trong bọn họ chảy chung một dòng máu, chỉ cần đến gần tự nhiên sẽ thu hút.
Chu Kính hiếm khi thấy Trần Luật nghiêm túc đến , khỏi cũng cuốn theo. Đoạn đường tiếp theo, cho dù đường khó khăn đến thì chiếc xe cũng chẳng hề dừng chân.
Mèo Dịch Truyện
Cũng may là Trần Luật từ nhỏ ông nội rèn luyện, thể chất quả thực chê .
Từ sáng đến chiều hề nghỉ ngơi, cuối cùng lúc bốn giờ chiều thì bọn họ cũng đến Hoài Hương.
Trần Luật rõ tình hình lúc đó, nhưng chị gái ruột của chắc chắn tráo đổi, chỉ là ai tráo đổi, cho nên cũng thể đánh rắn động cỏ lúc .
Hai đến Hoài Hương đương nhiên là mượn cớ đến thăm bà Lưu, đỡ đẻ năm xưa.
Thôn Hoài Hương khá lớn, nhưng nơi bà Lưu ở cũng khá dễ tìm thấy, ở cuối thôn, cửa một cây ngô đồng cổ thụ lớn.
Chu Kính trực tiếp lái xe đến cuối thôn. Lúc tuy là mùa nông nhàn, nhưng trong thôn cũng chẳng lúc nào thực sự rỗi việc.
Hôm nay là ngày cỏ ruộng mạ. Bốn giờ chiều, khi nắng bớt gay gắt, dân trong thôn cũng lượt đồng. Loa phát thanh của thôn cũng bắt đầu phát những khẩu hiệu cách mạng vang dội.
Hai đến thu hút sự chú ý của dân làng. Hai mặc quân phục, xuống xe thì Bí thư chi bộ Trương cùng hai cán bộ xã vội vàng chạy đến.
“Hai đồng chí giải phóng quân việc gì ạ?” Bí thư Trương, tuổi còn quá lớn, chừng ngoài bốn mươi, trông thoăn thoắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-tieu-thu-nha-quyen-quy/chuong-50.html.]
Trần Luật tiên tự giới thiệu , đó mới rõ mục đích đến đây.
Năm đó, lâu sự kiện An Định, Trần Quý Uyên dẫn theo con trai cả và con gái út đến thăm bà Lưu. Những năm qua, nhà họ Trần cũng đều năm nào cũng gửi đồ đến, khi tự giới thiệu thì Bí thư Trương tự nhiên liền rõ.
lúc , nhà bà Lưu cũng mở cửa đồng, Bí thư Trương vội vàng : “Đại Cường, mau với bà nội con là thủ trưởng Trần tin bà lâm bệnh, đặc biệt đến thăm bà đấy.”
Trần Luật Bí thư mới bà Lưu bệnh, quả thật là quá đỗi trùng hợp.
Lưu Đại Cường, cháu trai thứ ba của bà Lưu, vốn là chất phác, thật thà. Lần đầu tiên thấy đích nhà vị thủ trưởng lớn về đến tận cửa, như khi chỉ ghé văn phòng thôn ủy nhờ bí thư chuyển đồ giúp, nhất thời chút luống cuống, lúng túng .
Đại Cường vội vàng mời hai đồng chí giải phóng quân nhà.
Bí thư Trương, rõ Trần Luật và Chu Kính đến thăm nhà bà Lưu, liền theo. Ông sang giục đồng việc.
Quế Hoa cả đời đúng là gặp vận may lớn ! Chỉ một đỡ đẻ, ai ngờ là vợ của vị thủ trưởng cấp cao. Suốt mấy năm trời, gia đình ông vẫn ngừng gửi đồ tiếp tế về đây. Trong đám đông, nhiều thấy Trần Luật và Chu Kính tay xách nách mang bao nhiêu là quà, lòng khỏi xuýt xoa bàn tán.
“Chắc chắn là nhiều lắm đấy, sang nhà bà mượn cái gùi, còn tận mắt thấy bà đang pha sữa bột mầm lúa mạch cho thằng Đại Cường uống. để ý trong nhà bà tới mấy hộp sữa bột loại đó cơ mà.” Giữa cái thời buổi nhà nào cũng chạy ăn từng bữa thế , mà nhà bà sữa bột mầm lúa mạch ăn cơm, đúng là quá ư là sung sướng!
À mà , đến mới nhớ, cái năm vợ vị thủ trưởng khó sinh, hôn mê mấy ngày liền. Suốt thời gian đó, chính em họ bên chồng của chị Tú Lan giúp cho đứa bé b.ú sữa. Sao mà mấy năm nay vị thủ trưởng chẳng thấy cảm ơn nhà Tú Lan một tiếng nào nhỉ? Tôn Thúy Anh huých tay Triệu Tú Lan đang cạnh, giọng oang oang: “Tú Lan , em đúng là ngốc quá thể. Em nên với vị thủ trưởng ở tỉnh thành một tiếng chứ! Tuy bằng công của dì Quế Hoa, nhưng đứa bé cũng b.ú sữa em mấy ngày liền đấy.”