Xuyên Không Thành Con Gái Chết Yểu Của Tiểu Thư Nhà Quyền Quý - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-09-15 10:35:08
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Kiều hiểu vì hôm nay quan tâm đặc biệt đến sức khỏe của bà ngoại như . Chẳng bà ngoại vẫn bệnh mãn tính lâu ?

 

Tuy nhiên, cô vẫn ngoan ngoãn đáp lời: “Bác sĩ bà ngoại thể quá suy nhược, cần tĩnh dưỡng tuyệt đối.”

 

“Còn gì nữa ?”

 

Tống Kiều lắc đầu: “Không ạ.”

 

Khóe miệng Trần Tố vô thức hé nở nụ khẩy, nhưng khi bắt gặp ánh mắt con gái , bà liền nghiêm mặt , buông một câu: “Bà ngoại con .” Miệng bà , nhưng trong lòng giấu sự vui mừng khôn tả. Người đó quả nhiên lừa bà, thứ thuốc quả thực là thần quỷ , đến cả bác sĩ cũng chẳng phát hiện lão già trúng độc ?

 

Bà chợt nhớ đến bức thư từ thôn Đại Hà gửi đến, chuyện thể trì hoãn nữa. Chỉ cần lão già c.h.ế.t , nhà họ Trần sẽ chẳng còn ai cai quản, khi những của cải, tài sản đáng giá của nhà họ Trần mới thể đem chia chác.

 

Trần Tố quyết định nhanh chóng tìm đến đó để lấy thêm thuốc. Phải mau chóng tiền , tránh để đến lúc vỡ lở con ruột nhà họ Trần, thì cả nhà bọn họ sẽ chẳng vớt vát một xu nào.

 

“Anh Chu, thể lái nhanh hơn chút ?” Trần Luật từ sáng đến giờ vẫn nghỉ ngơi chút nào, bữa trưa chỉ kịp lót bằng hai cái bánh bao cùng bát nước lọc tại nhà ăn quân khu.

 

Anh hiểu vì , nhưng kể từ khi chị gái và cháu gái vẫn còn chịu khổ ở quê, cứ yên, hận thể lập tức cầm chứng cứ xác đáng mà danh chính ngôn thuận đón hai con về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-tieu-thu-nha-quyen-quy/chuong-49.html.]

Chu Kính liếc đồng hồ táp lô, bất đắc dĩ đáp: “Luật , nếu nhanh hơn nữa thì e là chúng chẳng thể về đến nhà . Lão thủ trưởng dặn dò , dù gấp gáp đến mấy cũng chú ý an .”

 

Anh Trần Luật đang sốt ruột, nhưng chẳng lẽ sốt ruột ? Dù đó cũng là chuyện liên quan đến con ruột của lão thủ trưởng, nhưng dù vội vã thế nào cũng đặt an lên hết.

 

Trần Luật thấy Chu Kính vẫn điềm nhiên thong thả, liếc đồng hồ, quả thực cũng thể nhanh hơn nữa. Cuối cùng cũng hiểu vì ông nội phái cán bộ cảnh vệ riêng của cùng .

 

Có Chu Kính ở bên cạnh trấn an, Trần Luật cũng dần dần bình tĩnh trở .

 

Chu Kính lớn hơn Trần Luật mấy tuổi, luôn theo sát bên cạnh lão thủ trưởng. Để giảm bớt sự sốt ruột của Trần Luật, bèn hỏi một câu: “Luật , đây là đầu tiên sắc cho mê hoặc ? Xem nha đầu giống phu nhân nhà ?”

 

Vừa Trần Luật kể ở huyện Ninh gặp một cô bé, chỉ liếc mắt một cái nhận định cô bé đó chính là cháu gái ruột của , con của chị gái . Cái cảm giác thần kỳ bản từng trải qua, nhưng Trần Luật cứ như thể rõ khuôn mặt của cô bé .

 

Khóe mắt Trần Luật hiếm khi ánh lên nét dịu dàng, nghĩ đến dáng vẻ của Thẩm Ngưng Sơ, kìm mỉm rạng rỡ: “Rất giống, kỳ thực cũng là vấn đề giống giống.”

 

Nói , nghiêng sang, nhỏ giọng với Chu Kính: “Anh Chu, kết hôn , hẳn là hiểu cảm giác . Giống như đầu tiên thấy chị dâu liền cưới chị , rõ ràng tất cả đều xa lạ. Mà em đối với Tiểu Sơ cũng , rõ ràng xa lạ, nhưng em chắc chắn cô bé là cháu gái của em.”

 

Loại cảm giác đó chỉ thể cảm nhận chứ khó lòng diễn tả bằng lời. Có đôi khi, tình huyết thống sẽ vô thức kéo gần cách của , cho dù từng gặp mặt thì hề gì.

Mèo Dịch Truyện

 

 

Loading...