Quả nhiên là lời giữ lời, hai họ mang về tin tức khả quan ngay trong đêm.
Trần Quý Uyên và Thái Hạc Chương nhận báo cáo liền lập tức chuẩn đến xem. Chỉ là đến bên ngoài phòng thẩm vấn thấy Đào Nhất Bình, kẻ bắt cùng Trần Tố, đang gào lên đau đớn: "Câm miệng, các câm miệng hết cho ! Không như , như ..."
Trần Quý Uyên và Thái Hạc Chương thấy những âm thanh đó tuy khiến họ tò mò, nhưng Cố Khiếu Hành và Trần Luật luôn chừng mực, xem điều tra điều gì đó quan trọng.
Trần Quý Uyên bên ngoài phòng thẩm vấn, qua ô kính nhỏ, thấy Đào Nhất Bình bệt đất, vẻ mặt thể tin nổi. Ông gật đầu với Thái Hạc Chương, cùng ông bước phòng thẩm vấn.
Vì phận của Đào Nhất Bình đặc biệt, ngoài việc bố trí cảnh vệ giải giữ bên trong, bên ngoài còn hai chiến sĩ canh gác.
Hai chiến sĩ thấy các vị cấp đến thì đồng loạt chào theo quân lễ, đó mở cửa phòng thẩm vấn đang đóng.
Sau khi hai vị thủ trưởng , cảnh vệ của họ ở cửa.
Mặc dù đây là khu vực quân sự nhưng cũng phép lơ là cảnh giác, đặc biệt là xung quanh phòng thẩm vấn . Tuy phong tỏa tuyệt đối, nhưng công tác cảnh giới là điều tất yếu.
Hiện tại Đào Nhất Bình đang trong tình trạng tệ hại. Cố Khiếu Hành và Trần Luật tạm dừng thẩm vấn, dậy thì thấy Trần Quý Uyên và Thái Hạc Chương.
"Thủ trưởng!"
Mèo Dịch Truyện
"Nghe thẩm vấn , rốt cuộc thì hai kẻ những gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-tieu-thu-nha-quyen-quy/chuong-160.html.]
Trần Quý Uyên và Thái Hạc Chương tới kẻ đang bệt đất hỏi Cố Khiếu Hành và Trần Luật.
Cố Khiếu Hành hiệu cho cảnh vệ đưa Đào Nhất Bình , đó mới thuật bộ sự thật điều tra cho hai vị thủ trưởng.
Hóa hai đứa trẻ lọt lòng của tổ chức đặc vụ đưa huấn luyện bài bản. Vì là song sinh, chúng chỉ thể đào tạo một cái bóng cho còn .
Đào Nhất Bình gặp may mắn hơn khi trở thành công khai, còn em song sinh trở thành cái bóng, vẫn luôn nuôi dưỡng bí mật trong tổ chức, từ nhỏ tiếp nhận đủ loại kiến thức chuyên sâu của tổ chức. Mục đích là để , bất kể Đào Nhất Bình nghề gì, cái bóng cũng thể tiếp quản nhiệm vụ một cách trơn tru, mà để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Vì , cái bóng trao cho một cặp vợ chồng bình thường. Cặp đôi đó là do chính tổ chức cài cắm, phận và địa vị xã hội ưu tú.
may mắn cũng kèm với rủi ro. Gia đình họ vốn khá giả, từ lâu lọt tầm ngắm của nhiều kẻ. Đào Nhất Bình đó bắt cóc. Trùng hợp lúc , cặp vợ chồng đang trong một nhiệm vụ bí mật, đứa bé do bảo mẫu trong nhà trông coi. Cô bảo mẫu cũng bỏ lỡ lá thư tống tiền mà bọn bắt cóc gửi đến.
Trong nhiệm vụ đó, hai vợ chồng đều thất bại và bắt giữ.
Đến khi quân đội tóm họ, căn nhà của hai vợ chồng sớm còn ai. Nghe lúc đó, tiểu chủ nhỏ bắt cóc, bảo mẫu vì sợ hãi mà nhân lúc gia chủ vắng nhà lập tức ôm tiền bỏ trốn dấu vết.
Trong thời loạn lạc, vô biến động xảy mỗi ngày, bản họ vốn lương thiện nên chuyện đương nhiên cũng nhanh chóng chìm quên lãng.
Ai ngờ lúc đó, bọn bắt cóc đòi tiền nên tức giận định g.i.ế.c Đào Nhất Bình. đứa bé mới hai ba tuổi thì nào hiểu chuyện gì. Kẻ giao nhiệm vụ thủ tiêu Đào Nhất Bình là một từng địa chủ ức h.i.ế.p đến mức chịu nổi mới lên núi thổ phỉ.