Đào Thục Lan thấy mớ hoa quả cùng đường trắng tinh thì giả vờ cằn nhằn: "Đến thì đến, một nhà với mà bày vẽ mua sắm gì cho tốn kém."
Lý Xuân Tú thanh minh: "Không em mua , là Uyển Trân cứ nằng nặc bảo em mua đấy chứ."
Đào Thục Lan liếc mắt phía cửa bếp, thấy hai cô cháu gái đang ngay ngắn ngoài phòng khách, nhỏ giọng: "Nhìn Uyển Trân tỉ mỉ, chu đáo thế . Chuyện giới thiệu đối tượng cho Tiểu Sơ cũng chỉ là tiện tay thôi mà, mua nhiều đồ đến ?"
Lý Xuân Tú lắc đầu: "Không chuyện khách sáo chị dâu, Uyển Trân việc khác nhờ chị đấy."
Mèo Dịch Truyện
"Chuyện gì thế?" Đào Thục Lan cất đồ chạn tủ mới hỏi em chồng.
Lý Xuân Tú bèn kể chuyện Trần Uyển Trân tìm cho Thẩm Ngưng Sơ một chân công việc, Đào Thục Lan xong : "Uyển Trân quả là chu đáo, mà Tiểu Sơ nhà cũng hợp ở thành phố việc. Em xem, ở nông thôn thế thì cả đời còn đường nào nữa mà phát triển."
"Thế chuyện công việc chị dâu lo liệu ?"
"Chị cũng hỏi thử , mấy hôm chị bà chị họ Tiền ở lầu bán suất công nhân của bà . Lát nữa chị lên hỏi thử xem, gì phù hợp chị sẽ giữ ngay."
Nghe chị dâu , Lý Xuân Tú cũng thấy yên tâm phần nào.
Lần lên thành phố chủ yếu là để xem mắt cho Lâm Cẩm Tú, vì còn bận về quê nên buổi xem mắt sắp xếp ngay chiều hôm đó tại nhà bà mối ở khu tập thể của nhà máy.
Thẩm Ngưng Sơ theo chân xem náo nhiệt, nhớ lời dặn nên đến cửa hàng bách hóa huyện mua vải. Cô chọn cho xong cũng chọn cho một tấm, mua thêm một ít đồ dùng sinh hoạt thiết yếu, đó mới xách đồ đạc về khu tập thể.
Vừa đến khu tập thể thấy dì Xuân Tú và mợ Thục Lan dẫn Cẩm Tú về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-tieu-thu-nha-quyen-quy/chuong-28.html.]
"Dì Xuân Tú, mợ!"
"Chị Tiểu Sơ, chị về !" Lâm Cẩm Tú thấy tiếng Thẩm Ngưng Sơ, đầu lao đến ôm chầm lấy cô, khiến cô đụng lùi hai bước.
Lý Xuân Tú vội vàng đưa tay đỡ lấy Thẩm Ngưng Sơ, nhận lấy đống đồ lỉnh kỉnh tay cô, trách yêu con gái: "Sắp thành vợ đến nơi mà còn hấp tấp thế ."
Nghe thấy hai chữ "đến nơi" , Thẩm Ngưng Sơ kinh ngạc đầu Lâm Cẩm Tú. Nhanh thành chuyện ư? Không mới xem mắt thôi ?
Bị nhắc đến chuyện "đến nơi", Lâm Cẩm Tú chút ngượng ngùng, tủm tỉm lè lưỡi với .
Lý Xuân Tú vui vẻ vì quyết định chuyện trăm năm cho con gái, cũng chấp nhặt trò đùa của con, kéo chị dâu bàn về chuyện "đến nơi" .
Lâm Cẩm Tú thì khoác tay Thẩm Ngưng Sơ phía , chút tiếc nuối chút mong chờ: "Chị Tiểu Sơ, nếu chị lên huyện việc thì cũng sẽ đón dì Uyển Trân về ở cùng chứ?"
Thẩm Ngưng Sơ gật đầu, đương nhiên .
Lâm Cẩm Tú thở dài, chút ghen tị: "Haiz, giá mà em cũng thể cùng em thì mấy." Cô kết hôn, đương nhiên thể mang theo . nếu kết hôn thì cô việc , chỉ thể ở nông thôn.
Nhìn Lâm Cẩm Tú như , Thẩm Ngưng Sơ gì đó nhưng gì, chỉ thể hỏi: "Hôm nay xem mắt thế nào? Người trông ?" Gặp một "thành chuyện", tuy là điều cô mong , nhưng thời buổi hình như nhiều như , yêu đương lâu sẽ .
Mà thôi, dì Xuân Tú và mợ Thục Lan xem xét kỹ lưỡng chắc cũng đến nỗi nào.