Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 143
Cập nhật lúc: 2024-08-03 09:26:04
Lượt xem: 30
Trương Thúy Hoa hỏi: “Làm gì thế?”
Chu Thành Nhân: “Bác cả đội trưởng nói cho vợ Út Năm để bắt sâu bọ bỏ vào trong bình, khi hết giờ làm thì đưa cho mọi người xem có bao nhiêu con rồi tính điểm công tác cho nó.”
Trương Thúy Hoa: “Chẳng phải là năm điểm sao?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong đội cho Mạc Như năm điểm và bảo cô ra ruộng bông bắt sâu bọ vào buổi sáng, bà rất hài lòng, dù sao trước đây cô không làm gì bà cũng phải nuôi, hơn nữa hiện tại ra ruộng bắt sâu bọ cũng không cần làm việc khác, so với những người phụ nữ làm một ngày mới được năm sáu điểm, Trương Thúy Hoa cảm thấy như vậy rất tốt, đã có thể chăm sóc người nhà rồi.
Chu Thành Nhân nói: “Ý của đội trưởng là nó bắt sâu bọ vừa nhanh vừa sạch, còn làm tốt hơn năm sáu người cộng lại, năm điểm quá ít rồi.”
Trương Cấu vừa nghe thấy năm điểm còn chưa đủ? Còn định cho cô ấy bao nhiêu? Mạc Như có thể lấy năm điểm, Trương Cấu cho rằng đó là vì Chu Thành Chí quan tâm đến người nhà mình, hiện tại còn cần đánh giá thế nào đây?
Lúc này, Đinh Lan Anh từ trong chái đông đi ra, nhân lúc con ngủ chị ấy ôm một đống áo quần mà cả nhà vừa thay xong vội vã đi giặt, đợi khô rồi thì ngày mai có quần áo để thay.
Nghe thấy câu nói của Chu Thành Nhân, chị ấy cười nói: “Cũng nên tính cho Sỏa Ni nhiều điểm công tác, theo như tụi con thấy có cô ấy bắt sâu bọ năm nay đội chúng ta sẽ thu hoạch bông tốt hơn.”
Với kinh nghiệm trước đây, một cánh đồng tốt có thể thu hoạch khoảng một trăm cân bông một mẫu, kém thì có thể thu được năm mươi cân, những cánh đồng quá kém thì có khả năng sẽ thất thu.
Thời điểm này, phải nói là cây bông cũng rất dễ thất thu, sâu bọ ngang ngược, dịch bệnh nghiêm trọng, hay là một trận mưa đá vào mùa hè cũng khiến cây bông không thể chịu đựng nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-143.html.]
Năm nay, nhìn những cây bông lách cách, cảm thấy tốt hơn trước nhiều. Đến lúc đó, có lẽ một thửa ruộng tốt thì ít nhất cũng thu được hai trăm cân bông chăng?
Bông vải không giống những hoa màu khác, có thu hoạch được hay không đôi khi không chỉ nằm ở việc người ta có chịu khó hay không. Khi thuốc trừ sâu chưa được phổ cập thì phải trông chờ vào lòng thương xót của sâu bọ, bọn chúng gặm rất nhiều, cho dù bạn có chăm chỉ bón phân, cuốc cỏ cũng vô dụng, chỉ trong một đêm chúng có thể gặm nát hết một lớp bông.
Nhất là giữa mùa hè, sâu bọ trong ruộng bông ngang ngược làm người khác thấy đau đầu, có thế nào cũng không bắt sạch được. Đợi khi bông lớn, bọn chúng gặm vào trong bông để ẩn nấp, trừ khi bứt luôn quả bông xuống nếu không thì đừng nghĩ đến việc bắt được nó, chọc kim cũng không được. Cũng may Chu Thành Chí phát hiện trước khi mặt trời ló dạng, bọn chúng sẽ ra ngoài hít thở và ăn hạt sương nên sai người đi bắt sớm nếu không thì sẽ bị gặm càng nhiều hơn.
Để khuyến khích bắt nhiều sâu bọ, ông bảo tất cả phụ nữ đi bắt sâu lúc mặt trời chưa ló dạng, bắt được ba con sâu lớn tính một điểm công tác, nhưng tốc độ hoạt động của con người có hạn, trước khi mặt trời ló dạng cũng chỉ bắt được tám con mười con sâu lớn.
Hơn nữa, so với việc tỉa cành, cắt ngọn, nhặt bông thì bắt sâu bọ khiến người khác cảm thấy phí công tốn sức hơn. Tỉa cành, cắt ngọn là công việc làm một lần hai lần là xong. Tuy hái bông rất mệt nhưng cũng là hái một lần thì giảm bớt một lần, còn là niềm vui khi thu hoạch. Bắt sâu bọ trông có vẻ rất nhẹ nhàng không nặng nhọc, nhưng trên thực tế đứng ở ruộng bông cúi đầu khom lưng, chưa bao lâu đã toàn thân nhức mỏi, không chỉ mệt mà công sức bỏ ra cũng không thu được kết quả. Ngày nào cũng ngâm mình trong ruộng bắt sâu bọ, cũng không bắt được bao nhiêu, bông bị gặm hết một vùng chỉ trong một đêm, nhìn thấy thật đau lòng.
Nói chung, sâu bọ càng bắt càng nhiều làm người ta thấy buồn rầu và khó chịu.
Trong một buổi sáng, một phụ nữ không bắt được bao nhiêu con, ai cũng mệt đến đầu óc choáng váng, lưng và cổ rất nhức mỏi. Sau đó, có rất nhiều người không thích đi bắt sâu bọ, làm ơn mắc oán, cho dù ghi điểm công tác cũng không kích thích được bọn họ, dẫn đến việc có những người kéo dài công việc không chăm chỉ bắt, dù sao sâu bọ ẩn trốn cũng thật sự không dễ dàng bắt được.
Chu Thành Chí thấy như vậy, chi bằng thay đổi một chút.
Mạc Như người ta buổi sáng đi một chuyến, ít nhất cũng có thể đi về hai vòng được tám luống bông, còn người khác nhiều nhất cũng chỉ một vòng hai luống, hơn nữa cô bắt sâu bọ vừa nhiều vừa sạch sẽ, hai ba ngày sau cũng không thấy sâu bọ đâu nữa.
Vì thế ông muốn nêu một điển hình, bình chọn ra một anh hùng bắt sâu bọ và tăng điểm công tác cho cô.
Mạc Như và Chu Minh Dũ từ lớp xóa mù chữ về nghe nói muốn tính điểm công tác cho cô nên cũng rất vui mừng, bắt sâu bọ là bản lĩnh của cô, nhẹ nhàng và sạch sẽ, lại còn có thể bắt về cho gà ăn. Hiện tại, nếu tăng điểm công tác thì đúng là làm một việc mà được nhiều lợi.