Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng, so với tương lai của Uyển Trân và con bé Tiểu Sơ, hai trăm đồng cũng chỉ đành chấp nhận mà thôi.
Những lời của Phùng Mai Hoa khiến Vương Đại Hoa mặt đắc ý. Cuối cùng bà cũng cần bỏ những bốn trăm đồng, còn Trần Uyển Trân và Thẩm Ngưng Sơ thì lộ rõ vẻ mặt chán ghét đến tận cùng, ngay lúc mà còn tính toán chi li từng đồng từng cắc.
Cố Tiếu Hành cũng coi là ngoài cuộc. Vừa đặt chân cửa, nhận sự bất thường của cái gia đình , nhưng vẫn thản nhiên xem bọn họ diễn trò.
Chỉ là khi thấy bà lão (Phùng Mai Hoa) gọi Trần Uyển Trân là Vọng Tề, cảm giác khó chịu trong lòng trỗi dậy. Sự chán ghét đối với cả nhà cũng lên đến đỉnh điểm.
Thẩm Ngưng Sơ cũng chẳng khác gì. Rõ ràng là cô đến để lấy tiền đáng lẽ thuộc về , mà còn cho buồn nôn. Vừa , những lời của Phùng Mai Hoa đầy rẫy sự toan tính xa. Năm đó rõ ràng là đoạn tuyệt quan hệ mặt bí thư chi bộ, những năm nay bọn họ cũng chẳng chuyện gì trái với lương tâm để đỡ đần, mà bây giờ diễn trò hiền con thảo ?
Mèo Dịch Truyện
Mơ tưởng dùng đạo đức để ràng buộc con cô ư? Cô bao giờ là dễ bắt nạt! Trong lòng lạnh lùng, mặt cô đột nhiên nở một nụ rạng rỡ. Thích dùng đạo đức để ràng buộc khác , thì hôm nay sẽ chơi lớn luôn!
Bên , Phùng Mai Hoa và Trần Đại Dũng trong phòng. Trần Đại Dũng định buông lời mắng chửi thì Phùng Mai Hoa kéo tay : "Ông già, bỏ chút tiền cũng coi như là tiêu tai giải hạn thôi."
"Tốt cái gì mà ?" Trần Đại Dũng phịch xuống mép giường, hận thể lập tức xông ngoài tống cổ Vương Đại Hoa và Trần Uyển Trân . Bọn chúng ăn gan hùm mật gấu , dám ăn cơm nhà họ Trần mà đối xử với ông như ? Quả thực là coi ông gì, một chút tôn ti cũng chẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-tieu-thu-nha-quyen-quy/chuong-45.html.]
Nhất là con bé Trần Uyển Trân , một đứa con nhà , những năm nay nếu ông cho nó ăn, thì chắc c.h.ế.t ở xó xỉnh nào cũng chẳng ai . Vậy mà còn ơn.
Lấy chồng thì dám đoạn tuyệt quan hệ với ông , những năm nay một đồng cũng phụng dưỡng ông , bây giờ ông còn móc túi hai trăm đồng. Năm đó khi đổi con xong thì đáng lẽ nên bóp c.h.ế.t nó cho rảnh nợ, đỡ gây bao nhiêu chuyện rắc rối như , Trần Đại Dũng nghiến răng nghiến lợi nghĩ thầm.
Phùng Mai Hoa an ủi chồng: " là tiêu tai giải hạn, hơn nữa cũng thể thấy Uyển Trân căn bản bố ruột của là ai."
"Bà dám chắc chắn ư?"
Trong đôi mắt Phùng Mai Hoa lóe lên vẻ tinh quái và đầy toan tính: "Đương nhiên, con bé loại tâm địa thâm sâu. Nếu nó rõ thế của , còn chấp nhận nhận khoản tiền trợ cấp từ đồng chí quân giải phóng , để chúng cơ hội giật dây, mà ầm ĩ lên, tìm cho bố ruột của từ lâu ư?"
Trần Đại Dũng xong, sắc mặt đang âm u bỗng chốc giãn trông thấy. Ông nheo đôi mắt lươn của , lẩm bẩm: "Như thì chúng chẳng cần lo lắng gì nữa. Mà , đến lúc đó dặn dò Tố Tố một tiếng, xem cách nào moi thêm chút tiền từ nhà đó. Chúng thể để chịu thiệt thòi. Đã 'gửi' con gái chúng nó thì bảo cha nó bồi thường thỏa đáng chứ."
Phùng Mai Hoa cũng cùng suy nghĩ: "Đương nhiên , chỉ cần Tố Tố vẫn là con gái của vị thủ trưởng , nhà chúng cứ thế mà hưởng phúc lộc ngừng. Con Tố Tố nhà vốn dĩ là đứa con gái hiếu mà."
Vợ chồng họ tính toán xong xuôi, cầm xấp tiền ngoài. Tính cả hai trăm tệ nhận từ Vương Đại Hoa là tròn bốn trăm tệ chẵn.