Xuyên không thành một cô gái ngốc nghếch mang bụng bầu - Chương 130
Cập nhật lúc: 2024-08-03 09:16:58
Lượt xem: 52
Đợi Vương Ngọc Cầm đi rồi, Trương Cấu từ chái đông mon men ra ngoài: “Mẹ! Mẹ đổi trứng cho chi thứ Tư mà không đổi cho thím Tư, con thấy bà ấy không vui.”
Trương Thúy Hoa liếc nhìn chị ta: “Đừng nói bậy, thím Tư không phải loại người bụng dạ hẹp hòi, đợi gom lại rồi đổi cho thím ấy sau.”
Trương Cấu: “Gom đủ rồi mà con gà đó không ấp trứng nữa cũng lãng phí.”
“Không ấp trứng thì chẳng phải còn có gà con sao? Đến lúc đó cho dì ấy hai con gà con cũng như nhau cả.” Dường như Trương Thúy Hoa không thích nói những chuyện này, đến cuối cùng thấy có chút bực mình.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trương Cấu vẫn đứng đó nói tiếp: “Chúng ta hồ đồ rồi, trước đây bọn họ đổi hai quả trứng gà lấy một trứng giống, có lúc còn đổi được mười mấy quả, đợi ấp ra gà con thì năm quả trứng gà đổi lấy một con gà con, chẳng phải để bọn họ kiếm lời rồi sao? Chúng ta lỗ to rồi, lỗ to rồi, phải đi nói rõ với bọn họ, nếu là năm quả trứng gà đổi lấy một con gà con thì đến lúc đó phải đưa thêm cho chúng ta hai quả trứng gà mới được.”
Trương Thúy Hoa liếc nhìn chị ta: “Con cũng rất bản lĩnh đấy, con có bản lĩnh thì con đi lấy đi.” Nói xong, bà quay người đi vào phòng thu dọn trứng gà.
Trương Cấu đứng nguyên tại chỗ, nhạy cảm nhận thấy mẹ chồng không vui khi nói chuyện với mình, chị ta không khỏi ấm ức và tức giận bất bình. Nhìn thấy Mạc Như và mẹ chồng vừa nói vừa cười, sao đến mình thì lại sắc mặt khó chịu như thế?
Lúc trước không có như vậy, kể từ khi kẻ ngốc không còn ngốc nữa, có thể bắt đầu nấu ăn thì mẹ chồng thấy mũi không còn là mũi, mắt không còn là mắt nữa.
Chẳng lẽ bản thân không sánh được với kẻ ngốc chỉ biết ăn không biết làm việc ư?
...
Trương Thúy Hoa vào nhà cất trứng gà trong giỏ tre nhỏ, đợi đầy rồi thì đến hợp tác xã gửi, còn phải giữ lại một ít dùng đến khi cần gấp như bốn việc ưu tiên, còn chuyện vợ của Út Năm sinh con nữa.
Lần này, mọi người tụ tập ấp gà con theo trào lưu đều đến nhà đổi trứng giống, chẳng những trứng gà không thiếu ngược lại còn nhiều hơn, bà rất đỗi vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-mot-co-gai-ngoc-nghech-mang-bung-bau/chuong-130.html.]
Bà lập tức chấp nhận việc Mạc Như xin nấu món canh trứng nấm, bà hào phóng lấy ra ba quả trứng gà: “Trưa nay nấu món canh nấm đi.”
Mạc Như vui mừng cầm lấy, cuối cùng cũng đạt được mục đích rồi. Canh nấm ơi là canh nấm! Muốn ăn mày xuống bụng cũng không dễ dàng gì, đôi mắt cô ngấn lệ.
Thu dọn xong trứng gà, Trương Thúy Hoa thấy còn sáu quả dưới đáy chậu sành, bà liếc nhìn bên ngoài, thấy không ai chú ý nên nói nhỏ với Mạc Như: “Con cất đi.”
Bà biết con trai và con dâu đi chở gạch là lấy trứng gà làm việc có ích, hơn nữa bà còn nghi ngờ con dâu lén lút thờ cúng tiên, nhưng bà chưa bao giờ hỏi cũng không nói gì, ngay cả ông Chu cũng im lặng để tránh phiền phức. Bà đồng ý với con trai mỗi ngày cho Mạc Như một quả trứng gà cũng là vì suy tính ở bên trong.
Mạc Như thích thú cầm lấy, sợ mẹ chồng phát hiện ra manh mối nên tạm thời để trong cái mẹt nhỏ ở gian phòng phía tây, khi nào về thì cất.
Buổi trưa, một bữa canh trứng gà nấm, nấm khá mềm, trứng gà thì tươi ngon. Cả nhà mặt mày hớn hở ăn cùng nhau, mọi người liên tục nói thơm ngon, ai cũng nói năm nay con gà trống lớn này đã lập công to rồi.
Trương Cấu nói: “Mẹ! Sau này năm nào chúng ta cũng nuôi gà trống đi, năm nào cũng đổi trứng giống cũng rất tốt.” Năm nay đổi được nhiều trứng gà như vậy, chị ta ngẫm nghĩ hai hôm nữa về nhà mẹ đẻ có phải là được mang theo hai mươi quả trứng gà về nhà, hai mươi không được thì mười quả cũng được. Đến lúc đó, ba cái bánh màn thầu to, mười quả trứng gà, một món quà vô cùng vẻ vang, duy nhất một phần trong số các chị em, ba mẹ chắc chắn sẽ vui mừng và khen chị ta giỏi giang.
Trương Thúy Hoa: “Xem vận may rồi tính, không ngờ năm nay có nhiều người muốn ấp gà con đến thế, năm ngoái nuôi cũng chỉ có vài người đổi.”
Ăn cơm xong, Mạc Như và Chu Minh Dũ tiếp tục đi bận việc ở nhà mới, những người khác đều tự có việc riêng, còn Trương Cấu và Đinh Lan Anh có thể ở nhà chăm con, vô cùng thoải mái.
Đến trưa, vì Trương Cấu cảm thấy điểm bất thường nên nhân lúc Trương Thúy Hoa ra ngoài, chị ta lượn vào gian phòng phía tây, lục lọi thấy sáu quả trứng gà được giấu trong cái mẹt nhỏ.
Trộm trứng gà.
Chị ta cứ nghĩ đã nắm được điểm yếu của Mạc Như, đợi Trương Thúy Hoa từ ngoài đi vào, chị ta lập tức bưng cái mẹt tiến đến: “Mẹ! Mẹ xem vợ của Út Năm còn biết trộm đồ rồi.”
Trương Thúy Hoa liếc nhìn sáu quả trứng gà kia, rồi nhìn chị ta với ánh mắt kỳ lạ: “Vợ của em con không có nhà, con chạy vào phòng chú em làm gì?”
Trương Cấu ngẩn người giây lát, dường như chị ta không nghĩ đến vấn đề này hoặc là không cảm thấy đây là vấn đề. Hiện tại chẳng phải đang nói đến chuyện Mạc Như trộm trứng gà hay sao? Tại sao lại nói đến chuyện chị ta đến phòng chú út? Hơn nữa Út Năm không có nhà thì có liên quan gì?