Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vốn đang ở sân món thạch, thấy tiếng Trần Luật về thì vội vàng múc một thố thạch mát lạnh từ giếng lên, bưng phòng khách.
Trần Luật thứ em gái đang bưng tay thì gật đầu: "Đang cầm gì thế?"
"Em thạch mát ạ." Nói , cô đặt thạch mát lên bàn, sang hỏi: "Anh ba, Cố ăn ạ?"
Hai đều thích ăn đồ ngọt nhưng Thẩm Ngưng Sơ hỏi thì đồng thanh : "Ăn."
Mèo Dịch Truyện
Lúc Chu Vân Thanh và Trần Uyển Trân cũng từ lầu xuống, thấy giọng đồng thanh của hai thì nhịn trêu chọc: "Em gái thì ngon hơn hả? Trước đây dì Tống thì hai đều ăn."
Dì Tống bê canh từ bếp thì mà gì.
Trần Luật và Cố Khiếu Hành trêu chọc đến nỗi mặt thoáng đỏ ửng. Trần Luật thì , dù mặt thì vốn quen với việc giữ ý tứ. Sau khi gọi một tiếng: "Bà ngoại, cô út." thì : "Dì Tống cũng ngon nhưng đồ em gái thì khác."
Lời như đùa nhưng thể hiện rõ sự thiên vị em gái. Mọi đều hai ăn đồ ngọt nhưng vì thiên vị em gái nên phá lệ.
Trần Luật thì , dù cũng là trai ruột nhưng Cố Khiếu Hành thì mang một ý nghĩa khác . Dưới cái đầy ẩn ý của Chu Vân Thanh và Trần Uyển Trân, chỉ im lặng ăn thạch mát mà gì.
Thẩm Ngưng Sơ ở bên cạnh mong chờ hỏi: "Anh ba, Cố, ngon ạ?"
"Ngon." Hai đồng thanh gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-tieu-thu-nha-quyen-quy/chuong-158.html.]
Chu Vân Thanh thấy cảnh cũng gì, chỉ khẽ mỉm .
Vì hai cũng lâu nghỉ ngơi ăn uống đàng hoàng nên dù Chu Vân Thanh ý định tác hợp cho hai đứa trẻ thì cũng lúc . Bà chỉ với : "A Hành, A Luật cũng mệt mấy ngày , ăn cơm xong thì nghỉ ngơi ."
Thẩm Ngưng Sơ tuy ở cùng ba bao lâu nhưng mấy ngày nay cô đều thấy bận rộn tối mặt tối mũi. Tuy thích trò chuyện cùng trai nhưng cô cũng kìm lòng .
Bàn ăn cũng khá yên tĩnh. Vì là trong quân đội, đều chủ động hỏi về chuyện công việc, trừ khi chính họ kể.
Ăn cơm vặn đủ, ăn xong Trần Luật tranh thủ lúc cơn buồn ngủ ập tới thì chui tọt thẳng phòng tắm.
Anh chạy đôn chạy đáo bên ngoài hai ngày nay , trời nóng nực thế cả bốc mùi khó chịu. Không tắm thì sợ ngủ quên sẽ ngất lịm vì mùi của chính mất.
Cố Khiếu Hành cũng chuẩn về . Chu Vân Thanh nhớ đến món đồ cần đưa cho Hồ Đức Dung, thấy cháu ngoại cũng dậy liền : "Tiểu Sơ, cháu lấy cuộn vải tủ đưa cho A Hành." Nói xong với Cố Khiếu Hành: "A Hành, đây là cuộn vải bà ngoại cháu dặn, cháu mang về nhà cho bà ngoại."
"Vâng, bà ngoại!" Thẩm Ngưng Sơ đáp xong thì về phía tủ. Cuộn vải là ông ngoại để, để ở ngăn cao nhất của tủ.
Cô với tay lấy nhưng với tới. Đang định lấy ghế đẩu thì thấy Cố Khiếu Hành đang . Cô còn kịp lấy ghế đẩu thì với tay lấy cuộn vải xuống giúp.
Thẩm Ngưng Sơ cao một mét sáu tám, nhưng khi cạnh Cố Khiếu Hành, cô thấy thấp hơn hẳn. Vô thức so sánh chiều cao của cả hai một cách lén lút, thậm chí kìm mà kiễng nhẹ chân lên.
Không ngờ bên cạnh cô một tấm gương, Cố Khiếu Hành tinh ý nhận cử chỉ lén lút so sánh chiều cao của cô. Thấy cô khẽ bĩu môi vì sự chênh lệch, liền cố ý cúi xuống một chút.