.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông ta trực tiếp bỏ mọi người dẹp đồ ăn trong nhà ăn, hai ba ngày không được nấu cơm, lục tung hết nhà này đến nhà khác xem miệng ai đang nhai cái gì thì cạy ra mở xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-833.html.]
Chỉ cần đồ ăn là lương thực thì lập tức bắt đi đánh đập, yêu cầu giao nộp số đồ ăn cất giấu.
Ông ta dùng cách này ngược lại cũng tìm được một chút, nhưng đều là các xã viên lúc làm việc trộm mang về nhà chứ không phải là tự phân phát.
Nhưng ông ta nhất nhất xem là được phân phát ra tay đánh nặng một nhóm đội trưởng đội sản xuất.
Điều mà Trương Căn Phát ngưỡng mộ hơn cả là những nhà ăn của những đội sản xuất bị cho dừng lại không nấu nướng, đói đến nỗi ngất xỉu cũng không có gì ăn thế mà Thôi Phát Trung vẫn có thể đào ra được lương thực!
Ông ta yêu cầu xã viên trải một đống cỏ khô to, dùng xẻng ấn vào rồi dùng que gõ, cuối cùng lấy que ra thì thấy bên dưới có một lớp hạt thóc, sau khi cân thử lên thì nặng hai ký!
Dựa theo điều này thì, gốc rạ của hoa màu, có bao nhiêu đám cỏ khô lớn đã thu hoạch được là tính thành bấy nhiêu ngũ cốc phân phát riêng!
Bắt buộc phải kiểm tra, kiểm tra nghiêm ngặt!
Ban đầu nói là để kiểm tra xem đội sản xuất có che giấu việc sản xuất và phân phát riêng hay không, nhưng cuối cùng là để kiểm tra xem có bất kỳ hạt nào bị giấu giếm hay không, không giao nộp công lương hay bán số ngũ cốc dư thừa cho văn phòng quản lý ngũ cốc không.
Bọn họ hất tung các hộp, đào sâu ba tấc đất, thậm chí cả thức ăn trong hố chuột cũng có thể được tính là làm phân phát riêng, từ đó mà tấn công đánh đập người khác.
Cuối cùng diễn biến thành một vài cán bộ bị lôi kéo, đả kích một bộ phận khác, khiến mọi người hoang mang hoảng sợ một phen.
...
Ngay khi đội tìm kiếm lương thực tiến vào thôn, theo sau Thôi Phát Trung là mấy đứa dân quân họ Thôi, họ giơ cao loa kèn sắt, liên tiếp không ngừng hô to, “Chấp hành lệnh của huyện ủy và chính quyền huyện, yêu cầu thanh lý số thóc thừa của các đại đội!”
Chu Thành Chí thoạt đầu nghe không rõ, từ thanh lý thế nào lại nghe thành trả lại, vui vẻ nói: “Tôi nói chính phủ một lòng nghĩ đến bách tính nhân dân mà, cho nên mới trả lại lương thực dư chứ.”
Mãi sau mới nghe rõ “Không được giấu dù chỉ một hạt thóc!” “Nhà ăn lớn là chỉ thị cao nhất, không được giải thể!” “Tất cả lương thực dư nhất định phải bán cho văn phòng quản lý ngũ cốc, lương thực, nghiêm cấm tự phân phát riêng!”